Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2735 - Chương 2735. Quốc Chiến (2)

Chương 2735. Quốc chiến (2)
Chương 2735. Quốc chiến (2)

- Không phải hai vị luôn muốn tìm con trai kia của ta sao, hoàn toàn có thể đi tìm hắn ta, có hai vị ở đó, người làm cha như ta cũng có thể yên tâm hơn không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như sau khi bọn ta đi, hắn lại bảo bọn ta trở về bảo vệ cha già của hắn, vậy nên làm thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương cười hiền lành, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Yên tâm, con trai ta không hiếu thuận như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn ta muốn ở lại xem thêm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ đồng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương tất nhiên không sao cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi hẳn là cùng một môn phái nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Gần như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Cao thủ trong môn phái chắc không ít nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Gần như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng tiếc, chiều hướng của thiên hạ này cuối cùng cũng không thể dựa vào một nhóm cao thủ để quyết định. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ đồng không phản bác, cũng gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Gần như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ nhân giơ tay, kiểm tra miệng của nữ đồng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ đồng tránh ra, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Miệng chưa cứng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Tạ Chử Dương đổ cốc trà trong tay xuống, chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lều soái của quân Dã nhân, Cẩu Mạc Ly vừa sắp xếp xong búp bê sứ theo thứ tự từ lớn đến bé. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cảm thấy nếu hắn biết ngươi giấu đồ chơi của con gái hắn, kết cục của ngươi sẽ rất thê thảm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh vẫn nhớ bệnh trạng lấy giày thêu hoa kia của Cẩu Mạc Ly năm đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- He. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là Vương gia tặng cho ta, không phải ta giấu trộm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, một loạt quân báo khẩn cấp truyền tới, giống như một nồi nước nháy mắt bị đun sôi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Báo!!!!!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại soái, hậu phương tới báo, lương thảo hậu phương quân ta bị đoạt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Báo!!!!!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại soái, phía chính Đông xuất hiện dấu vết của quân Sở! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại soái, phía chính Tây xuất hiện dấu vết của quân Sở! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Báo!!!…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Từng quân tình khẩn cấp gần như ập xuống mặt, Cẩu Mạc Ly lại giống như chẳng nghe thấy, không hề có chút phản ứng nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều, tới một quân tình, hắn lại lắp lại một búp bê sứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi đến lúc vào đêm, tất cả búp bê sứ đã lắp xong, quân tình bên ngoài lại vẫn như lửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly đặt cả bộ búp bê sứ lên đỉnh mũ của mình, cố hết sức duy trì cân bằng, sau đó, hai tay vỗ vào nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bộp! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Chơi vui. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Trời mưa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly ngồi trên lưng ngựa ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm, nước mưa rơi từng giọt lên mặt hắn, rõ ràng có xu thế càng mưa càng to. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên cạnh hắn là binh sĩ đang bận rộn vì chủ soái của bọn họ vừa hạ lệnh, đại quân chuẩn bị rút lui. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giữa lúc đó không phải không có tướng lĩnh muốn đến chỗ lều soái bày tỏ ý kiến của bản thân sau khi nhận được mệnh lệnh, nhưng Cẩu Mạc Ly để đội thân vệ của mình trực tiếp chặn lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là một loại thái độ, một loại quyết đoán không cho phép nói chen vào của chủ soái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù là đám người Trì Lâm và Hác Mẫn, thấy Kiếm Thánh vẫn đứng bên cạnh chủ soái nhà mình, cũng sẽ không còn cố muốn đi phát biểu gì nữa, chỉ có thể tiếp tục làm theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh áo trắng rất ít lộ mặt trước mặt người ta, nhưng cũng chính vì như vậy, nên trên một trình độ nhất định, hắn có thể là người phát ngôn cho Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Long Uyên của Kiếm Thánh đã tặng cho tiểu Công chúa của Vương phủ từ lâu, nhưng bản thân Kiếm Thánh ở đây cũng giống như Vương gia đã đưa một thanh Thượng Phương bảo kiếm đến bên cạnh Cẩu Mạc Ly. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Liệu có không thoải mái không, lão ca? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly nghiêng đầu nhìn Kiếm Thánh, hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bị người dùng như “Vương lệnh” chắc sẽ không cảm thấy vui vẻ, dù sao Cẩu Mạc Ly cũng biết rõ tính tình của Kiếm Thánh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có lúc Cẩu Mạc Ly cũng sẽ thử nhớ lại quá khứ, nếu như năm đó trước Tuyết Hải quan, không có Kiếm Thánh cưỡng mở nhị phẩm chém Cách Lý Mộc, có phải tất cả của tất cả đều sẽ khác không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên cũng chỉ là nghĩ thôi, chuyện quá khứ có giả sử thế nào thì cũng không có chút ý nghĩa gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Quen rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở mức độ nhất định, tính tình của Kiếm Thánh đã bị Trình Phàm sờ thấu từ lâu, đương nhiên Trịnh Phàm cũng đã trả cái giá cực đắt vì điều này, một trai một gái đều bị Kiếm Thánh thu nhận vào môn hạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tính tình của ngươi, đúng là đã thay đổi rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ai mà mãi không thay đổi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Kiếm khách cũng sẽ thay đổi sao? Ta tưởng là kiếm của kiếm khách mãi mãi đều thẳng tắp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh nhún vai, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho nên bây giờ ta không phối kiếm nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Chẹp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly phát ra tiếng ca ngợi. ͏

