Ma Long Phiên Thiên

Chương 546

Kế tiếp, ở trong thời gian một khắc đồng hồ ngắn ngủn, đại diện lớn nhất trong Bái Nguyệt thành, tất cả ba mươi cửa hàng binh khí náo nhiệt nhất, đều bị Phong Liệt đánh chủ ý một lần, thần binh bị thần phù ấn ký lưu lại ước chừng phải nhiều hơn mấy vạn kiện.

Mà Thương Sinh Đại Ấn cũng rất là không chịu thua kém đột phá bình cảnh của chí bảo thượng phẩm, rốt cục tấn nhập hàng ngũ chí bảo cực phẩm!

Bất quá, kế tiếp trong Bái Nguyệt thành những cửa hàng khác vậy phần lớn nghe được tin tức, rất nhanh liền nghĩ ra biện pháp đối phó. Hơn nữa phần lớn những cửa hàng còn dư lại cũng là cửa nhỏ nhà nghèo, số lượng thần binh không nhiều lắm, Phong Liệt cũng không để ở trong mắt.

Hơn nữa làm cho Phong Liệt cảnh giác chính là, giờ phút này trên nầu trời của Bái Nguyệt thành đã bày ra thiên la địa võng, ước chừng mấy vạn tên cường giả Thần Thông Cảnh, Hóa Đan Cảnh tung hoành ngang dọc, đằng đằng sát khí tìm kiếm tung tích của hắn, thậm chí, ngay cả cường giả Long Biến Cảnh cũng xuất động không ít hơn ba mươi người.

Đối với đồ vật nghịch thiên như Thiên Binh Thần Phù, phàm là có người hiểu rõ, đoán chừng người nào cũng sẽ không thờ ơ, gặp phải cường giả Long Biến Cảnh thật sự cũng không kỳ quái.

Trong tình thế nghiêm trọng, Phong Liệt không chút lựa chọn thúc dục Bản Nguyên Thần Đồ, trong nháy mắt biến mất, rời khỏi Bái Nguyệt thành rất xa.

Hắn xuất hiện lần nữa, đã đi tới một nơi ngoài hai vạn dặm, một thượng cổ đại thành khác không kém Bái Nguyệt thành là bao — Cổ Nguyên Thành!

Chỉ chốc lát sau, Cổ Nguyên Thành vốn dĩ yên lặng hồi lâu đột nhiên cũng xuất hiện một trận náo loạn, tiếng động lớn rầm rĩ rung trời, hàng vạn hàng nghìn tên cường giả ở trên không trung dò xét qua lại, sát khí nồng đậm phô thiên cái địa.

Mà Phong Liệt sau khi chiếm hết chỗ tốt, lại sớm chuồn mất.

Kế tiếp, Phong Liệt không ngừng thúc dục Bản Nguyên Thần Đồ, theo thứ tự đánh chủ ý lên một vài thành trì có lịch sử lâu dài như Hạo Thiên Thành, Thánh Đế Thành, kỳ Xà Thành, Vô Song Thành.

Là vì suy nghĩ tới sự an toàn của mình, thời gian mà hắn lưu lại ở mỗi một thành trì cũng không nhiều hơn một khắc đồng hồ.

Ở bên trong vài thành trì này, thần binh bị Thương Sinh Đại Ấn lưu lại ấn ký ước chừng phải nhiều hơn mấy chục vạn kiện, thu được nguyên khí mênh mông như biển, khiến cho Thương Sinh Đại Ấn ước chừng tăng lên tới chí bảo cực phẩm đỉnh phong.

Bất quá, làm Phong Liệt có chút thất vọng chính là, Thương Sinh Đại Ấn sau khi đạt tới chí bảo cực phẩm đỉnh phong thì tốc độ lên cấp liền chậm chạp hơn rất nhiều, hắn vừa liên tục đánh chủ ý lên vài tòa thành lớn, lại như cũ khiến cho đại ấn đột phá đến hàng ngũ thánh bảo.

Sắc trời hơi sáng lên, mặt trời dần dần hiện ra tại phía đông đại lục.

Một mảnh trùng điệp vô tận trong sơn mạch, có một ngọn núi đá trụi lủi, trên đỉnh núi có một gốc cây già quanh co sinh trưởng, lộ ra vẻ hoang vu, cô tịch vô cùng. Bạn đang xem tại TruyenGG - truyenggg.com

Đột nhiên, có một bóng đen không hiểu từ đâu hiện lên, đứng trên một tảng đá lớn nhô ra.

- Hô . . ., hoạt động suốt cả đêm, mệt mỏi quá a!

Phong Liệt khôi phục nguyên trạng, thở dài hô lên một câu, nhẹ nhàng vuốt vuốt mi tâm.

Trong một đêm này không ngừng thúc dục Thần Đồ bôn ba khắp nơi, tinh thần lực của hắn cơ hồ đã hao hết, hết sức mỏi mệt, sắc mặt cũng tiều tụy đi không ít.

Hơn nữa, lúc hắn đang điên cuồng gây án, đã từng có rất nhiều lần bị cường giả Long Biến Cảnh ngăn chặn, trong lúc vội vã giao thủ cũng đã ăn một ít thiệt thòi, nguyên lực trong cơ thể cũng tiêu hao tới bảy tám phần.

