Ma Long Phiên Thiên

Chương 490

Mà vậy vẫn chưa xong, thân thể thiếu nữ kia không chút ngừng lại, tiếp tục biến mất lần nữa, sau đó đánh một chưởng ấn lên ngực Phong Liệt.

- Chết tiệt! Ám Minh Thần Chưởng!

Phong Liệt nộ quát một tiếng, đột nhiên chém ra Ám Minh Thần Chưởng mười thành lực đạo, muốn nhanh chóng giải quyết rắc rối này

Oanh oanh oanh!

Phanh!

Rắc!

Xương sườn gãy n cái.

Thiếu nữ dễ dàng đột phá Ám Minh Thần Chưởng, đánh mạnh lên ngực Phong Liệt, tiếp tục hung hăng đánh bay hắn.

Tiếp đó, bắt đầu là ác mộng của Phong Liệt.

Thiếu nữ kia giống như phát cuồng, thân hình không ngừng chớp động trên không trung, tốc độ nhanh như sấm sét, không ngừng đuổi đánh Phong Liệt, dùng cả tay cả chân hung hăng quyền đấm cước đá.

Thân hình tinh tế đơn bạc kia lại ẩn chứa lực lượng như Man Long, phẩy tay một cái cũng có thể bài sơn đảo hải, thế không thể đỡ.

Phanh! Rắc!

Xương đùi Phong Liệt gãy.

Oanh! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: truyenggg.com chấm c.o.m

Bụng hắn lõm vào trong!

Rắc rắc!

Cánh tay hắn cũng không thoát khỏi số phận.

Trong lúc nhất thời, Phong Liệt như biến thành bao cát của thiếu nữ, tùy tiện cho nàng muốn làm gì thì làm.

Trong lòng Phong Liệt rất ức chế, đồng thời cũng khiếp sợ vạn phần với lực lượng và tốc độ khủng khiếp của thiếu nữ. Nàng ta chỉ dựa vào tốc độ thân thể mà cũng đuổi kịp được mình khống chế Thần Đồ, điều này quả thực làm hắn không tin nổi.

Rốt cuộc, hắn thật sự không chịu nổi nữa, vội vàng thúc dục Thần Đồ thi triển thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai, lập tức độn đi mấy vạn trượng, lúc này mới thoát khỏi ma chưởng của thiếu nữ.

Trên trời cao, Phong Liệt ổn định thân hình, cơ thể hắn đã vặn vẹo biến hình, sắc mặt không khỏi khó coi. Rất nhanh hắn đã khôi phục bộ vị bị thương, khiến cho thân hình dần khôi phục nguyên dạng.

- Hừ! Chỉ có chút năng lực như vậy mà cũng xứng là đệ nhất nhân trong giới trẻ của đại lục? Thật là quá buồn cười! Nhưng nếu nói về khả năng chịu đòn, ngươi thật sự có thể làm đệ nhất rồi!

Cô gái vỗ vỗ tay, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ vẻ khinh thường.

Giờ phút này, hàng vạn hàng ngàn võ giả phía dưới đều không khỏi lắc đầu thở dài, thầm bi ai thay cho Phong Liệt.

Đồng thời họ cũng bội phục Phong Liệt về sự bền bỉ cường hãn kia. Nếu đổi một người khác, bị thiếu nữ kia đánh một trận như vậy chỉ sợ đã sớm toi mạng.

Sắc mặt Phong Liệt âm trầm như nước, lúc này hắn đã phát hiện thiếu nữ hẳn có thực lực Long Biến Cảnh, nhưng toàn thân lại không có chút dao động nào của Nguyên lực, vẻn vẹn chỉ dựa vào thân thể mạnh mẽ đã đánh cho hắn không có lực hoàn thủ.

- Thế nào? Ngươi phục hay không phục? Nếu phục thì làm nô cho bản tiểu thư trăm năm. Ngươi giết sủng vật của bản tiểu thư, vậy chính ngươi làm sủng vật thay chúng đi!

Thiếu nữ hất hất mặt, trêu tức nhìn Phong Liệt, giống như đang nhìn một món đồ chơi thú vị.

- Hừ! Ta thấy để ngươi làm đồ chơi cho lão tử mới là hợp lý!

Phong Liệt hừ lạnh một tiếng, tiện tay rút Thánh Kiếm ra, Nguyên lực phun trào từ trong tay, Thánh Kiếm nhất thời phát ra huyết mang sáng bóng, duệ khí đâm thẳng vào lòng người.

Hắn tin rằng, cho dù thân thể tiểu nha đầu này có cường hãn hơn thế nữa thì cũng chỉ là gà chó chờ thịt dưới Thánh Kiếm mà thôi.

- Ngươi... Ngươi đáng chết!

Lời nói của Phong Liệt như đã chạm phải cấm kỵ của thiếu nữ, vẻ mặt trêu tức của nàng lập tức trở nên khó coi, lông mày dựng thẳng, sát khí tăng vọt.

Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng quát vang lên từ phía dưới:

- Dừng tay!

Ngay sau đó, một thân ảnh màu trắng khí thế mạnh mẽ chợt bay lên từ chủ thành của Phi Long thành. Trong chớp mắt, bóng trắng đã lướt tới giữa Phong Liệt và thiếu nữ. Đó cũng là một thiếu nữ tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành.

