Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2760 - Chương 2760. Không Còn Dã Nhân Vương

Chương 2760. Không còn dã nhân vương
Chương 2760. Không còn dã nhân vương

Trần Tiên Bá cũng hít sâu, cúi người nhận lệnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Trình từng nói, Cẩu Mạc Ly không phải thần tiên, không thể để sĩ khí của một nhánh quân đội rơi vào đáy cốc rồi lại nhổ lên trong nháy mắt, nhưng nếu có một đám người, bọn họ đã tôn sùng Cẩu Mạc Ly là tinh thần thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Năm nghìn kỵ binh người Dã, dưới sự dẫn đầu của hai thiếu tướng chủ, chạy về phía Nam, lúc ra trại khí thế dồi dào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh bước đến bên cạnh Cẩu Mạc Ly, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao giấu được vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tất nhiên không thể đào tạo thành chế độ xây thành, cẩm y vệ của Vương gia không phải ăn chay, bên này nuôi một chút, bên kia nuôi một chút, nuôi phân tán, thì dễ dàng hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nuôi làm cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn có thể làm cái gì, không phải là chuyện Vương gia kiêng kỵ nhất là tạo tư binh của mình à. Vương gia của chúng ta đối với Yến Quốc nghe chiếu không nghe tuyên, còn ta cũng chỉ là bắt chước làm theo. Hơn nữa Phạm Thành lệ thuộc lâu như vậy, nếu như ta không mân mê ra cái gì đó, bản thân Vương gia cũng sẽ không tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Khó khăn lắm mới tạo ra được chút gia sản này, cứ ném ra như vậy rồi, không đau lòng sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đau lòng cái gì? Ta là tìm hai chốn về tốt cho bọn họ, thế hệ sau không phải thuộc về bọn họ rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là nói bản thân ngươi không đau lòng sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bản thân ta? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly đột nhiên bật cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão ca ca à, ngươi biết nếu như lúc này bên Thượng Cốc quận Trấn Nam quan tất cả đang thúc đẩy theo kế hoạch, chờ đợi Sở Quốc sẽ là cái gì không? Cả Sở Quốc, không lâu nữa, sẽ bị hoàn toàn đánh bại, nửa giang sơn thuộc về Vương phủ ta! Lúc trước cảm thấy Tuyết Nguyên đã không chứa nổi ta, cho nên ta muốn nhập quan. Bây giờ, Phạm Thành đã không chứa nổi ta, ta sẽ vinh dự trở thành, hoặc là vào Vương phủ, làm Thừa tướng kia với Bắc tiên sinh, hoặc chính là ở bên ngoài, quản một vùng biên giới! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Dân số sẽ càng nhiều, binh mã sẽ càng nhiều, sẽ không còn chỉ giới hạn ở người Dã nữa, vận mệnh, vận mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly như cười như không, như khóc như không, quay người qua, vung mạnh tay, hô nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ nay, thế gian không còn Dã Nhân Vương! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kinh thành Yến, hôm nay là tết Thượng Tiêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Truyền thống của người Yến, vào ngày tết Thượng Tiêu này cần thả đèn hoa sen ở ven sông, ngụ ý bấc đèn mang đi nỗi thương nhớ của người sống, mang đến sự yên nghỉ cho vong hồn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày lễ sau khi vào đồng vốn đã nhiều, ngày lễ quan trọng cũng nhiều, trên thực tế tết Thượng Tiêu ở Đại Yến không phải ngày lễ quan trọng gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nguồn gốc của ngày lễ này là năm đó người Yến đối mặt với sự uy hiếp của Man tộc, lúc khó khăn nhất gần như quanh năm thảo phạt tuyên chiến, dùng cách như vậy để cúng tế binh sĩ đất Yến chết trận vì nước nhà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trăm năm nay, Trấn Bắc Hầu phủ trấn thủ hoang mạc, Man tộc bị áp chế xuống, ngày lễ này đối với dân gian cũng chỉ dừng lại ở mức độ biết hôm nay là ngày lễ thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều, bắt đầu từ hơn mười năm trước, Đại Yến bắt đầu thường xuyên dùng binh với bên ngoài, tết Thượng Tiêu lại dần dần bắt đầu hiện rõ tác dụng của nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà tết Thượng Tiêu năm này vì bệ hạ hạ chỉ, yêu cầu Lễ bộ tổ chức, nói là thúc đẩy lại ngày lễ ngủ say trăm năm này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thậm chí hôm nay, quan viên triều đình còn có thể có được thêm ngày nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ven sông Lưu Kim thả đèn hoa sen toàn là dòng người, trên mặt sông, đèn đuốc đầy ắp, giống như sao trời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có đại phường trong kinh dựng đài cao cho hoa khôi hiến vũ, chỉ có điều hoa khôi không còn là mặc sặc sỡ, mà là cả người mặc toàn áo trắng. Có hai ba tài tử tạo thành nhóm, tụ tập mọi người hát vàng thơ từ tòng quân, du dương trầm bổng, âm vang có lực. Văn nhân của Đại Yến ở bên ngoài vẫn luôn được nước khác coi thường, giống như chuyện văn giáo này ở Đại Yến bẩm sinh là không phù hợp, nhưng chế độ khoa cử được vận hành từng năm, văn phong của Đại Yến đã tăng lên với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng văn nhân của Đại Yến vẫn không thích cầm quạt mà thích cầm đao, không thích ngồi kiệu, mà thích cưỡi ngựa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì Nhiếp Chính Vương kia của Đại Yến không chỉ nổi tiếng binh thư, khai thông tư tưởng cho người đọc sách thiên hạ, càng là tài hoa hơn người trên Văn đạo, khiến Văn thánh Càn Quốc phải mắng chơi thứ thanh cao thành dòng chảy từ điệu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiếp Chính Vương gia của Đại Yến không phải rất thích làm “thơ từ”, bởi vì hắn cảm thấy như vậy rất không có phẩm hạnh. Đây thực ra là lời trong lòng, nhưng sau khi lan truyền ra thi bị người ngoài hiểu thành đặc biệt đả kích Càn Quốc, thầm châm biếm: thư sinh không có tác dụng gì. ͏

Hết chương 2760.
Bình Luận (0)
Comment