- Người Yến sắp đánh vào kinh thành sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có lẽ, nhưng có thể bọn họ không tiến vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn tương lai thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy đứa con trai kia, lập tức đi Sở nam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái hậu gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vi nương đã già, người đã già sẽ cảm thấy chuyện sống hay chết, táng hoàng lăng hay táng chiếu chẳng qua cũng chỉ là một bộ xương khô. Ngươi có Thế tử quyết định, ngay cả vi nương cũng không thể cho ngươi lời khuyên gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhi tử hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng đứng dậy rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẫu hậu, nhi tử phải đi ổn định cục diện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cứ làm đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhi thần xin cáo lui. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng xoay người bước ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khi khoảng cách giữa mẹ và con ngày càng xa, bộ dạng thiện lương trên mặt thái hậu lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt tràn ngập sự oán độc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên, Sở Hoàng ngừng bước và dừng lại, vẻ mặt oán độc trên mặt thái hậu oán hận cũng đông lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẫu hậu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có chuyện gì sao, hoàng đế? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng không quay đầu lại, đây là một hành động vô cùng bất kính, về phần thái hậu, bà ta cũng không có che giấu giọng điệu tràn ngập sự chán ghét của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài cho rằng con trai của ngài là một hoàng đế tốt không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất nhiên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng nhi thần không nghĩ vậy, ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng bước ra khỏi tẩm cung của thái hậu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thái hậu, bệ hạ đi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ quan bên cạnh bước lên và nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bộp! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái hậu tát vào mặt nữ quan. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn... không phải hoàng đế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở thành lầu Dĩnh Đô. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế mặc long bào đang đứng ở nơi cao nhất, rút khỏi mọi thứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên dưới là một nhóm Phượng Sào vệ đang bảo vệ hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tường thành cũng đầy những quân bảo vệ, phía xa xa xuất hiện một đám bụi mù mịt, là quân Thiết kỵ đang xông về phía bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng đặt tay lên lan can trước mặt, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhìn đi, ngươi lại bị người nhà đánh vào mặt rồi, lần trước còn có thể nói ngươi cố ý mượn đao của người Yến để lấy xác quý tộc Đại Sở, nhưng còn lần này thì sao? Ngươi à, ngươi lại quá đề cao về bản thân rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng nói xong, thì đứng đợi một lúc lâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao không nói tiếp? Có phải là đã thừa nhận rồi không? Lòng dạ của ngươi có bị lạc lối không? Nó không giống như ngươi. Năm đó ngươi lựa chọn nuốt chửng ta, ngươi rất anh hùng, ngươi nhấn chìm cả thiên hạ. Hay là, ngươi không muốn lãng phí thời gian với ta, ngươi muốn tích lũy thực lực, sau đó áp chế ngược lại ta? Ta không phủ nhận, ngươi có thể thành công một vài lần nữa, nhưng bây giờ Đại Sở của ngươi đã vỡ vụn, hoàng khí trên người ngươi cũng đã bị phá nát, ngươi có thể áp chế ta được bao lâu nữa? Ta có thể cho ngươi một lời khuyên, ngủ đi, cứ ngủ đi, ta sẽ sống thay ngươi. Người Sở không phải tự xưng là Hỏa Phượng, ta ... sẽ đối xử tử tế với bọn họ, ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cách thành không xa, kỵ binh người Yến đã dàn hàng ngang, quân Sở trên tường thành dường như đang gặp phải một kẻ địch đáng gờm, tất nhiên quân Yến không có ý định tấn công thành, nhưng quân Sở lại vội vàng bố trí tất cả, các thiết bị phòng thủ được chuẩn bị trên bức tường thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, trong quân trận của quân Yến đã giương vương kỳ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương kỳ xuất hiện, Sở Hoàng đang đứng trên đài cao nhìn thấy lập tức thay đổi sắc mặt, bàn tay của hắn bắt đầu run rẩy và đôi mắt chế giễu của hắn ngay lập tức chứa đầy sự sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đao, đao, đao! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng hét lên ba chữ này, trong bóng tối, hắn dường như nhìn thấy một thanh đao phi về phía mình, hắn ở dưới đao kêu lên thảm thiết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A a a!!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể Sở Hoàng ngửa ra sau, một đám Phong Sào vệ vội vàng đi lên thành lầu, nhưng ngay lập tức bọn họ lại nghe thấy giọng nói của hoàng đế: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lui xuống đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuân mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên lâu thành, Sở Hoàng lại ngẩng đầu, tóc của hắn đã bị mồ hôi làm ướt đẫm, các khớp tay cũng trở nên trắng bệch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Khốn kiếp, ngươi cho rằng nếu Sở Quốc diệt vong, vương khí của ta suy yếu thì ngươi sẽ có cơ hội sao? Hãy dùng não để suy nghĩ, nếu Đại Sở diệt vong, tất nhiên ta không thể tiếp tục làm hoàng đế, còn ngươi thì sao? Không có Đại Sở, không có người Sở, thì sau này ai sẽ cung phụng ngươi, ai sẽ nhớ tới ngươi chính là Hỏa Phượng? Không có Đại Sở, ngươi nghĩ rằng sẽ có ngươi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới thành tường, điều mà Trịnh Phàm không ngờ tới là ngay sau khi vương kỳ được dựng lên không lâu thì cờ Kim Ngô Long của Sở Hoàng lại được dựng lên ở tường thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật trùng hợp, Chủ thượng, đại cữu ca của ngài đang ở chỗ này chờ ngài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