- Được đấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cũng thay đổi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỗ nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh nhìn quân trại có vẻ vội vàng khẩn trương phía trước, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đã đoán ra được cảnh này từ trước, sau đó cố tình ở đó nghịch đồ chơi của Đại Nữu. Mục đích chính là đợi lúc quân báo tới, ngươi có thể phản ứng lại một cách thỏa đáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hay, chút tâm tư nhỏ này cũng bị ngươi phát hiện rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly giơ tay, lau nước mưa trên mặt mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn cũng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly bổ sung nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây gọi là ganh đua với người tài đức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó Cẩu Mạc Ly vung roi ngựa, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm phiền ngươi rồi, bỏ chạy với ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Quen rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quân Dã nhân bắt đầu rút lui, rút lui hơi vội vàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng là đêm mưa này, Tạ Chử Dương cưỡi ngựa, dẫn binh lính đuổi về phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Gia chủ, mạt tướng có chuyện không hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một tướng lĩnh bên cạnh Tạ Chử Dương hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn tên là Tạ Nghệ, là cháu của Tạ Chử Dương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương chỉ có một đứa con trai, cho nên đương nhiên bên cạnh sẽ có không ít thế hệ cháu được kéo tới dốc sức đào tạo bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, Thiên Lý Câu của Tạ gia thật sự quá ưu tú, Tạ gia cho dù đơn truyền một mạch, dòng phụ cũng không dám nảy sinh suy nghĩ khác gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại sao quân Yến lại rút như vậy rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đối với một nhánh quân đơn độc đã bị bao vây, phản ứng bản năng đầu tiên chính là mở ra đường về, đây là lựa chọn đảm bảo nhất cũng là ổn thỏa nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng quân Yến này thực ra còn có lựa chọn khác, đó chính là cố tình lựa chọn con đường không lối về. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Chử Dương nhìn đứa cháu này của mình, không khỏi thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Là sợ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Quân Yến sợ rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Không, là các ngươi sợ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn ta… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong mắt các ngươi, người Yến đã mạnh mẽ tới mức không thể chiến thắng, các ngươi đã quen thua người Yên, quen trốn tránh mã đao của người Yến, quen hèn nhát trước mặt người Yến. Nhưng mà… người Yến cũng là người mà. Các ngươi chỉ thấy Khuất Thiên Nam và quân Thanh Loan bị tàn sát dưới Ngọc Bàn thành, lại xem nhẹ trên mặt Vọng hà Giang cũng từng nổi đầy thi thể của người Yến. Các ngươi chỉ nhìn thấy hỏa hoạn cháy một đêm ở Dĩnh Đô kia, lại xem nhẹ cảnh tượng Hổ Uy Bá người Yến chết trận ở ven hồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Người Yến không phải không thể chiến thắng, bọn họ không phải Thần. Quả thật thế hệ trướng bọn họ có Tĩnh Nam Vương, thế hệ này có Nhiếp Chính Vương, ta thừa nhận đều là nhân tài bậc nhất. Nhưng chỉ cần Đại Sở ta có thể tiếp tục sinh tồn, người Sở ta có thể tiếp tục bảo vệ thân phận người Yến của mình, thì sẽ có ngày vận đổi sao dời đến nhà ta! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Phải, gia chủ, mạt tướng thụ giáo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Có điều lần này, ngươi nói thật ra cũng không sai, nếu như đối diện là binh mã khác của người Yến, bây giờ đột phá vòng vây về phía Bắc tất nhiên vô cùng bình thường. Nhưng người dẫn quân ở đối diện là con chó săn trên Tuyết Nguyên ngày xưa. Sói đi ngàn dặm, ăn thịt, sao hắn lại cam lòng chạy như vậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Gia chủ, vậy thịt hắn muốn ăn là… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Tạ Chử Dương hơi sâu xa nhìn đứa cháu này của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới đêm mưa, tất cả dường như đều bị phủ lên một lớp sương mù, trông không chân thật, nhưng trong mắt của Tạ Chử Dương lại giống như tỏa ra ánh sáng chấn động lòng người: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Chính là… chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vù… Vù… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Gió lạnh thấu xương đã nổi lên, cái lạnh mùa đông đã đến sớm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Công trình phía Nam Vị Hà lại vẫn không ngừng nghỉ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Từng quân trại dựng thẳng lên, từng công trình xây dựng mọc lên, trông từng cảnh này nếu là người không biết chuyện có thể sẽ hiểu nhầm là quân Sở chủ công, còn quân Yến chủ thủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

So với khí thế ngút trời của bên người Yến, bên người Sở rõ ràng là hơi tiêu điều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người Yến lấy tính mạng của lượng lớn binh tay sai Dã nhân làm cái giá, trên thực tế để ba quận phòng ngự của người Sở cố hết sức từ phòng ngự bản địa phát triển ra phòng ngự đất lệ thuộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ba quận này vốn là khu vực khá giàu có của Sở Quốc, nhưng từ sau lần đầu tiên Yến Sở quốc chiến, vùng đất vốn màu mỡ của người Yến đã dần dần chịu sự ăn mòn, cũng tức là sức mạnh quốc gia tổng thể của Sở Quốc đang ở một trạng thái không ngừng suy yếu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cộng thêm sau khi Nhiếp Chính Vương tiếp quản Tấn Đông đứng sau Trấn Nam quan, Vương gia lúc nào cũng không quên quan tâm xây dựng tinh thần văn hóa của láng giềng Tuyết Nguyên, cũng chưa từng buông thả việc chăm sóc đối với nhà mẹ đẻ của vợ mình, lúc nào cũng không quên lấy máu Sở Quốc ͏

Hết chương 2735.
Bình Luận (0)
Comment