Bởi vậy, trong hang ổ của Thi Vương cũng cất giấu được số lượng bảo vật cực kỳ phong phú, số lượng có thể sánh bằng một bảo khố của một gia tộc trung đẳng, thần binh, tài liệu, long tinh, đan dược, công pháp đếm không hết, hơn nữa phần lớn đều có phẩm cấp không hề thấp, làm đôi mắt đẹp của Tiểu ma nữ bắn ra tinh mang sáng choang, vui mừng cười toe toét.
- Di? Chuôi Băng Phách Thần Thứ này ta đã từng nghe nói qua, hình như là binh khí của một vị đệ tử ký danh của sư phó ta chừng trăm năm trước! Không nghĩ tới cũng là bị đầu Thi Vương ghê tởm này làm hại.
- Nha! Huyền Băng Hóa Sinh Thiết! Hì hì! Thứ tốt a! Sau khi trở về bảo gia gia luyện chế cho ta một cái trâm cài đầu.
"..."
Trong sơn động khổng lồ, vẻ mặt của Tiểu ma nữ vô cùng hưng phấn lăn qua lộn lại ở trong một đống bảo vật lớn, hai mắt sáng lên, thỉnh thoảng lại hô to gọi nhỏ.
Mà Phong Liệt cũng là đứng ở cửa nhìn nàng hăng hái tới mệt mỏi, những đồ này mặc dù đều giá trị không nhỏ, nhưng rất khó có thể lọt vào mắt xanh của hắn.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Tiểu ma nữ mới lục lọi hết một phần nhỏ, nếu muốn lục lọi toàn bộ nơi này, đoán chừng ít nhất phải tốn thêm nửa ngày trời nữa.
Phong Liệt bất đắc dĩ lắc đầu, không thể không lên tiếng thúc giục:
- A Ly, trước tiên dừng lại đã, sau này có cơ hội thì từ từ tìm kiếm, phía trước cũng không thiếu thứ tốt, nếu chúng ta hành động chậm, sẽ bị người khác đoạt đi mất a.
- A, biết rồi! Di, Phong Liệt ngươi nhìn đây là cái gì nha!
Sau khi Tiểu ma nữ đáp một tiếng, ở trong một cái góc tầm thường phát hiện một quyển cổ tịch màu vàng, nhìn qua có chút bất phàm.
Bất quá, tất cả chữ viết ở phía trên đều là Viễn Cổ Long Văn, Tiểu ma nữ một chữ cũng xem không hiểu, sau khi nhìn nhìn mấy lần liền ném cho Phong Liệt.
Phong Liệt từ đầu tới giờ cũng không có chuyện gì để làm, thấy Tiểu ma nữ nói vậy liền nhận lấy quyển cổ tịch, tùy ý nhìn thoáng qua, nhưng sau một khắc, con ngươi của hắn lại đột nhiên co rụt lại, không nhịn được thất thanh kinh hô:
- Đây ... đây là Thiên Hà Cổ Quyển? xem tại truyenggg.com
Quyển cổ tịch màu vàng này có chừng hơn mười tờ, mặt phía trên của bìa sách sử dụng Viễn Cổ Long Văn, ghi là: "Thiên Hà Cổ Quyển - Thần Lực Thiên".
Trong lúc nhất thời, trong lòng Phong Liệt không khỏi có chút kích động.
Hắn hôm nay đã ngộ đạo thành công, không hề cần tu luyện bất kỳ công pháp chiến kỹ nào nữa, một ít bí tịch các loại cũng không có tác dụng gì với hắn nữa.
Bất quá, Thiên Hà Cổ Quyển này Phong Liệt cũng không dám khinh thường chút nào, bởi vì thứ mà hắn tu luyện chính là Thiên Hà Cổ Quyển - Phân Thần Thiên, cho nên hắn mới có được hai đại phân thân tinh xảo là Tịch Diệt phân thân cùng Cửu U Vương.
Về phần Thiên Hà Cổ Quyển - Thần Lực Thiên này có thể có bí thuật huyền diệu bực nào, cũng là làm cho người ta cực kỳ mong đợi a.
- Thần Lực Thiên? Chẳng lẽ là có thể làm cho người tu luyện tạo ra thần lực a?
Phong Liệt hồi phục lại tâm tình đang kích động của mình, hắn chậm rãi lật tờ thứ nhất ra.
Đón nhận lượng, hắn rất nhanh liền hiểu rõ một cách dùng của Thần Lực Thiên này.
Thiên Hà Cổ Quyển - Thần Lực Thiên cũng không phải là dạy người tu luyện làm các nào để tạo ra thần lực trong truyền thuyết, mà là dạy người ta một pháp môn kỳ diệu, pháp môn này hướng dẫn người ta đem nguyên lực trong cơ thể khuếch trương lên gấp mười lần.
