Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2724 - Chương 2724. Yến Quân Có Động Tĩnh

Chương 2724. Yến quân có động tĩnh
Chương 2724. Yến quân có động tĩnh

- Hồi quân, tước vũ khí? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế hơi kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Họ bảo Vương phủ hạ lệnh, bởi Tấn Đông triệu tập ra quá nhiều binh mã và dân phu đi tiền tuyến, cho nên lệnh triều đình ra lệnh cho những người này tới để viện binh, hỗ trợ... Đoạt thu hoạch vụ thu... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ... Nha!!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một thân nhung trang Cẩu Mạc Ly, giục ngựa lao nhanh, không nhịn được phát ra từng trận thét dài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở sau lưng hắn chính là một đoàn kỵ binh kéo dài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ giáp trụ sáng rõ, binh khí sắc bén, sĩ khí... vang dội. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lúc hoảng hốt, dường như Cẩu Mạc Ly như quay ngược trở về năm đó, khi hắn vẫn còn là Dã Nhân Vương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có điều, hắn đã cố gắng hết sức để không suy nghĩ đến chuyện đó. Bất cứ lúc nào, hồi ức thô ráp này, so với cẩn thận tích cực, đến được càng tươi đẹp hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại quân dã nhân đã nuôi dưỡng ở Phạm Thành nhiều năm, rốt cục tận khiển chủ lực mà ra, theo Tề sơn mạch, bắt đầu triệu tập ở hướng nam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giống như một con dao nhọn đã được mài dũa từ lâu, men theo xương sườn của người Sở, cắt xuống! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dọc trên đường đi, những bố trí đã sắp đặt từ những năm trước đã bắt đầu có hiệu quả, bắt đầu xuất hiện, ổ bảo bắt đầu liên miên đầu hàng, một ít quân trại, thậm chí chủ động mở cửa trại lựa chọn quy phụ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly đi dọc theo con đường này, phát huy đầy đủ năng lực của kỵ binh cơ động, chính là rất sớm đi Sở nhân động mạch lớn trên, cho hắn một đao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cùng Cẩu Mạc Ly "Tiên y nộ mã" hình thành so sánh rõ ràng chính là, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở khoảng cách Cẩu Mạc Ly quân tiên phong phương nam 200 dặm vị trí Cổ Việt thành trên, một thân giáp trụ Tạ Chử Dương, vững vàng ngồi ở chỗ đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Gia chủ, Phạm Thành quân Yến đã có động tĩnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương gật đầu, đứng dậy, mặt hướng về phương bắc, trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Truyền lệnh xuống, túi áo, có thể bố trí rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tuân mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương đưa tay, xoa nhẹ lỗ châu mai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phía sau toà thành Cổ Việt cũng chính là phương nam, đường sông dày đặc, mấy năm trước triều đình Sở Quốc đã khơi thông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đây, lúc Niên đại tướng quân đánh quân Càn, cũng là xuất quân từ nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể bây giờ nơi này chính là con đường lờn nhất nối giữa hai nước Càn Quốc và Sở Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Làm Hoàng đế người Yến và Vương gia người Yến, sau khi toàn bộ Chư Hạ tuyên bố nhất thống tuyên ngôn, thuyền chở hàng của Càn Quốc cũng đã bắt đầu xuất hiện ở đường sông này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ hai nước Càn Sở đều hiểu rất rõ, giữa hai bên, đã không còn tranh đấu tư bản, mà chân chính quan hệ môi hở răng lạnh, nếu Sở Quốc không chịu đựng được, thì kế tiếp chính là Càn Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thành Cổ Việt lại là khu vực ở phương bắc, cũng chính là lớp bình phong lớn nhất cuối cùng, một khi thất bại ở nơi này, người Yến đột kích gây rối khu vực này, chặn giữa hai nước truyền máu cộng thông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc trước, Niên Nghiêu đã nhìn đến bước này, cho nên mới không tiếc lấy thân mạo hiểm, cũng phải nhổ tận gốc cây đinh kia đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương ngẩng đầu, nhìn tà dương, cười cợt: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu không rút ra được, vậy thì chờ cái đinh tự mình nhảy ra, cũng là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương phóng tầm mắt nhìn về búi sông tráng lệ phía trước, không khỏi cảm khái: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng tiếc, cẩm tú giang sơn như họa, chỉ trách người Yến hung hăng ngang ngược làm càn. Bằng không, cha không tiếc gì, cũng sẽ cho ngươi tranh cái ngôi vua này! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bây giờ, cũng chưa muộn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một giọng nói của đạo nữ tử vang lên, xuất hiện bên cạnh Tạ Chử Dương, Tạ Chử Dương không hề sửng sốt, dường như đã sớm biết sự tồn tại của cô nương này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ tử mặc bộ y phục bằng lụa xanh, hai chân trần, làm cho người ta cảm thấy xuất trần mờ ảo nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tạ gia chủ, thuốc giải mà ta cho ngài, ngài đã uống chưa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ tử hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tuyệt tự dược thôi, ngươi cho rằng con trai ta đút thuốc này cho ta, ta không biết sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì thạt sự ngài rất yêu đứa con trai kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không nuôi hài tử, ngươi không hiểu, đứa con trai này, sinh một tổ, cũng không chống đỡ được một cái tri kỷ như ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ tử nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn là Tạ gia chủ nhìn thấu mọi thứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta vẫn có một chuyện không rõ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngài cứ nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bây giờ, toàn bộ người Chư Hạ đều có thể nhìn ra, đại thế ở Yến. Ngươi tông đã lánh đời trăm năm không ra, bây giờ nếu xuất quân, tại sao không đi đến Yến Quốc, vì sao phải thêm gấm thêm hoa, nhất định phải đến Đại Sở, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi? Mà về phía bệ hạ, ta muốn giúp ngươi dẫn tiến, ngươi lại không vui? Chẳng lẽ, tông chủ đây coi trọng ta bức này lão thân bản rồi? Hay là coi trọng đứa con trai kia rồi? Tông chủ đều có thể tùy ý chọn, hai cha con ta có cảm tình tốt. ͏

Hết chương 2724.
Bình Luận (0)
Comment