Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2651 - Chương 2651. Sợ Bị Đánh Giá Xấu

Chương 2651. Sợ bị đánh giá xấu
Chương 2651. Sợ bị đánh giá xấu

Tiểu dân kinh thành, thích nhất là tán gẫu chuyện quốc gia đại sự của triều đình, phân tích, còn rất mạch lạc rõ ràng.

- Hả, hóa ra là vậy.

Lão Hà đầu đột nhiên tỉnh ngộ.

Hắn tiếp thu những tin tức này, đa phần là lấy từ chỗ lão Quảng đầu, rốt cuộc thì hắn cũng không thể đi hỏi con rể chuyện quốc gia đại sự.

- Haiz, có người nói, lần này Bình Tây Vương vào kinh, là vì trả lại phần ân tình đông tuần lần trước của bệ hạ năm ngoái, đã đến lúc Bình Tây Vương gia thức thời cúi đầu trước triều đình rồi.

- Vậy rất tốt, Vương gia vẫn là Vương gia Đại Yến ta, có Vương gia ở đây, trong đầu ta rất có niềm tin.

Lão Hà đầu nói.

- Còn không phải sao, bây giờ ấy, Bình Tây Vương này chính là Định Hải Thần Châm của Đại Yến ta, danh tướng ở Đại Yến ta thật ra có không ít, nhưng người hiệu ứng nhưng Bình Tây Vương ngồi đâu là ổn định tâm người ở đó, ngươi thật sự không thể tìm được người thứ hai.

- Đúng vậy, đúng vậy.

- Nhưng ta nghe nói, đám học sinh trong Quốc tử giám, liên tục dâng thư, ý tứ đại khái là muốn nhân cơ hội này, muốn Bình Tây Vương…

Lão Quảng đầu nói xong, vẫy vẫy tay.

- Cái gì!

Lão Hà đầu sợ hết hồn:

- Muốn giết Vương gia?

Lúc này Lão Quảng đầu mới ý thức được động tác của mình quá thừa thãi, nhanh chóng khoát tay nói:

- Làm gì có chuyện đó, làm gì có chuyện đó, mong muốn của đám học sinh này, là hi vọng Bình Tây Vương có thể chuyển Vương phủ vào kinh thành, vào các. Còn nói rằng, Bình Tây Vương tài trí hơn người, đến cả Càn Quốc Văn Tháng cũng phải cảm thán văn đàn kỳ tài, bọn họ mong muốn Bình Tây Vương gia làm sơn trưởng của mình.

Chuyện này không được tính là bí mật, vì vài ngày trước đám học sinh Quốc tử giám đã bắt đầu tổ chức và bàn bạc với nhau, giám sát của Quốc tử giám còn chủ động đưa ra đề nghị này, hắn đến thoái bị nhượng hiền, nói chung, gây ra động tĩnh rất lớn.

Nhưng mà, chuyện này đương nhiên còn có ý nghĩa cao hơn nữa.

Tuy nói rất nhiều đại thần triều đình đều cho rằng sự tồn tại của đông Tấn, đặc biệt là một nước có hai pháp luật, về lâu dài, đương nhiên Đại Yến sẽ bị chia cắt, đây không phải phúc cho quốc gia.

Nhưng bọn họ cũng không ngốc, sẽ không u mê mãi những việc cực đoan đó, không nói đến Bình Tây Vương trung thành với đông Tấn có hơn mười vạn Thiết kỵ, một Vương gia với xuất thân dân thường lập được công lao lớn với Đại Yến lại bị các ngươi đem vào kinh thành chém giết, ngươi muốn quân đội Đại Yến nghĩ gì?

Cho dù có bị buộc tội, cũng không thể cực đoan như thế, có ví dụ có sẵn, tướng công Càn Quốc Thứ Diện năm đó, là người tạo ra quân Tây, giữ vững binh quyền, có được lòng người, cũng là tướng công Xu Mật Viện đương triều ban đầu vinh thăng tiến sau đó bị tống vào ngục, bước đệm và quy trình đi dến bước đường này.

