Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2764 - Chương 2764. Bằng Lòng Diệt Sở

Chương 2764. Bằng lòng diệt sở
Chương 2764. Bằng lòng diệt sở

Hoàng Đế hít sâu, nhắm mắt lại, đang hưởng thụ không khí lúc này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Niên Nghiêu chậm rãi bước qua, giống như hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ, thần thật sự có thể đi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi tưởng trẫm đang lừa ngươi sao? Vua không nói chơi. Dưới trướng họ Trịnh có một đại tướng, những năm này vẫn luôn trấn thủ Phạm Thành, chính là Dã Nhân Vương trước kia. Họ Trịnh đã giết cha của Khuất Bối Lạc, gián tiếp hại người ta gần như diệt tộc, nhưng hắn vẫn dám dùng Khuất Bối Lạc đi xây dựng Sở Tự doanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Niên Nghiêu ngươi tính là cọng hành đặc biệt gì chứ? Chẳng qua là bên dưới bị hắn chặt thôi. Dưới tình hình hoang mang, Chư Hạ có thể sớm ngày thống nhất, thiên hạ này sẽ có thể sớm này được yên bình, để cả thiên hạ trở thành một bất cứ chuyện gì cũng sẽ không đáng nhắc đến. Trẫm cho ngươi cơ hội lần này, họ Trịnh cũng đồng ý cho ngươi một cơ hội. Ngươi, cũng chỉ có một cơ hội này thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ khí phách, khiến thần khâm phục. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- So với Hoàng đế Sở Quốc của ngươi thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Lão chủ tử, thực ra cũng là Hoàng đế tốt, lòng dạ cũng không tệ, giống như lúc trước bệ hạ nói, nguyên liệu khác nhau, công phu chế biến cũng sẽ khác nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Coi như thành thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Thần, còn có một chuyện muốn hỏi, mặc dù vừa nãy bệ hạ đã trả lời rồi, nhưng thần vẫn cảm thấy bệ hạ đột nhiên tin tưởng thần, khiến thần… hơi được sủng mà lo sợ. Bệ hạ thật sự không sợ thần sẽ… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, trong phòng riêng bên cạnh vang lên tiếng khóc của trẻ con. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế cau mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồn chết đi được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngụy Trung Hà ra hiệu bằng mắt, hai đại nội thị vệ đứng ở hai bên cửa đi ra ngoài, vào phòng riêng ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một lát sau, họ bế một đứa trẻ quấn trong tã bước vào, đứa bé vẫn đang khóc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vật nhỏ khiến người ta chán ghét, phiền chết mất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế vung tay, lúc này tiếp tục nói với Niên Nghiêu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm vốn tưởng là bản thân sẽ thích trẻ con, về sau phát hiện thực ra trẫm rất sợ trẻ con khóc phiền, cũng chỉ có Thái tử từ nhỏ đã ngoan ngoãn hiểu chuyện, biết san sẻ với trẫm, mấy tiểu tử bên dưới kia gặp một lần phiền một lần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế giơ tay, nắm lấy tã lót, nắm tùy tiện, Hoàng đế cũng không phải Võ Phu, đứa bé trực tiếp rơi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Niên Nghiêu vô thức giơ tay ra đỡ lấy, cúi đầu nhìn đứa trẻ này, vẻ mặt chợt nghiêm túc. Đây là một cảm giác rất khó hiểu, lúc Niên Nghiêu bế đứa trẻ này, đứa trẻ, vậy mà không còn khóc nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ô, đúng là ông cháu với nhau, ông cháu với nhau mà, Thái tử nhà ta cũng vậy, lão súc sinh chỉ chuyên cưng chiều hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cơ thể Niên Nghiêu run lên, kinh ngạc nghiêng đầu, nhìn Hoàng đế: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ… ngươi vừa nói cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế ghé qua, nhìn đứa trẻ trong lòng Niên Nghiêu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn họ Niên, tên Niên Phúc, là cháu ruột của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta… hắn… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Viền mắt của Niên nghiêu bắt đầu đỏ lên, không dám tin nhìn đứa bé, lại nhìn về phía Hoàng đế: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ… đây… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Ngụy Trung Hà lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Từ năm ngoái thân thể thê tử ngươi bị bệnh một trận, được ngự y chữa trị đã không còn đáng ngại, chỉ là mắt không thể thấy ánh sáng, tay chân xương cốt vẫn nhanh nhẹn. Nhi tử ngươi đã thành hôn từ lâu, lấy nữ nhi nhà nghèo, nhưng dáng vẻ cũng là đoan trang, đã có hai con trai, đây là con trai nhỏ vừa mới ra đời, gọi là Niên Phúc. Trưởng tôn của ngươi, tên là Niên Lễ. Con gái ngươi cũng đã thành hôn, chiêu ở rể, sinh một con trai, tên là Niên Khoan, bây giờ trong bụng con gái ngươi lại vừa mang thai rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Niên công công, ta thật sự ngưỡng mộ ngươi muốn khóc rồi. Ta chỉ có thể nhận một đám con nuôi, cháu nuôi, còn ngươi làm công công lại nhận cháu nội ruột, cháu ngoại ruột, chẹp chẹp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Niên Nghiêu há miệng, không ngừng hít vào thở ra, viền mắt cũng chứa đầy nước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế thì giơ tay vỗ vai Niên Nghiêu, nói với hắn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vừa nãy có phải ngươi hỏi trẫm tại sao yên tâm thả ngươi ra ngoài như vậy. Vì trẫm không thiệt, nếu Niên Nghiêu ngươi một đi không trở về, được thôi, trong cung đi một Niên công công, lại có thể vào một lô… công công nhỏ tuổi. Trẫm còn lời đấy, ngươi nói xem, Niên đại tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Niên Nghiêu hít sâu, đưa đứa trẻ vào trong tay hộ vệ, sau đó lùi lại hai bước, quỳ một gối xuống, nắm tay đè dưới đất: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Mạt tướng, bằng lòng diệt Sở vì bệ hạ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế quay người đi, không nhìn Niên Nghiêu nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngụy Trung Hà thì bước tới, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Niên đại tướng quân, lui xuống dọn dẹp, chuẩn bị đi thôi, bệ hạ đã lệnh cho ta chọn một trạch viện trong kinh thành, chỉ còn thiếu một tấm biển Niên phủ. ͏

Hết chương 2764.
Bình Luận (0)
Comment