Kim Sở Ngạn người này mới mấy tháng không thấy, thế nhưng đã đột phá Hóa Đan Cảnh, thậm chí còn đạt đến Hóa Đan Cảnh Tam Trọng Thiên, đích xác là một kẻ địch mạnh a.
Bất quá, hắn cũng không sợ hãi chút nào, chính mình trong thời gian này cũng có sự tiến bộ a?
- Kim Sở Ngạn, ngươi hao hết tâm tư để cho Phong mỗ hiện thân, có bố trí cái gì thì đều lấy ra đi, nếu không, chỉ sợ ngươi sẽ không có cơ hội!
Ánh mắt Phong Liệt khẽ chuyển động, lạnh nhạt khẽ cười nói.
- Hừ! Phong Liệt, ngươi cũng quá coi trọng chính mình rồi, thu thập ngươi chỉ cần một mình Bổn công tử là đủ, cần gì phải bố trí cái gì?
Kim Sở Ngạn hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên hung mang tàn nhẫn.
Kế tiếp, hắn phân phó cho mọi người Kim Long giáo ở phía sau nói:
- Tất cả mọi người nghe đây, lập tức thối lui khỏi kết giới! Nơi này chỉ cần một mình Bổn công tử là đủ!
- Vâng.
Một đám đệ tử Kim Long giáo vốn là bị uy áp mạnh mẽ của hai người bức bách, cảm thấy khó chịu, lúc này nghe được Kim Sở Ngạn nói như vậy, cũng vội vàng thối lui ra khỏi kết giới.
- Bản thân ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể dựa vào cái gì mà dám nói lớn không biết ngượng như thế!
Phong Liệt cười lạnh một tiếng, đồng thời cũng phất phất tay với mọi người Ma Long Giáo đứng phía sau, ý bảo bọn họ lui ra ngoài.
Đám người Long Khuynh Vân, Hồng Phi Dương mặc dù cũng không có cam lòng, nhưng cũng hiểu được, trong khi cường giả Hóa Đan Cảnh giao phong, không phải là nơi mà bọn hắn có thể tham dự, sau khi hơi chút do dự, tất cả cũng dẫn đầu đệ tử các viện thối lui ra bên ngoài kết giới, sắc mặt phức tạp nhìn hai đạo bóng người với khí thế mạnh mẽ trên không trung.
Mấy năm trước, bọn họ cùng Phong Liệt, Kim Sở Ngạn vốn là những người cùng giai có thể tranh hùng với nhau, nhưng hôm nay, bọn họ lại chỉ có thể đứng ở mặt đất nhìn về đối phương ở bên trên, loại tâm tình này đúng là có chút phức tạp.
Nơi xa, Long Nghịch, Nguyệt Vô Song, Tề Vân Hạc, Thủy Vô Khuyết, Mộc Thiên Tình, Lăng Cô Thành, Tiểu ma nữ, Lôi Vạn Quân tuyệt thế thiên tài của các đại giáo phái cũng chăm chú nhìn chằm chằm vào hai người ở trên không trung, trên mặt mọi người đều giống như đang suy nghĩ gì đó, không khỏi tràn đầy mong đợi đối với trận tỷ thí giữa thế hệ trẻ đỉnh phong này.
Kim Sở Ngạn, thân có Kim Long hoàng huyết mạch, hoàn toàn xứng đáng la đệ nhất cao thủ trong số những thế hệ trẻ của Kim Long giáo.
Phong Liệt, thân có cửu phẩm Ma Long huyết mạch, được khen là đệ nhất cao thủ trong số những thế hệ trẻ của đại lục, có tin đồn từng đánh chết cường giả Hóa Đan Cảnh đỉnh phong.
Như vậy cuộc giao phong của hai vị cao thủ tuyệt đỉnh trong thế hệ trẻ này, không thể nghi ngờ là rất hấp dẫn tâm thần mọi người, tin tức một khi truyền ra, cơ hồ tất cả người đấu võ trong sân cũng chạy tới nơi đây, rối rít mỏi mắt mong chờ.
- Đây chính là trận tỷ thí của cường giả Hóa Đan Cảnh a! Đây là cuộc chiến một năm cũng khó khăn nhìn thấy một lần ở đấu vũ tràng a!
- Các ngươi nói ai sẽ thắng a!
- Đương nhiên là Phong Liệt! Phong Liệt lúc trước một chưởng liền đánh chết một gã cao thủ Hóa Đan Cảnh, hơn nữa, nghe nói cao thủ Hóa Đan Cảnh mà Phong Liệt từng giết chết đã đếm không hết, tất sẽ thắng không thể nghi ngờ!
- Lần này cũng chưa chắc! Kim Sở Ngạn lần này bố trí dẫn Phong Liệt ra ngoài, không phải là vì để rửa sạch sự hổ thẹn lần trước sao? Nếu là không có mười phần nắm chắc, Kim Sở Ngạn làm sao có thể đi ra ngoài mất mặt xấu hổ?
- Ta đặt mười vạn long tinh, Kim Sở Ngạn thắng!