Đừng nói gì là Bình Tây Vương gia… Những đại thần trung thành với Đại Yến này ngược lại không nghĩ qua cầu rút ván, bọn họ không thiển cận như người Càn, chỉ cần Bình Tây Vương có thể rời đất phong chuyển vào kinh thành sống, bọn họ thậm chí còn đồng ý giao quyền lực của bản thân cho Vương gia.

Lúc tiên đế còn tại vị từng quét sạch triều đình rất nhiều lần, tân quân thượng vị hai năm qua cũng đề bạt không ít quan chức nhậm sự. Cho nên triều đình Đại Yến hiện tại vẫn khá sạch sẽ, lấy lời nói của người Càn, đây thật sự là “Triều đình chính trực.”

Mọi người đều suy nghĩ vì quốc gia, cũng hy vọng bản thân Bình Tây Vương gia có thể hiểu chuyện một chút, mọi người cùng hòa thuận giải quyết tất cả mầm họa có thể xảy ra trong tương lai với quốc gia.

Cho dù để Bình Tây Vương gia trực tiếp làm thủ phụ nội cách, mọi người cũng đồng ý.

- Chuyện mà các đại nhân phải cân nhắc, có rất nhiều.

Lão Quảng đầu chỉ có thể nói vậy:

- Nhưng theo đạo lý, kẻ hoang kia cũng chịu theo, người Sở cũng không dám manh động, ngược lại ta còn cảm thấy, Bình Tây Vương gia người ta, ngược lại có thể đứng vững gót chân trong kinh thành. Nếu ngày sau thật sự có chiến sự, lão nhân gia người ta có khi còn rời núi.

Lão Quảng đầu là hoàng tộc, đứng trên góc độ bình thường sẽ giữ gìn thiên hạ Cơ gia yên ổn, hắn cũng hiểu rõ mối nguy hại lớn nhất, có lẽ, trước mắt để Bình Tây Vương tiếp tục bảo vệ đông Tấn đối với Đại Yến mà nói là có lợi, nhưng đối với Cơ gia mà nói, lại là mầm tai họa lớn. ͏

Lão Hà đầu không nêu ý kiến, hắn lại cảm thấy ngược lại để Vương gia ở lại đông Tấn rất hợp lí, có hắn ta ở đó, đất Tấn mới có thể an ổn, nếu như trở về, lỡ có chuyện gì sao mà giải quyết.

Người có tên cây có bóng, nhưng lời nói phản bác thế này, Lão Hà đầu lười nói với lão Quảng đầu.

Lúc này, lão Quảng đột nhiên chỉ chỉ phía sau nói:

- Lão đệ, con rể nhà ngươi đến rồi.

Người đến, chính là Cơ Thành Quyết, Ngụy công công đi theo phía sau.

Cơ Thành Quyết gật gật đầu với bên này, lão Hà đầu lập tức mông rời khỏi ghế, đáp lại.

Lão Quảng đầu đối với dám vẻ “Không hề có uy nghiêm cha vợ” này của Lão Hà đầu, đã không còn cảm thấy kinh ngạc, trước đây hắn từng nói, nhưng không hề có tác dụng.

Ngay lập tức, lão Hà đầu nhìn thấy con rể của mình ngồi vào một bàn, ngồi cùng một băng ghế với người đàn ông mặc cẩm y màu trắng.

Người đàn ông kia còn có vẻ ghét bỏ, không muốn để hắn ngồi, kết quả con rể mình còn chủ động đi theo, nhất định phải ngồi.

- ...

Lão Hà đầu.

Lão Hà đầu đã gần như hóa đá rồi.

Con rể của mình là Hoàng đế của Đại Yến, là sự tồn tại tôn quý nhất thiên hạ, có thể đối xử với con rể mình như vậy…

Từ lúc mới vào kinh, cái lợi là thường xuyên được tiên đế thăm hỏi, Lão Hà đầu không có bản lĩnh nào khác, ngược lại luyện được một đôi mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh phát hiện đại nhân vật. Trong phút chốc, trong đầu lại loáng thoáng đoán ra thân phận của người đàn ông kia rồi.

