Ma Long Phiên Thiên

Chương 487

-Trừ phi ngươi giao ra tất cả bảo vật trên người, mặt khác làm nô bộc cho ta trăm năm!

Nữ tử thần bí kia cười lạnh nói.

Sắc mặt Phong Liệt khẽ biến thành trầm xuống, xem ra con mụ phía dưới nhìn trúng Bản Nguyên Thần Đồ trên người mình rồi.

Nhưng không đợi hắn nói chuyện tiếp, đạo thứ hai lôi kiếp đột nhiên đánh xuống.

- Oanh !

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Như mọi lần bình thường, Phong Liệt có Bản Nguyên Thần Đồ gia trì, hắc mang nổi lên, dễ dàng triệt tiêu đại bộ phận kiếp lôi.

Uy lực cỡ này đã không tạo được chút thương tổn nào đối với hắn, bất quá cả vùng đất phía dưới lần nữa gặp không may.

Lúc này, Phong Liệt vì giảm bớt tổn thất phía dưới,đã cố ý lựa chọn một chỗ trống trải.

Nhưng bởi vì phía dưới phó thành san sát vào nhau, khe hở cực nhỏ, uy lực dư lại của kiếp lôi cũng không tránh khỏi đánh sụp vô số kiến trúc, một ít võ giả xui xẻo đều tan thành mây khói.

Giờ khắc này,đã có vô số cường giả phi hành không trung, xa xa nhìn chăm chú Phong Liệt độ kiếp, bắt đầu nghị luận.

- Hắn chính là Phong Liệt? Tốc độ tu luyện của tiểu tử này cũng quá nhanh đi! Lão phu nhớ rõ hắn hình như nửa năm trước mới vượt qua Tất Diệt Chi Kiếp của Thần Thông Cảnh ?

-Đúng vậy ! Mà xem người này kháng lại Tất Diệt Chi Kiếp cũng nhẹ nhõm như vậy, chắc hẳn có đại khí vận gia thân! Không thể khinh thường ...!

-Hừ! Tất Diệt Chi Kiếp há lại dễ dàng vượt qua hay sao? Lúc này mới chỉ là đạo thứ hai mà thôi, cuối cùng vài đạo chỉ sợ là cường giả Hóa Đan Cảnh hậu kỳ cũng chắc chắn phải chết !

-Cái này cũng chưa chắc! Phong Liệt bảy ngày trước dùng lực một mình chống lại hơn mười vị cường giả Hóa Đan Cảnh của tứ đại gia tộc Phong, Triệu, Thủy, Lâm vẫn toàn thắng, thậm chí tự tay giết chết hai vị cường giả Hóa Đan Cảnh đỉnh phong là Phong Triển Huy, Lâm Duệ, thực lực như thế muốn vượt qua Tất Diệt Chi Kiếp, cũng chưa chắc là không có hi vọng!

-...

Không đếm xỉa tới việc mọi người chung quanh đều nghị luận, Phong Liệt đang toàn tâm đối phó thiên kiếp.

-Răng rắc !

Đạo thứ ba lôi kiếp đánh tới !

Phong Liệt thúc dục thần đồ lần nữa nhẹ nhàng ngăn lại.

Liên tiếp ba đạo lôi kiếp qua đi, trong lòng Phong Liệt cũng dần dần nắm chắc, uy lực kiếp này hẳn là cực kỳ tiếp cận với một kích của cao thủ Hóa Đan Cảnh đỉnh phong, nhưng cũng không vượt qua trình độ Hóa Đan Cảnh, đều trong phạm vi hắn có thể thừa nhận.

Đúng lúc này, thanh âm của nữ tử phía dưới lại một lần nữa vang lên:

- Phong Liệt, sự kiên nhẫn của bản tiểu thư có hạn! Ngươi suy nghĩ kỹ chưa ?

-Hừ! Yêu cầu của ngươi quá đáng, thứ cho Phong mỗ không cách nào đáp ứng!

