Một người trên người có hơi bị tàn tật, sẽ luôn hậm hực vì ánh mắt của người khác, trong lòng sẽ trở nên tự ti mẫn cảm, nhưng Quách Đông lại khác, ngược lại hắn ta bởi vì như vậy mà trở nên càng thêm thành thục thanh thản. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ ban đầu hắn phụ trách quản lý kho lúa phía Bắc Trấn Nam quan, nhưng hiện tại khai chiến, hắn được điều động đến quân đội phụ trách quản lý một khâu hậu cần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn lỗ tai của những người họ Sở này, hắn không có bao nhiêu khoái cảm biến thái vui sướng khi người khác gặp họa, cũng không có đồng tình gì hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, một thuộc hạ của hắn tiến lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân, Hứa tướng quân tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông đặt chén trà xuống, đi qua đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An nhìn thấy Quách Đông, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có mệt không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trên người thiếu một ít bộ phận ngược lại cảm thấy thoải mái hơn, sao lại mệt được chứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha, vừa tới xử lý chuyện hai người Dã tranh cãi với nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đội ngũ của người Dã, có mấy nhánh vậy mà bởi vì chuyện thưởng lỗ tai mà bắt đầu đen ăn đen*, cái nếp sống này phải tàn nhẫn giết chết trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
(*) Đen ăn đen là một thuật ngữ tiếng Trung, có nghĩa là sử dụng một bên vào các hoạt động bất hợp pháp để bắt nạt bên kia bằng các biện pháp cưỡng chế như đe dọa và vũ lực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xử lý xong chưa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm, chém mấy cái đầu, sau đó tiện thể ghé qua xem ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, một thủ hạ của Quách Đông dựa theo phân phó của Quách Đông, cầm tới một cái túi to. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mỳ xào cho chị dâu ngươi làm, thêm đầy đủ nguyên liệu, ngươi cầm theo mà ăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông đưa túi to cho Hứa An. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An không từ chối, trực tiếp nhận lấy, cái này cũng không tính là hối lộ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy rằng vừa vào chính binh, khi xuất chinh thì Vương phủ sẽ lo lắng hết thảy, nhưng người nhà vẫn có thể ủy thác người đến đưa đồ, cách một đoạn thời gian, quan Thư Ký sẽ giúp viết một lô thư nhờ người đưa về nhà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn phải đợi bao lâu nữa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An cười đáp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả, làm gì có sao nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là chuyện cấp trên sẽ quyết định, chính xác mà nói, là chuyện mà Vương gia quyết định, hơn nữa bây giờ người Sở lui không được, vậy thì chúng ta chỉ có thể tiếp tục chờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng tiếc mỗi một ngày sẽ phải hao tốn lương thực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông cảm khái nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạng người còn quan trọng hơn lương thực sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có thể nói ra lời này, ta khá bất ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì cha mẹ của Hứa An, lúc trước bị bắt đi thành hai chân cừu, hắn trải qua thời kỳ mạng người không đáng tiền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An vươn tay, vỗ dây đeo cổ tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước kia, mạng của chúng ta không đáng tiền, bây giờ Vương gia nói mạng của chúng ta đáng giá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Dù sao thì không thiếu lương thực đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là không thiếu rồi, chỉ là sợ bị hỏng mất thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông xoay cái cổ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quản kho lúa nhiều năm như vậy, có cảm tình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An vươn tay vỗ vai Quách Đông: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tích trữ đủ rồi, chính là vì lúc này nên lấy ra để dùng, ngươi nên ngẫm lại, đối diện với người Sở, lương thực của bọn họ, chắc còn phải khẩn trương lo lắng hơn chúng ta nhiều, chúng ta gần như đã hủy hoại ba quận thu hoạch vụ thu của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An khom người xuống, ghé sát tai Quách Đông nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện này về sau đừng tùy tiện hỏi người ta nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sợ cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông thật sự không cần sợ hãi, gốc gác của hắn là Miêu Hồng, phụ thân chết ở trong tay người Sở, bị người Sở tra tấn, từng được Vương gia phong làm "Hiệu Úy Mạc Kim", hiện tại lệnh bài vẫn còn treo trên thắt lưng của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Người bên cạnh ngươi đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ An hỏi ngược lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của ngươi là… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có một số cây đinh, trước kia giấu rất giỏi, bây giờ cũng không giấu được nữa, phải để ý một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, ta đã biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm, vậy ta đi trước, ngươi bảo trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cũng bảo trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạn Đốn thấy Quách Đông quay trở lại, vội cười theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông gật đầu với y, lại lần nữa bưng chén trà của hắn lên, trà đã nguội, y cũng không để ý, tiếp tục uống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi kiểm kê kết thúc, quân công cũng đã tính toán xong, Mạn Đốn cảm thấy mỹ mãn mà dẫn dắt thủ hạ của hắn đi lĩnh cơm canh. ͏