Phong Liệt nói.
- Liệt Dương Lô? Không phải là luyện khí thánh lô, một trong tam đại chí bảo trên đại lục, Liệt Dương Lô?
Tiểu ma nữ mở to đôi mắt đẹp, duyên dáng hô to.
- Đúng vậy!
- A? Người ta còn chưa từng nhìn thấy nó lần nào. Ngươi dẫn chúng ta đi xem một chút có được không?
Tiểu ma nữ khoan khoái vỗ bàn tay nhỏ bé, cũng không quản Phong Liệt có đồng ý hay không, trực tiếp chạy đến nơi xa, lôi kéo Mộc Thiên Tình đang u sầu đến đây.
- Ai da! A Ly! Ngươi làm gì thế?
Mộc Thiên Tình duyên dáng hô to một tiếng, vẻ mặt bất đắc dĩ. Đối với bất kỳ người nào, Mộc Thiên Tình cũng luôn biểu hiện một bộ mặt lạnh như băng, không chút thay đổi, chỉ riêng với vị tiểu sư muội này thì không có biện pháp nào.
- Đại sư tỷ, Phong Liệt muốn đi luyện khí, chúng ta đi xem náo nhiệt.
Tiểu ma nữ tuôn ra một hơi.
- A? A Ly, ngươi đừng nghịch ngợm nữa có được không? Chuyện này không tốt đâu!
- Có gì mà không tốt. Phong Liệt cũng không phải người ngoài. Hơn nữa hiện tại chúng ta cũng không có việc gì, vừa lúc cũng không cần phải trở về nhìn sắc mặt ghê tởm của mấy lão già đó.
- Ách!
...
Phong Liệt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy hưng phấn của tiểu ma nữ kia, không khỏi cảm thấy một trận dở khóc dở cười. Nha đầu này thật là đến một chút khách khí cũng không có, cũng không biết đầu óc của nàng có bình thường hay không, hay không có tim phổi.
Có điều, ở cái nơi người gạt người này, trong thế với Vũ Giả tàn khốc đầy máu lạnh còn có thể giữ được một tâm hồn thuần phác đến như vậy, xác thực là chuyện rất khó.
Đi đến bên cạnh, Mộc Thiên Tình cấp cho Phong Liệt một ánh mắt xin lỗi cùng hỏi thăm. Phong Liệt chỉ hơi mỉm cười lắc lắc đầu, tỏ vẻ vô phương.
Hắn nghĩ đến lần luyện khí này cũng không phải kiêng kỵ gì, vì vậy cũng không cự tuyệt ba nàng đi theo.
Kế tiếp, tiểu ma nữ một tay kéo Mộc Thiên Tình, tay kia không chút e dè nắm lấy bàn tay to lớn của Phong Liệt, hung hăng lôi kéo hai người về phía hậu viên.
Lúc này, những người ở nơi xa thèm thuồng sắc đẹp của hai nàng đều nhìn về phía Phong Liệt, ánh mắt như muốn ăn thịt người, hâm mộ ghen tỵ đều đủ cả.
Ở phía sau, Lý Ức cũng theo sát ba người. Hắn nhìn bóng lưng ba người, trong mắt khe khẽ hiện nên vẻ hoài niệm, âm thầm lắc đầu, khẽ thở dài:
- Ai! Trẻ tuổi thật tốt!
...
Vừa đi, tiểu ma nữ vừa âm thầm truyền âm với Phong Liệt.
- Phong Liệt! Bổn tiểu thư ở trong bụng Cự Ngạc từng phát thệ, nếu có thể sống sót sẽ giúp ngươi đem Đại sư tỷ ôm vào lòng. Ngươi cũng nên tranh thủ đi nha! Hì hì!
- Ách!
Phong Liệt không tránh khỏi một trận đau đầu. Hắn không nghĩ tới tiểu ma nữ này lại có cái chủ ý oái oăm như vậy.
Hắn suy nghĩ một chút, ngấm ngầm hồi âm:
- Tiểu ma nữ, ngươi chớ làm loạn. Ta đã có người yêu, lại không phải chỉ một người. Hơn nữa tính tình đại sư tỷ ngươi trong sáng lạnh lùng như vậy, không thích hợp với ta.
- Hừ hừ! Siêu cấp háo sắc! Dù sao cũng không chỉ một cái, vậy nhiều thêm một cái cũng không sao. Hơn nữa, Đại sư tỷ nhà ta chính là hạ nhiệm Giáo chủ Băng Long Giáo của chúng ta nha! Trừ tính tình có chút lạnh lùng, vô luận là dung mạo hay thân phận so với Nhị tiểu thư điêu ngoa của Diệp gia kia cũng tốt hơn không biết bao nhiêu lần, ta cũng không tin cái tên siêu cấp háo sắc như ngươi lại không có chút rung động nào với Đại sư tỷ của ta!
Tiểu ma nữ hừ hừ, tàn nhẫn bấm vào lòng bàn tay Phong Liệt một cái, trong giọng nói mơ hồ hiện ra một chút mùi vị dấm chua.
- Ách!
Phong Liệt im lặng.