Hắn lấy ra mấy viên thần đan có tác dụng tẩm bổ thần hồn cùng khôi phục nguyên lực nuốt vào trong bụng, khoanh chân ngồi dưới một cây đại thụ duy nhất ở đó, lẳng lặng khôi phục.

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Mặt trời gay gắt mọc lên ở phía đông, kim mang vạn trượng chiếu khắp cả vùng đất, dần dần mang theo một ngày mới.

Ước chừng nửa ngày trời sau, Phong Liệt rốt cục mở hai mắt ra, tinh mang trong mắt bắn ra bốn phía, tinh thần lực cùng nguyên lực cũng khôi phục không ít.

Kế tiếp, hắn tâm ý vừa động, Thương Sinh Đại Ấn lớn chừng một quyền đầu lập tức hiện ra trong tay hắn.

Lúc này, Thương Sinh Đại Ấn đã là chí bảo cực phẩm đỉnh phong, tản ra quang huy kim sắc nhàn nhạt, thần dị vô cùng.

Ở dưới mặt ngoài mười hai trảo Thiên Long quấn quanh ngọn núi to lớn hiểm trở này, hình thành từng mảnh băng tuyết, gió lốc, núi lửa, đất rung, độc chướng, sóng ngầm, nước lũ, vân vân . . . vô số đồ án về thiên tai như ẩn như hiện, dày đặc lưu chuyển, thải quang lóe lên, linh động mười phần.

Đây chính là những biến hóa của mầm mống của Thương Sinh Kiếp không ngừng trưởng thành, cũng là Thương Sinh Kiếp đại đạo của Phong Liệt không ngừng tiến cảnh tạo nên.

Ngày sau theo đạo cảnh của Phong Liệt không ngừng hoàn thiện, uy lực của Ký Đạo Thần Binh cũng sẽ càng ngày càng mạnh, ý cảnh lộ ra cũng sẽ càng ngày càng hoàn mỹ.

Phong Liệt nhìn Thương Sinh Đại Ấn trong tay, trên mặt hơi lộ ra một nụ cười thỏa mãn.

Thương Sinh Đại Ấn này chưa đựng kỳ vọng rất lớn của hắn, hắn rất tin ngày sau thần binh này cuối cùng sẽ có một ngày trở thành vũ khí chứng minh cho việc mình đã trèo lên đỉnh cao của võ giả.

Đúng lúc này, đột nhiên, một thanh âm mừng rỡ vang lên trên đỉnh đầu hắn.

- Di? Sư tôn nói nơi này có một đồ vật vốn nên thuộc về ta a, không phải chính là cái này chứ?

- Người nào?

Con ngươi của Phong Liệt co rụt lại, đại ấn trong tay trong nháy mắt thu vào trong cơ thể, ánh mắt bén nhọn chợt nhìn lên bầu trời.

Phong Liệt lạnh lùng nhìn về phía trên bầu trời, chỉ thấy trên không trung cao ngàn trượng, một gã thiếu niên thân mặc bạch y thanh tú tung bay đón gió mà đứng, làm cho người ta có một cảm giác phiêu dật xuất trần.

Giờ phút này, thiếu niên kia đang dùng một đôi con ngươi thâm thúy có thần thẳng tắp nhìn chằm chằm vào chiếc áo đen mà Phong Liệt đang mặc trên người, ánh mắt khe khẽ lóe lên, như có điều suy nghĩ.

Làm cho Phong Liệt cảnh giác chính là, khí tức trên thân người này phiêu hốt không chừng, lúc mạnh lúc yếu, nguyên khí ngoài thân được hấp thụ không ngừng thế nhưng đều hóa thành từng đạo kiếm quang, hàm chứa kiếm ý huyền ảo mà cường đại.

Cao thủ kiếm đạo!

Trong lòng Phong Liệt trong nháy mắt xác định thân phận của người này, lặng lẽ thúc dục Bản Nguyên Thần Đồ bảo vệ toàn thân, sau đó bên ngoài thân thể cũng nổi lên một tầng kim mang của Tỏa Long Thai, lúc này mới cảm thấy ổn thỏa hơn chút ít.

- Ngươi là người phương nào?

Phong Liệt quát hỏi.

Thiếu niên trên bầu trời bị câu hỏi của Phong Liệt cắt đứt suy nghĩ, tựa hồ có chút không vui, mày kiếm khẽ nhíu lại, ngữ khí vô cùng ngạo nghễ nói:

- Mục Thương Sinh.

- Mục Thương Sinh? A . . ., một cái tên thật là ngạo mạn!

Phong Liệt lạnh lùng cười một tiếng, hỏi:

- Ngươi có chuyện gì sao?

- Bộ y phục trên người của ngươi kia có duyên với ta, lưu lại nó, ngươi có thể rời đi!

Mục Thương Sinh lạnh nhạt phân phó nói.

Ánh mắt của hắn không một lúc nào rời khỏi bộ áo đen mà Phong Liệt đang mặc trên người, đối với bản thân Phong Liệt chính là nhìn cũng không nhìn lấy một cái.

Bình Luận (0)
Comment