- Ta đặt ba trăm vạn long tinh, Phong Liệt thắng!
". . ."
Tiền bạc đặt cược ở nơi đánh cuộc đã chồng chất như núi, vô số võ giả rối rít đặt cược, để cho Trang Gia loay hoay đầu đầy mồ hôi, mừng rỡ cười toe tóe.
Diệp Thiên Tử thậm chí đem toàn bộ của cải của mình đều đặt ở phía trên ba chữ "Phong Liệt thắng", chỉ bất quá tại lúc đặt tiền cược, đụng phải một thiếu nữ tinh quái làm nàng cảm thấy có chút khó chịu.
Bởi vì cô gái kia thế nhưng cũng là đem toàn bộ của cải của mình đều đặt ở phía trên "Phong Liệt thắng", hơn nữa, dung mạo của nàng này không kém so với mình chút nào, thậm chí bộ ngực so với mình còn lớn hơn rất nhiều, làm cho nàng âm thầm cảm nhận được một tia uy hiếp không hiểu nổi.
. . .
Phong Liệt giương mắt quét một vòng nhìn những người vây xem ở ngoài kết giới đang mãnh liệt tiến đến, không khỏi khẽ cau mày, nói thật, hắn rất không thích bị người khác vây xem, nói như vậy khó tránh khỏi sẽ phải đem lá bài tẩy của mình triển lộ tại trước mắt thế nhân.
Bất quá, Kim Sở Ngạn tính kế hắn, hắn sao lại không tính kế Kim Sở Ngạn chứ, hôm nay cũng là một đại thời cơ tốt để trừ đi Kim Sở Ngạn, nếu bỏ lỡ thật sự có chút đáng tiếc. Nguồn tại http://TruyenGG
- Phong Liệt, thời gian không sai biệt lắm, để cho Bổn công tử tiễn ngươi lên đường đi!
Kim Sở Ngạn khẽ quát một tiếng, thần kiếm trong tay đột nhiên hóa thành một đạo Kim Long uốn lượn bay thẳng lên trời cao, theo đó, vô tận nguyên khí quang thuộc tính mãnh liệt mà đến, rối rít tiến vào thân thể của Kim Long.
Trong chớp mắt, Kim Long liền hóa thành một mặt trời chói mắt vắt ngang ở trong thiên địa, kim mang vạn trượng chiếu khắp cả vùng đất, làm cho người ta không thể nhìn thẳng vào nó.
- Hạo Nhật Kiếm Vũ.
"Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt …"
Theo một tiếng xé gió rách màng nhĩ vang lên, mặt trời tản ra ra vô tận kim mang chói mắt, cấp tốc xẹt qua hư không, rối rít bắn về phía Phong Liệt, uy thế mênh mông cuồn cuộn làm tâm thần của mấy vạn võ giả chung quanh không khỏi hoảng sợ, âm thầm thay Phong Liệt đổ một trận mồ hôi lạnh.
- Hạo Nhật Kiếm Vũ quả nhiên danh bất hư truyền! Chỉ dựa vào thần thông lần này, Kim Sở Ngạn xứng đáng vô địch trong những người đồng giai!
". . ."
Trong đám người, vô số cường giả rối rít than thở không dứt, đồng thời đem ánh mắt quăng nhìn về phía Phong Liệt.
Mắt thấy Kim Sở Ngạn chợt vừa động thủ liền có tư thế liều mạng, Phong Liệt cũng không dám khinh thường, thân hình hắn run lên, "Oanh" một tiếng, nhất thời hóa thân Thôn Phệ Tuyền Qua di động hiện lên trên không trung.
Hôm nay trong cơ thể hắn đều là Long nguyên lực vô cùng tinh thuần, dưới sự giúp đỡ của Long nguyên lực, vô luận là chiến kỹ hay là thần thông, uy lực so với thường ngày ước chừng cũng phải mạnh mẽ gấp trăm lần, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà hắn có thể dùng một chưởng để đánh chết cao thủ Hóa Đan Cảnh.
Giờ khắc này, Thôn Phệ Tuyền Qua phương viên chừng mười trượng phảng phất giống như một con thú dữ đang há cái miệng rộng ra, tản ra lực cắn nuốt vô tận, tựa hồ muốn đem tất cả mọi thứ trong thiên địa đều hút vào trong đó, Thôn Phệ sạch sẽ.
Bên trong kết giới, cát bay đá chạy, cuồng phong gào thét, nếu không phải có kết giới ngăn trở, chỉ sợ vô số võ giả cấp thấp phía ngoài cũng không nhất định có thể đứng yên ổn được.
Phía ngoài, mấy người Long Nghịch, Tề Vân Hạc, Thủy Vô Khuyết không chớp mắt nhìn Thôn Phệ Tuyền Qua kia, âm thầm cân nhắc, nếu đổi lại là chính mình, có thể đột phá đạo Thôn Phệ Tuyền Qua kia hay không, sắc mặt cũng trở nên vô cùng ngưng trọng.