Chỉ có thể nói, những người này, những thế lực này, lựa chọn một người phát động và thời cơ tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tử Chiêm hơi thất hồn lạc phách ngồi xuống, kỳ thật về mặt chính trị vị Văn Thánh Càn Quốc này đều thiếu rất nhiều hỏa hầu, hắn am hiểu cũng chỉ là hai hạng mục, một là làm thơ, một là làm người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở quan trường ngươi lừa gạt ta, kỳ thật cũng không qua thích hợp với hắn, nếu không thì khi còn trẻ cũng sẽ không bị giáng chức tới giáng chức lui, thiếu chút nữa là chết ở một hòn đảo nào đó ở Đông Hải rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn tướng công nhìn về phía Diêu Tử Chiêm nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tử Chiêm... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không đợi Hàn tướng công nói xong, Diêu Tử Chiêm liền thở dài một hơi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta soạn thảo chiếu thư đăng cơ cho Thế tử Thụy Vương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn tướng công nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước tiên là Thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tử Chiêm trợn trắng mắt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cần gì phải cởi quần đánh rắm? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn tướng công cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì trong đầu sẽ cảm thấy sạch sẽ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Tầm Đạo cầm chén trong tay, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong quân các ngươi chọn ai? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuộc đảo chính chắc chắn đòi hỏi phải huy động quân đội, vả lại bên ngoài Thanh Tâm các của quan gia có một nhánh quân đội trung thành với quan gia vẫn bảo vệ quan gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này cũng không cần thiết phải giấu diếm, Hàn tướng công lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chung Thiên Lãng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tử Chiêm kinh hãi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn... Sao hắn dám chứ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Thiên Lãng là phò mã đương triều, hơn nữa do quan gia thưởng thức tín nhiệm nên đề bạt, hiện giờ vậy mà... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn tướng công lơ đễnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên nói, trọng văn ức võ, cũng không phải tất cả đều là sai, những võ tướng binh lính kia, ai nấy đều là kẻ hung ác, kẻ vong ân bội nghĩa, ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói tới chỗ này, Hàn tướng công bỗng nhiên siết chặt nắm tay, đập xuống giường, bản thân mình cũng lên cơn ho sù sụ, nhưng mặc dù như vậy, ông ta vẫn nâng cao cổ mắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là vị Nhiếp Chính Vương Yến quốc kia, từ đầu đến cuối là một dị chủng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Tầm Đạo sửa lại: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn là kỳ dị. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kỳ dị ở đây là sự kỳ diệu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tử Chiêm thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu vị Trịnh lão đệ kia đồng ý tạo phản, vậy ta nguyện ý viết cho hắn một trăm bài thơ công đức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Tầm Đạo cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói không chừng bản lĩnh viết thơ của người ta cũng không kém ngươi, chẳng qua chí người ta không ở đây, đây chính là lời ngươi nói. Năm đó, chúng ta ngóng trông Trấn Bắc Hầu của người Yến tạo phản, kết quả không phản, sau đó, chúng ta mong đợi người Yến Tĩnh Nam Vương phản, kết quả không phản. Trước mắt, chúng ta lại phải ngóng trông Nhiếp Chính Vương của người Yến phản... Kết quả là người ta vừa mới thống soái đại quân đánh bại Sở Quốc. Luôn luôn mong đợi người ta nội loạn, đợi đến nỗi trông mình diệt quốc. Có đôi khi bản thân ta nghĩ, chẳng lẽ người Yến này là thiên mệnh sở quy, đời đời xuất ra nhân kiệt, hơn nữa còn là loại... Nhân kiệt một lòng vì nước? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Hàn tướng công đã có chút mệt mỏi, nghẹn lời nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần Mục Câu ngồi trên long ỷ, tất cả đều sẽ tốt lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tâm các cũng không phải chỉ là một lầu các, thậm chí không phải là một tòa cung uyển, nó nằm ở trên núi, đó là một ngọn núi nhỏ ở góc đông nam kinh thành. Thượng Kinh không chỉ là đô thành của Đại Càn, vào mấy đời trước đã có những triều đại khác xây dựng ở chỗ này, cho nên trong lịch sử, ngọn núi nhỏ này đều thuộc phạm vi lâm viên của hoàng gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có điều, vì quan gia muốn ở thoải mái hơn, nên đã tiến hành cải tạo nơi này lại, cũng không phải là tiện cho mình hưởng thụ, mà là thuận tiện cho một ít triều thần đến nơi này gặp mặt nghị sự. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vào ban đêm, trời se lạnh, quan gia đang khoác một bộ đạo bào, ngồi ở bên cạnh hồ nhỏ, nhìn cá đang lội bơi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong đình việc nhỏ được xây phòng ấm áp, nhiệt độ thích hợp. Dù sao, luận đánh giặc thì người Càn không được xếp hạng, nhưng luận hưởng thụ, thì đúng là không có ai vượt qua người Càn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh quan gia bày mấy đĩa hoa quả đã rửa sạch sẽ, tỏa ra một vẻ đẹp đẽ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xa xa, có cung nữ thái giám lẳng lặng đứng, không ai dám quấy rầy sự thanh tĩnh của quan gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngồi một lúc lâu, có lẽ quan gia cảm thấy có chút mệt mỏi, tay chống bên hồ, ngẩng đầu lên, nhìn ánh trăng tối nay. Vừa hay lại có một đám mây đen che khuất ánh trăng không sáng lắm đêm nay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, một bóng người xinh đẹp đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không ai dám ngăn cản nàng đến. ͏
- Quan gia, trời lạnh rồi, mau về phòng đi. ͏