Phong Liệt hừ lạnh một tiếng, không chút lựa chọn từ chối nói.

Chỉ là hủy hoại một chút kiến trúc, đã chết mấy cái người rảnh rỗi, liền dám công phu sư tử ngoạm yêu cầu toàn thân mình bảo vật? Còn muốn chính mình làm nô trăm năm?

Cái này trò đùa một chút cũng không cười được!

Trên người mình có Bản Nguyên Thần Đồ, Thánh Kiếm, Tỏa Long Đài, không cái nào không phải là tuyệt thế thần binh, đổi lấy trăm ngàn tòa phó thành cũng chỉ là một bữa ăn sáng, huống chi còn muốn cho chính mình làm nô bộc trăm năm, quả thực không thể nhẫn nhục.

- Hừ! Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Để cho ngươi biết hậu quả của việc dám nghịch lại bản tiểu thư!

Nữ tử thần bí phía dưới hừ lạnh một tiếng, âm trầm nói.

Ngay sau đó, một tiếng thét kinh hãi vang lên, một bóng người vùng vẫy đột nhiên bay lên không trung, trong chớp mắt liền đi tới trăm trượng trước người Phong Liệt.

Phong Liệt toàn thân đề phòng, ngưng mắt nhìn lại, không khỏi hơi sững sờ.

Chỉ thấy người tới vậy mà chỉ là một lão giả Cương Khí Cảnh Tam Trọng Thiên tóc đen.

Vẻ mặt lão giả hoảng sợ, luống cuống tay chân vùng vẫy không thôi, xem ra rõ ràng là bị người phong ấn nguyên lực, mạnh mẽ ném lên đến đây.

- Hả? Đáng giận!

Sauk hi Phong Liệt sững sờ, đột nhiên đã hiểu được dụng tâm hiểm ác của người phía dưới, trong lòng không khỏi có chút phát hỏa.

Lúc độ kiếp, nếu là có người khác gia nhập ,sẽ gia tăng uy lực của thiên kiếp, điểm này tất cả mọi người biết rõ.

Đúng lúc này, trên không, đạo kiếp lôi thứ bốn hàng lâm!

- Răng rắc ! Oanh!-

Quả nhiên, bởi vì nguyên nhân có lão giả kia, lần này kiếp lôi chẳng những giáng xuống hai đạo, hơn nữa, một đạo kiếp lôi này có uy lực so sánh với một đạo trước gần như lớn hơn gấp ba.

- Oanh! Oanh!

Hai tiếng nổ mạnh vang lên.

Lão giả vẻ mặt hoảng sợ Cương Khí Cảnh kia bị lôi điện chém thành tro bụi, tiêu tán tại trong thiên địa.

Bất quá, lúc này hắn lại hơi chút cảm nhận được, Bản Nguyên Thần Đồ dưới sự bảo vệ của Hắc Ám Chi Thân cũng đều bị chấn ra vài đạo vết rạn.

- Ha ha ha !

Một hồi tiếng cười duyên đắc ý từ phía dưới vang lên.

Rất hiển nhiên, nữ tử thần bí kia đối với kiệt tác của mình rất hài lòng.

- Hừ! Quả nhiên thật sự có tài, xem ra uy lực có lẽ là vẫn không đủ, vậy cho ngươi thêm mấy người nữa !

Nàng vừa mới nói xong, đột nhiên, liên tiếp hơn mười đạo nhân ảnh bắn lên không trung, lập tức liền đi tới phía dưới kiếp vân.

Hơn mười đạo nhân ảnh kia cũng giống như lão giả lúc trước, tu vị cũng không cao, ở tầm Chân Khí Cảnh, Cương Khí Cảnh, hơn nữa đồng dạng bị phong ấn nguyên lực ném lên đến đây.

Phong Liệt thấy vậy, đồng tử không khỏi co rụt lại, trong nội tâm cực kỳ căm tức.