Thiếu nữ này mặc bộ váy màu trắng kiểu công chúa, khí chất cao quý, cả người tản ra khí thế nghiêm nghị không thể xâm phạm.

- Hử? Hoàng Tử Nguyệt!

Phong Liệt hơi sửng sốt, không ngờ rằng cô nàng này sẽ nhảy ra.

Hoàng Tử Nguyệt cũng không để ý đến Phong Liệt, mà quay về phía thiếu nữ bạo lực kia, trầm giọng quát lớn:

- Lạc Hoa Hoa! Ngươi gây chuyện đủ chưa?

Nghe Hoàng Tử Nguyệt nói, Phong Liệt suýt nữa đã phì cười. Không ngờ thiếu nữ bạo lực kia lại có một cái tên ác tục đến vậy.

- Hừ! Hoàng Tử Nguyệt, không liên quan đến ngươi, mau tránh ra cho ta!

Thiếu nữ bạo lực kia hừ lạnh nói, ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt ẩn chứa sát khí, tựa hồ cũng không e ngại vị cường giả Long Biến Cảnh hậu kỳ như Hoàng Tử Nguyệt.

- Tốt lắm! Hoa Hoa, Phong Liệt cũng không cố ý! Hôm nay nể mặt ta bỏ qua cho hắn đi.

Ngữ khí của Hoàng Tử Nguyệt dịu đi một chút, nhẹ giọng khuyên giải.

Phong Liệt nhìn nhìn Hoàng Tử Nguyệt, trong lòng chợt động. Xem ra hai nàng hẳn là rất quen thuộc, hơn nữa dường như Lạc Hoa Hoa này cũng biết về mình.

- Phong Liệt, về sau đừng để bản tiểu thư nhìn thấy ngươi, nếu không gặp một lần ta đánh ngươi một lần!

Lạc Hoa Hoa do dự một chút, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn Phong Liệt một cái, thân thể nhoáng lên, lập tức biến mất không thấy.

Phong Liệt hừ lạnh một tiếng, khóe miệng hơi nhếch lên, nắm chặt Thánh Kiếm trong tay.

Hắn thầm nghĩ, về sau có cơ hội thì nhất định phải đòi món nợ hôm nay, để một tiểu nha đầu hành hung trước mặt mọi người như vậy, thật sự có chút mất mặt.

Bất quá, khi nghe câu tiếp theo của Hoàng Tử Nguyệt, hắn nhất thời thu hồi lòng khinh thị lại.

- Phong Liệt, ta biết trong lòng ngươi không phục, nhưng hiện giờ ngươi còn không phải đối thủ của nàng. Ngay cả ta cũng chỉ có thể đánh ngang tay với nàng mà thôi, tốt nhất về sau ngươi không nên chọc đến nàng ta nữa.

Hoàng Tử Nguyệt lạnh nhạt nói.

Đôi mắt như thu thủy của nàng chậm rãi lướt qua khuôn mặt Phong Liệt, mơ hồ hiện lên vẻ phức tạp.

- Cái gì? Ngay cả ngươi cũng chỉ có thể đánh ngang tay với nàng? Rốt cuộc tu vi của nàng đạt đến mức nào?

Phong Liệt kinh ngạc hỏi.

- Nàng là hậu duệ của Đồ Long Thần tộc, chuyên tu thân thể, không tu Nguyên lực. Tu vi cụ thể thì ta cũng không thể xác định, nhưng hiện giờ Thần Thể của nàng đã đại thành, đạt tới cảnh giới vạn pháp không dính. Đại khí thực lực nằm ở khoảng Long Biến Cảnh trung, hậu kỳ.

Hoàng Tử Nguyệt nói.

- Hậu duệ của Đồ Long Thần tộc?

Phong Liệt hơi sửng sốt, trên mặt như có suy nghĩ.

Giờ phút này, hắn đột nhiên nhớ tới đồ đệ duy nhất của mình, Lương Hổ Đầu ở tiểu Lương trang. Tiểu tử kia cũng là Đồ Long thần thể, không biết thực lực hiện giờ ra sao rồi.

- Thật ra bản tính của Hoa Hoa cũng không xấu, chẳng qua là trải qua nhiều nhấp nhô, cho nên nàng mới thành ra như vậy. Hơn nữa, nàng cũng là người một nhà, tốt nhất là ngươi không nên coi nàng như kẻ địch.

Hoàng Tử Nguyệt tiếp tục nói.

- Người một nhà? Cái gì người một nhà?

Phong Liệt khó hiểu hỏi.

- Giống với ta và ngươi, ngươi cũng hiểu được.

Hoàng Tử Nguyệt nhìn Phong Liệt một cái thật sâu, lạnh nhạt nói.

Trong lòng Phong Liệt chợt động, trầm giọng nói:

- Chẳng lẽ... Nàng cũng biết ta...

- Đúng vậy.

Hoàng Tử Nguyệt hơi gật đầu, lại nói:

- Những chuyện khác chờ ngươi tiến vào Long Biến Cảnh thì sẽ từ từ hiểu được. Ngươi bây giờ còn xa xa chưa đủ tư cách.

Nghe xong lời này của Hoàng Tử Nguyệt, vẻ mặt của Phong Liệt cũng không thay đổi, nhưng trong lòng lại cực kỳ khinh thường.

Chẳng lẽ cùng là mầm mống của Long Vũ minh thì là người một nhà sao? Quả thực là buồn cười.

Bình Luận (0)
Comment