Rất rõ ràng, lúc này cháu ngoại ruột của mình đang ở thành Tây tiếp đón Bình Tây Vương gia vào thành, kết quả con rể của mình lại đến đây cùng ngồi trên một cái ghế với người ta, cũng chỉ có vị kia, mới có tư cách này.

- Ha ha, ta biết ngay tiểu tử ngươi không quen ăn cái này.

Cơ Thành Quyết nhìn trước mặt Trịnh Phàm không có cơm trộn mỡ heo cười ha ha nói.

Họ Trịnh ấy giã gạo càng trắng, thịt cắt càng nhỏ hắn mới chịu ăn, nói xong, Cơ Thành Quyết lại đưa tay xoa xoa đầu Thiên Thiên ở bên cạnh.

- Nửa năm không gặp, lại cao lớn lên rồi, ăn nhiều hơn một chút.

- Biết rồi, huynh trưởng.

- ...

Cơ Thành Quyết.

Cơ Thành Quyết biết, đây chắc chắn là cố ý, nhưng hắn không thể phân biệt được sự khác biệt trong cách xưng hô, cho nên hắn chỉ có thể trách họ Trịnh này tắc trách, không biết cách dạy dỗ trẻ em.

- Họ Trịnh, ta đã sắp xếp xong hết rồi.

Cơ Thành Quyết cầm đũa, gắp một miếng thịt đầu heo bỏ vào miệng mình, vừa nhai vừa nói:

- Được sắp xếp ở hậu viện, đại ý là, ta muốn ở hậu viện với ngươi trong hậu viện chạm đầu gối nói chuyện với nhau về tương lai Đại Yến trong nửa tháng. Chuyện triều đình, giao hết cho các nội các và đại thần tự mình đi xử lý. Ngươi cảm thấy sao? Ngược lại, năm đó phụ hoàng ta cũng từng Lý Lương Đình cùng ở hậu viện như thế.

Trịnh Phàm hơi ghét bỏ nói:

- Ta sợ bị đánh giá xấu.

- Ta làm Hoàng đế còn không sợ, ngươi sợ cái gì, vả lại, ngươi cũng đâu phải không biết những lời đánh giá đó, yên tâm, trăm nghìn năm sau, mọi người đọc lại sử sách sẽ chỉ biết Trịnh Phàm ngươi là một người vợ tốt, người vợ tốt, sao lại được Tấn phong tốt như vậy? Ngươi đúng là biết nhìn xa trông rộng, biết quyết định hình tượng cho mình từ trước.

Trịnh Phàm lườm Cơ Thành Quyết một cái.

Quan hệ giữa hai người, sau chuyến du lịch phía đông của Hoàng đế năm trước, thật sự khiến hai người trở nên thân thiết hơn.

Thiên tử bỏ qua cấm quân, dẫn theo Hoàng hậu vào Bình Tây Vương phủ, từ trong miệng Bình Tây Vương, thiên tử biết được trong đầu mình có thứ gì đó đang phát triển, sẽ tổn thọ, Vương gia nói, thiên tử sẽ tin.

Cho nên, có những lúc ngươi thật sự không thể dạy người nhà họ Cơ truyền thống bắt người khác bán mạng, đây là nghề truyền tay truyền thống của nhà người ta.

Bên này, Bình Tây vương và Hoàng đế đang ngồi trong cửa hàng trên con đường nhỏ nói chuyện, bên kia thành đông, Thái tự dẫn theo bách quan ngoài ra còn có bách tính tứ phía, đội ngũ đang tiếp đón Bình Tây Vương gia.

Thái tử cực kỳ trịnh trọng tuyên chỉ, trong thánh chỉ ân chuẩn cho phép Bình Tây Vương gia không cần xuống xe ngựa tiếp chỉ.

Sau khi tuyên chỉ, Thái tử lại hành lễ với xe ngựa theo nghi thức gặp cha mình, sau đó tự mình lên xe ngựa, tiến vào trong xe ngựa, hắn muốn cùng đi với Bình Tây Vương vào cung. ͏

Hết chương 2651.
Bình Luận (0)
Comment