Trên thực chất, chính là dạy người ta biết cách tìm kiếm chín huyệt khiếu ở trong người, vận dụng bí pháp tế luyện thành không gian tồn tại để dự trữ nguyên lực, tương đương với mở ra chín đan điền.
Một khi tu luyện thành công, võ giả có thể có được nguyên lực gấp mười lần vượt qua cường giả cùng giai, chỗ tốt tự nhiên không cần phải nói cũng có thể biết.
Phong Liệt chỉ đại khái nhìn mấy lần phía trên liền đã có thể xác định, đây tuyệt đối có thể coi là một môn bí thuật cực kỳ huyền diệu, giá trị không thể đo lường.
Trong đôi mắt của Phong Liệt dần dần lộ ra một tia vui mừng như điên không cách nào che dấu, nếu là nguyên lực trong cơ thể mình gia tăng gấp mười lần, hơn nữa bằng vào bản chất của Long nguyên lực trong cơ thể, đủ để có thể chính diện chống lại cường giả Long Biến Cảnh sơ kỳ!
Hơn nữa, nếu là Cửu U Vương có thể tu luyện thiên bí thuật này, thì số lần sử dụng Huyền Thiên Thần Kiếm có thể gia tăng hay không?
Điều này thật đúng là làm người ta mong đợi a!
Phong Liệt suy nghĩ một chút, liền đem quyển cổ tịch ném vào Long Ngục Không Gian, đồng thời lại đem Tiên Âm Sàng ném vào, để cho Tịch Diệt phân thân nghiên cứu một chút.
Dù sao hai cái phân thân của hắn cũng có bản thể giống nhau, cũng có năng lực độc lập suy tư, hơn nữa tâm ý tương thông, chỉ cần một cái hiểu rõ, thì hai cái thân thể khác cũng đồng loạt hiểu được.
Phong Liệt nhìn Tiểu ma nữ đang bề bộn chết đi được ở chỗ sâu trong sơn động một chút, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười.
- Tiểu ma nữ này quả thực chính là phúc tinh của lão tử a! Tùy tiện ném ra một thứ liền là đồ tốt! Hắc hắc.
Lần trước ở trong không gian Thôn Phệ của Cự Ngạc, Tiểu ma nữ tìm được một khối sắt vụn, đã làm hắn chiếm được Bản Nguyên Thần Đồ thần bí mà cường đại, lần này thế nhưng vừa lấy ra một quyển Thiên Hà Cổ Quyển, đủ để khiến thực lực của hắn lại lần nữa điên cuồng tăng lên, nếu không phải suy nghĩ đến chuyện nam nữ cách biệt, Phong Liệt thật sự muốn ôm Tiểu ma nữ hung hăng thân thiết vài lần.
- Phong Liệt, ta chuẩn bị tốt rồi, chúng ta đi thôi!
Tiểu ma nữ sau khi thu thập một phen, dương dương đắc ý đi ra khỏi cửa động, mang theo vẻ mặt thỏa mãn, dường như nàng đã tính toán tốt lấy được khoản tài phú này đủ để nàng ăn mấy bữa ở Phi Long Trai.
- Ừm, đi thôi!
Phong Liệt lại thú nhận Tịch Diệt phân thân lần nữa, chở Tiểu ma nữ phi xuống đỉnh núi, phi đi tới chỗ sâu của Thiên Long Vực.
Trong mấy ngày kế tiếp, Phong Liệt mang theo Tiểu ma nữ chạy đông chạy tây, mặc dù phương hướng chính phải đi là tới Thiên La Hồ, nhưng kì thực lại đi một cách rất không có quy luật.
Bất quá, Tiểu ma nữ cũng không có nửa câu oán hận nào, ngược lại dọc theo đường đi mặt mày hớn hở, vui mừng tới mức răng cũng không khép lại được.
Bởi vì trong mấy ngày này, địa phương mà Phong Liệt mang theo nàng đi qua, thế nhưng ở mỗi một chỗ đều có được thu hoạch không nhỏ, hoặc là linh hoa linh quả hiếm thấy trên thế gian, hoặc là chém giết Thi Vương đoạt được trọng bảo, quả thực là vô hướng mà không lợi.
Dần dần, loại tình cảm sùng bái ở trong suy nghĩ của Tiểu ma nữ đối với Phong Liệt đạt đến trình độ tột đỉnh, ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt càng phát ra lửa nóng, quả thực so sánh với những si nam ngu nữ thiếu não trên đường cái kia còn thành kính hơn nhiều lần, làm Phong Liệt phải hô to chịu không nổi.
...
Trên trời không có một đám mây nào, một loạt cảnh sắc tươi đẹp tản ra quang huy chói mắt, chẳng qua là, bởi vì bầu trời cũng bị tàn phá hết, nên đã khiến cho cả vùng đất trở thành những bóng ma sặc sỡ.