Hắn đột nhiên chém ra một chưởng, muốn đánh bay những người này ra khỏi phạm vi bao phủ của kiếp vân, chỉ có điều, vẫn là muộn một chút.

- Răng rắc ! Răng rắc ! Răng rắc !

- Rầm rầm rầm !

Hơn mười đạo chói mắt kiếp lôi liên tiếp đánh xuống, đem từng tên võ giả một chém thành tro bụi, uy lực còn lại vẫn oanh tạc trên mặt đất tạo ra vài cái hố cực lớn, âm thanh ầm ầm bên tai không dứt.

Mà Phong Liệt cũng có chút chật vật, Hắc Ám Chi Thân của hắn mặc dù có Bản Nguyên Thần Đồ thủ hộ, cũng bị chấn thành ám khói đen, bay ngược trên không trung mấy trăm trượng mới ngừng lại được.

Một mặt là uy lực của đạo kiếp lôi này biến thái, một phương diện khác nhưng là thực lực của Phong Liệt quá thấp, còn kém xa không cách nào phát huy ra lực phòng ngự lớn nhất của thần đồ.

Một màn hơn mười người độ kiếp kia tất nhiên đều đã rơi vào trong mắt hơn ngàn vạn võ giả xung quanh, cả một đám đều trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc vạn phần, tiếp theo lại có thật nhiều người lắc đầu thở dài, là âm thầm mặc niệm cho Phong Liệt.

-Ồ? Sao lại có người chủ động đi lên trên đi chịu chết?

- Dừng lại! Ai nói chủ động đi lên chịu chết? Rõ ràng là bị người ném đi lên cho Phong Liệt chịu chết đấy!

- Ai, muốn trách thì trách Phong Liệt số mệnh không tốt! Muốn độ kiếp ở đâu không được, lại chọn độ kiếp ở trên Lạc gia, nhưng lại là lúc nha đầu kia của Lạc gia có ở nhà, tự gây nghiệt không thể sống sót !

- Cái gì? Ngươi nói là Phong Liệt chọc tới con mụ điên kia?

- Nhất định là thế rồi! Cũng chỉ có người điên kia mới có thể lấy mạng người làm trò đùa ở Hoàng Thành.

- Suỵt... , không muốn sống nữa sao!

- ...

Vô tận hắc ám chi lực mãnh liệt mà đến, rất nhanh liền khiến cho Phong Liệt một lần nữa ngưng tụ ra Hắc Ám Chi Thân.

- Chết tiệt!

Phong Liệt thầm mắng một câu, ánh mắt đỏ thẫm lúc này cẩn thận dò xét phía dưới một lần, cũng không thể tìm ra tên khởi xướng.

- Ha ha ha ...! Như thế nào đây? Phong Liệt! Đại lễ bản tiểu thư tặng cho ngươi có thoả mãn hay không?

Thanh âm đáng giận của cô gái kia một lần nữa vang lên.

Trong lòng Phong Liệt cực kỳ giận dữ, nhưng cũng không thể làm gì, nếu là người điên kia dám hiện thân đi ra, cho dù là cường giả Long Biến Cảnh, cũng phải làm cho hắn cùng mình độ kiếp một lần thử xem.

Nhưng tên điên cũng rất là thông minh, như thế nào cũng không chịu lộ diện.

Nghĩ xong, Phong Liệt quyết định vẫn là kéo dài một ít thời gian trước, nãy giờ đã giáng xuống năm đạo lôi kiếp, chỉ còn bốn đạo là xong.

- Răng rắc ! Oanh!

Đạo thiên kiếp thứ sáu đánh xuống!

Lúc này đã không có người khác quấy rối, uy lực của kiếp lôi lập tức giảm bớt rất nhiều, chỉ để lại trên Hắc Ám Chi Thân của Phong Liệt vài vết rách, rất nhanh liền lại khôi phục như lúc ban đầu.

