- Hơn nữa, nếu thực sự muốn nói về huyết thống, hắn có quyền gì để nói với ta? Hắn xuất thân từ thế hệ thứ nhất, cho nên cũng không còn là dòng dõi hoàng thất của Sở Quốc, Đại Nữu ta chính là tỷ muội với mẹ của hoàng đế Sở Quốc. Dựa theo Luận Hỏa Phượng, ha ha ha, điều này thậm chí còn nực cười hơn, Đại Nữu của ta trời sinh Hỏa Phượng Linh thể, hắn có hợp không? Chao ôi, ta thực sự muốn nói về huyết thống Hỏa Phượng hay gì đó, Hóa ra chính thống của hoàng tộc Đại Sở lại là ở trong Đại Yến Nhiếp Chính Vương phủ của ta sao? Ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha, Vương gia nói đúng, Vương gia nói gì cũng đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công lập tức phối hợp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cứ viết như thế này cho hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nô tài tuân mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải nhanh lên, hãy gửi đi trước đêm nay, khuôn mặt này, ngươi phải trả lại trước, nếu không hắn sẽ không quan tâm, hắn không quan tâm cũng không sao, nhưng ta lại rất khó chịu, ta luôn cảm thấy hắn nợ ta một cái tát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nô tài hiểu rõ, nô tài lập tức viết, lập tức cho người gửi đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công lập tức làm theo lời hắn nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Tứ Nương mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây thiếp chưa bao giờ nghĩ rằng ngài sẽ quan tâm đến xuất thân của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàn toàn là bởi vì ta bị Định Thân Vương đuổi đi nhiều ngày, bị đuổi cho nên rất tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, xin bớt giận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ, vất vả rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mà này, chủ thượng cầm cái này đi, vừa mới hấp xong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, ta suýt quên, Đại Hổ đã mang nó cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương chỉ cười mà không nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc áo giáp xong, Trịnh Phàm bước ra khỏi nhà leo lên Tỳ Hưu, hắn đi đến bức tường phía Nam và leo lên thành lầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, chỉ cần đứng ở đây là có thể nhìn thấy các doanh trại dày đặc của quân Sở, đây là quy mô công kích đủ làm cho bất kỳ quân phòng thủ nào cũng phải khiếp sợ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Hổ, ngươi có biết không, trước đó ta cũng không dám nghĩ tới, hắn là người Sở, làm sao dám đường đường chính chính dẫn theo đại quân đến trước mặt ngươi, hơn nữa còn là vùng đất bằng phẳng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, ngài muốn hạ lệnh gì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ đã đọc qua các cuốn sổ được đưa đến soái trướng, kể từ khi hắn rút lui về Trấn Nam quan, Lưu Đại Hổ đã thấy một loạt các cuốn sổ mới và phấn khích đến mức không thể kiềm chế được bản thân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đến nỗi mỗi khi Vương gia nhìn các doanh trại của quân Sở, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười đầy hưng phấn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Hổ, ngươi cho rằng quân Sở sẽ làm gì tiếp theo? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm Vương gia, thuộc hạ cảm thấy quân Sở sẽ đuổi quân ta ra khỏi thành, hoàn toàn bao vây Trấn Nam quan. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, không cần phải gấp gáp, cứ yên tâm đi, con cá chạy không thoát, để nó tự ăn nhiều móc câu hơn, thả sâu hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, Vương gia anh minh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đói bụng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ lập tức mở hộp thức ăn, lấy ra từ bên trong một cái bánh bao, đưa cho Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thêm một cái nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ lấy ra một cái khác đưa cho hắn, bánh bao còn nóng hổi bốc khói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn thấy Vương gia cầm một chiếc bánh trong tay và đặt chiếc còn lại trên lỗ châu mai bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia chống khuỷu tay trên tường thành, đối diện với các doanh trại của quân Sở, từ từ ăn bánh bao hấp, theo cơn gió lạnh thổi qua trước mặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ đã ở bên Vương gia nhiều năm, hắn biết rằng lúc này Vương gia cần ở một mình, vì vậy hắn cầm hộp thức ăn và lặng lẽ lùi lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn vừa mới lui về phía sau ghì nghe thấy Vương gia nói nhưng hắn không biết Vương gia đang nói với ai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hãy nhìn đi, khẩu khí này, sắp đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ xách hộp thức ăn, lặng lẽ đứng ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở Phụng Tân thành, hắn có quen một người họ Khâu, người ta gọi là Khâu lão bản, hắn là người Càn, dựa vào thương mại lập nghiệp, mỗi lần Vương phủ có đại thọ, hắn cũng sẽ lấy ra hàng hóa tồn kho, chia sẻ cho một số bách tính của Phụng Tân thành, chúc cho Vương phủ, chúc cho Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người này có một sở thích, đó chính là sưu tầm đồ cổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tại sao Lưu Đại Hổ lại quen biết hắn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vì Khâu lão bản thường sai người đưa gạo mì dầu ăn cho một số chị em dâu phụ trách quét dọn mặt đường kia của bà nội hắn, cảm ơn cống hiến cho sự gọn gàng sạch sẽ của Phụng Tân thành của bọn họ. Đồng thời, còn ám chỉ hắn thích chơi một số đồ cổ, nếu như trong nhà có, thi có thể lấy đến cho hắn thu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng kim loạn thế, đồ cổ thịnh thế. Tấn Đông bây giờ vừa kết thúc loạn thế cũng chưa được bao lâu, loại vật như đồ cổ này trong mắt người bình thường căn bản không đáng tiền. Cộng thêm những năm này Tấn Đông dùng binh nhiều lần với bên ngoài, hở ra là đánh cướp trở về một lô lớn, nhất là Vương gia nhà chúng ta năm đó càng là đã đào không biết bao nhiêu mộ tổ quý tộc của đất Sở. Vàng bạc châu báu này cũng rất lưu thông, những thứ đồ cổ này thật sự sụt giá, bản thân Vương phủ cũng sẽ dùng, nhưng Vương phủ có thể dùng bao nhiêu? ͏