- Đại Sở ta, nhảy không qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu không cho là đúng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, là nhảy chậm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người Sở Quốc cũ giống như ba huynh đệ nhà đậu, cảm thán Đại Sở vận đổi sao dời, buồn cười là bây giờ bọn họ làm và sắp làm cũng là “sao nỡ đốt thiêu nhau”. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ sẽ không tiếp nhận yêu cầu tự hạ quốc thể. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bối Lạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể nào chọn thần phục với Yến Quốc trên danh nghĩa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có thể sẽ cảm thấy không thể nào, thậm chí bản thân Nhiếp Chính Vương cũng sẽ cảm thấy không thể nào, nhưng ta lại cứ cảm thấy, có khả năng này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàng đế bệ hạ Đại Yến để ta trở về, trên danh nghĩa là chiêu nạp thuộc hạ cũ, nhưng thực ra chuyện này Khuất Bối Lạc ngươi làm hay Niên Nghiêu ta làm, không có gì khác biệt. Lúc Đại Sở cường thịnh, ngươi và ta ai đi cũng không có tác dụng, lúc Đại Sở suy yếu, ngươi và ta ai đi đều được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Những thuộc hạ cũ kia của ta sau khi ta xảy ra chuyện năm đó, chắc cũng bị thanh lý rồi, hơn nữa người đi trà lạnh, ta cũng đi nhiều năm như vậy rồi, đâu còn có bao nhiêu người khăng khăng một mực chứ? Hoàng đế Đại Yến trẻ tuổi thì trẻ tuổi, nhưng nói thật, ta rất sợ hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bối Lạc cười nhạo nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Công công sợ chủ tử, không phải đạo lý hiển nhiên sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu không tức giận vì câu cười nhạo này, ngược lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai quả cầu bên dưới kia của ta mất rồi, quả cầu trong lòng ngươi cũng đã mất từ lâu, đều là thái giám, còn cười nhạo đũng quần đối phương xui xẻo, có ý nghĩa không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bối Lạc cười “ha ha”. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn đi gặp Nhiếp Chính Vương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nên biết rõ, ta có thể chặn ngươi ở đây, tức là Vương gia hắn căn bản không muốn gặp ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại sự quân quốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bối Lạc kéo tóc mái dài bên trái của mình, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không bằng Vương gia vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu hít sâu, lại từ từ thở ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Là có cơ hội thành công, người làm nô tài như ta thực ra hiểu chủ tử nhà ta hơn các ngươi, chẳng qua là hạ quốc thể với bên ngoài, xưng thần với Yến thôi, như vậy có thể khiến người Yến không tiếp tục truy đuổi đến cùng đối với Dĩnh Đô, để ánh mắt của người Yến nhìn về chỗ khác. Còn có thể mượn sự khiếp sợ của người Yến, củng cố bố cục chia cắt trong nước tạo ra do trận chiến Vu Thần đại bại này. Cười đến cuối cùng mới là cười đến cuối cùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng ngươi cảm thấy bệ hạ còn có thể có cơ hội đến cuối cùng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe câu hỏi này, Niên Nghiêu nhún vai, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ít nhất bệ hạ có thể cười nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người Sở vẫn cất tiếng cười to. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn đi gặp Vương gia, thông báo giúp ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có thể tiến cử Bắc tiên sinh giúp ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bối Lạc lại bưng bát rượu lên, uống ngụm to. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao ngươi uống nổi vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bối Lạc liếc mắt nhìn Niên Nghiêu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi uống ngụm to cái này, mới có thể gọt giũa ra chút ngọt trong ngày tháng này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại tướng quân đi đường vất vả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạt tưởng không dám. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu ngồi xếp bằng xuống trước mặt người mù, trong tay người mù bấm táo đỏ, cho vào trong miệng, một tay khác thì không ngừng lật tấu chương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trận chiến thì đánh xong rồi, nhưng việc sau chiến cũng rườm rà không kém. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có điều có bận hơn, bớt thời gian ra gặp người vẫn là có, cũng không tới mức “coi thường” như vậy. Về bản chất vẫn là vì người mù cho rằng Niên Nghiêu này không đáng để bản thân coi trọng thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như Niên Nghiêu đến trước khi khai chiến, thì địa vị chắc sẽ cao hơn lúc này không ít, tác dụng cũng sẽ lớn hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng bây giờ, người Sở bị đánh tới nguyên khí đại thương trong trận chiến Vu Thần, trên chiến trường phía Tây, hai tiểu tử Trần Tiên Bá và Thiên Thiên mỗi người dẫn một nhánh kỵ binh gặm Tạ Chử Dương kia thương tích đầy mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù không thể thành công giết chết Tạ Chử Dương, nhưng chủ lực của quân Tạ gia về cơ bản đều bàn giao cả rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn cả Sở Quốc bây giờ, không phải không thể tập kết binh mã, thậm chí cũng có thể đánh trống reo hò đại quân, nhưng đại quân trình độ này thật sự không khác gì binh tay sai người Dã, trên Tuyết Nguyên, ba nghìn quân đội của Vương phủ có thể đuổi chạy hai vạn binh người Dã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong thời gian ngắn, trên chiến trường chính diện, người Sở đã mất đi năng lực tạo ra uy hiếp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên trên chiến trường đã giải quyết tiền đề mâu thuẫn chủ yếu, việc nhỏ không đáng kể gì đó tất nhiên cũng có thể xem nhẹ. ͏