Lúc này, Mộc Thiên Tình tựa hồ như đã phát hiện ra vẻ mặt cổ quái của Phong Liệt và tiểu ma nữ, đôi mắt đẹp đầy nghiêm nghị quét qua hai người một cái, làm cho hai người sợ hãi, vội vàng im miệng.
Chỉ chốc lát sau, ba người theo Lý Ức tới một cái sân trong hậu viện của Phiêu Miểu Các. Ngay giữa sân có một một dàn tế Truyền Tống Trận cao gần ba trượng, chiếm một khoảng phương viên mấy trượng.
- Phong công tử, điểm đến của Truyền Trống Trận này chính là không gian bên trong Liệt Dương Lô, ở phía dưới sẽ có người của Phiêu Miểu Các tiếp đãi các vị. Thứ cho tại hạ không thể đi cùng!
Lý Ức nói.
- Hôm nay đã làm phiền Lý Quản sự rồi, đây là một chút tâm ý của Phong Liệt, kính xin Lý Quản sự nhận lấy.
Phong Liệt khách khí một câu, tiện tay ném một chiếc trữ vật giới chỉ về phía Lý Ức.
- Phong công tử quá khách khí rồi. Cái này... là năm trăm vạn...
Sau khi Lý Ức nhận lấy giới chỉ, dò xét một chút, không khỏi lên tiếng kinh hô, hai mắt trợn tròn.
Hắn thân là cao thủ Thần Thông Cảnh tam trọng thiên, toàn bố giá trị của bản thân mới chỉ có mấy trăm vạn long tinh mà thôi. Vậy mà Phong Liệt này chỉ tiện tay lấy ra tiền trà nước đã là năm trăm vạn, thực khiến cho hắn cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Không đợi hắn kịp hồi phục tinh thần, ba người Phong Liệt đã biến mất ở bên trong Truyền Tống Trận. Truyện được copy tại TruyenGG
...
Một cái không gian vô cùng lớn ở dưới đất, không khí ở đây vô cùng nóng. Ngay giữa không gian, một cái hỏa lô đỏ chót cao gần mười lăm trượng, đường kính hơn mười trượng đứng sừng sững trên tế đàn.
Mặt ngoài hỏa lô khắc vô số đồ án hình ngọn lửa, đầy vẻ tang thương và cổ xưa.
Một nửa hỏa lô nằm chìm vào trong tế đàn, tạo thành một thể với tế đàn, vô số cấm chế lóe lên. Từ trên miệng lò tỏa ra nhiệt độ cực nóng khiến cho không gian cũng trở nên vặn vẹo.
- Đây chính là Liệt Dương Lô? Thật to a?
Tiểu ma nữ mở to đôi mắt đẹp, tò mò đánh giá cự lò trước mặt. Nếu không phải hỏa lò đang được đốt cháy bừng bừng, chỉ sợ rằng nàng ta đã chạy đến sờ sờ mấy cái.
Phong Liệt cũng lơ đãng liếc hai vú cao vút đang run rẩy của tiểu ma nữ một cái, cực kỳ đồng ý gật đầu:
- Ừm! Đúng là rất lớn!
Sau khi dứt lời, Phong Liệt đột nhiên cảm thấy có chút không đúng, vội vàng quay mặt sang chỗ khác, lại vừa lúc phát hiện ra sắc mặt của Mộc Thiên Tình khe khẽ nổi lên một tia đỏ ửng.
Trong lúc nhất thời, trên mặt Phong Liệt không khỏi có chút lúng túng. Đồng thời, có thể khiến cho băng sơn mỹ nữ nổi tiếng trên đại lục thay đổi sắc mặt, từ đáy lòng Phong Liệt cũng có chút cảm giác kích thích.
Kế tiếp, Phong Liệt dặt dò nhị nữ mấy câu, sau đó bay lên phía trên Liệt Dương Lô, bắt tay vào luyện khí.
Đã có kinh nghiệm tiếp xúc với Hóa Ma Lô nên Phong Liệt tự nhiên có kinh nghiệm. Hơn nữa, những thứ tài liệu mình định dùng đều rất chân quý, không được phép có nửa điểm qua loa.
"Oanh..." Một cỗ long uy vô cùng mạnh mẽ từ trên người Phong Liệt phát ra, hung hăng áp bức một hồn ảnh hình người màu đen bên trong Liệt Dương Lô. Lúc này, cái hồn ảnh kia bị Phong Liệt làm cho run lên, cơ hồ sắp quỳ rạp xuống.
- Ta bất kể ngươi có linh trí hay không, nếu còn dám có chút dị tâm, ta sẽ cho ngươi vạn kiếp bất phục! Có điều, nếu ngươi có thể giúp ta đạt thành mục đích, ngươi cũng sẽ không thiếu chỗ tốt.
Phong Liệt lạnh lùng truyền âm với đạo hồn ảnh bên trong lò.
Cái bóng đen kia run lên, sau đó không có thêm bất cứ một chút động tĩnh nào nữa.
Đôi mắt đẹp của Mộc Thiên Tình nhìn Phong Liệt, thoáng hiện lên vẻ khác thường.