Bất quá vào lúc đạo kiếp lôi thứ bảy sắp đánh xuống, đột nhiên lại có hơn mười người võ giả bị ném lên không trung, thời cơ, vị trí vừa vặn, thiếu chút nữa làm cho Phong Liệt tức giận đến thổ huyết.

- Oanh ! Oanh ! Oanh !

Kiếp lôi kinh khủng đánh cho hơn mười người võ giả kia thành cháo phấn, đồng thời, Hắc Ám Chi Thần của Phong Liệt cũng hóa thành khói đen, ngay cả Bản Nguyên Thần Đồ cũng đều bị đánh lăn trên mặt đất.

- Khốn kiếp ! Quả thực không thể nhẫn nhục!

Phong Liệt khôi phục Hắc Ám Chi Thân , nghiến răng nghiến lợi tức giận mắng một tiếng.

Đúng lúc này, từ xa xa đột nhiên truyền đến âm thanh duyên dáng kinh ngạc cua nữ tử thần bí kia gọi to :

- Ồ? Như vậy cũng chưa chết? Điều này sao có thể?-

- Hừ! Chết là ngươi !

Ánh mắt Phong Liệt lạnh lẽo, hắn rốt cục nắm được nơi phát ra thanh âm.

Sau một khắc, hắn thúc dục Bản Nguyên Thần Đồ, lập tức tới vị trí trung tâm của tòa phó thành này.

Đó là một tòa phủ đệ hết sức hào hoa xa xỉ, so với Hoàng Cung của phàm nhân cũng đều muốn hào hoa xa xỉ gấp trăm ngàn lần, chiếm diện tích trọn vẹn trăm dặm, phảng phất giống như tiên cảnh.

Mà thanh âm kia chính là ở trong hoa viên phía sau phủ đệ.

Sân nhỏ này chiếm diện tích mười dặm, vốn là một cái sân vô cùng tốt, nhưng bên trong lại nuôi vô số hung thú ác điểu, từng lồng sắt lộ thiên do tinh kim chế tạo đặt ở trong sân, vây khốn khóa tất cả mãnh thú hung lệ.

Những loại mãnh thú này có Phệ Hồn Cổ Ngạc, Sư Hống Thú, Quỷ Nhãn Điêu Vương. . . , không con nào không phải là thượng cổ hoang thú hung danh lan xa, thậm chí còn có một ít Thực Nhân Thảo vô cùng hung mãnh trồng ở tại góc tường.

Thấy Phong Liệt đến, tất cả hung thú ác điểu lập tức gầm rú liên tục, giống như điên cuồng.

Ở sát vách sân nhỏ, còn có một tòa lầu màu hồng phấn cùng hung thú ác điểu trong sân rất không cân đối, hết sức lịch sự tao nhã, vừa nhìn liền thấy là khuê các nữ tử .

Bất quá, Phong Liệt biết rõ, mình tuyệt đối tìm đúng chỗ rồi.

Bởi vì hắn lại có thể thấy được một thiếu nữ xinh đẹp, quần áo không chỉnh tề, tóc dài rối tung hình như mới tỉnh ngủ đang đứng trên ban công của tòa lầu các màu phấn hồng kia,.

Khuôn mặt thiếu nữ tựa như vẽ, tư thái mê người, được cho là tuyệt sắc giai nhân hiếm có trên thế gian, nhưng đôi mắt trong sáng lại mơ hồ chớp động lên một tia tà dị, cả người tinh quái lộ ra một cổ cực kỳ cảm giác nguy hiểm, làm cho người ta nhìn lên một cái đã nghĩ đi đường vòng. Truyện được copy tại TruyenGG

Giờ khắc này, thiếu nữ mở rộng cái miệng nhỏ nhắn ra, kinh ngạc nhìn Phong Liệt, không nhịn được duyên dáng kêu to nói:

- Ngươi …Ngươi làm sao tìm được đến bản tiểu thư ! A... Ngươi mau cút đi ! Tránh xa sủng vật của bản tiểu thư một chút !

- Rầm rầm rầm ..

Bình Luận (0)
Comment