“Quy định đấu giá chắc không cần phải nói dài dòng, công cụ giao dịch sẽ là Linh Thạch thượng Phẩm, người ra giá cao hơn thắng cuộc”
Nữ Hải Ngư đảo mắt đẹp một vòng nhìn toàn bộ khán đài, không ít thiếu niên chưa trãi đời bị nhan sắc của nàng khiến tim đập thình thịch, hô hấp dồn dập.
BỐP BỐP
Nàng hai tay vỗ vỗ, một thị nữ xinh đẹp nhận lệnh mang theo hộp ngọc cung kính đến giữa sân khấu.
Hải Ngư Nữ mở ra hộp ngọc, bên trong là một quả trái cây to bằng nấm tay như thủy tinh sáng lấp lánh, nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm xuống thấy rõ.
“Vật đầu tiên của Đấu giá hội là Huyền Cấp Cực Phẩm [Thủy Linh Quả], đại đa số khách mời hôm này đều là thủy hệ a tu giả a, mà Thủy Linh Quả có thể đề thăng một cảnh giới nhỏ của tu sĩ, tu vi dưới Nguyên Anh Kỳ, không để lại bất kỳ di chứng nào” rất thích hợp sử dụng cho hậu bối nha.
Hải Ngư Nữ khéo léo giới thiệu nói.
Qủa nhiên lập tức có không ít tu sĩ tham lam nhìn chằm chằm Thủy Linh Qủa hấp tấp nói:
“cô nương mau báo giá đi”
Nàng hài lòng mĩm cười, việc để Thủy Linh quả xuất đầu nhằm hâm nóng bầu không khí, tất cả đều nằm trong tính toán của Hải Kình Cung, nàng mở môi son ôn hòa nói:
“Giá khởi đầu của Thủy Linh Quả là 10 viên Thượng phẩm linh thạch, mỗi lần thêm giá không ít hơn 1 Thượng phẩm linh thạch”
“Ta ra 15 Cực Thượng linh thạch” Một nam tử trung niên lập tức lớn tiếng ra giá, trực tiếp cao hơn 5 viên.
“17 Thượng phẩm linh thạch”
“20 Thượng phẩm linh thạch”
“30 Thượng phẩm linh thạch”
Giá trị Thủy Linh quả liên tục được gia tăng, cuối cùng được Hải xa tộc lấy được lấy cái giá 50 Thương. phẩm linh thạch thành công mua lại, tầm quan trọng của Thủy Linh Quả đối với bọn hắn mà nói không cần phải bàn cãi.
Một thị nữ lập tức tiến đến khán đài cùng người Hải Xa tộc trao đổi, một tay giao tiền một tay giao hàng trước ánh mắt của vạn người làm chứng, giao dịch rất nhanh hoàn tất.
“Vật phẩm thứ hai là một kiện Huyền cấp Thượng phẩm pháp bảo, tin tưởng sẽ không để chư vị thất vọng.”
Hải Ngư Hồng Nữ tiếp tục ra hiệu, một nam tử phục vụ đã mang theo một tấm thuẫn màu lam, mặt thuẫn được điêu khắc mai rùa trông khá khí phách, cung kính đặt giữa sân khấu.
“Đây là Hải Quy Thuẫn, thích hợp tu sĩ Thủy Linh căn, có thể phóng to thu nhỏ tùy ý chủ nhân, phòng ngự hầu hết các công kích của tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở xuống, giá khởi điểm 20 Linh Thạch Thượng Phẩm”
Nàng vừa dứt lời, có không ít thanh âm đấu giá truyền ra, đa số người báo giá đều là tu sĩ Kim Đan Kỳ trở xuống, hiển nhiên cường giả Nguyên Anh trở lên chướng mắt thứ này.
Ở trong phòng khách quý nọ:
“Công tử, ta là Thủy thuộc tính tu sĩ” một gã người hầu giả vờ ngây ngô cười hề hề nói, công tử đã hứa sẽ mua đồ cho hắn, vừa lúc hắn rất cần pháp bảo phòng ngự giữ mạng.
“45 Thượng Phẩm linh thạch” Vị công tử này cũng không chần chờ, lập tức lên tiếng báo giá, con hàng Giang bân này giúp hắn không ít bận bịu, sẳn tiện mua cho hắn cũng được.
“Là người trong phòng khách quý?”
Đám người cũng nhận ra âm thanh truyền ra từ phòng số 40, bọn hắn cũng không hiểu đường đường người có thân phận cao quý thực lực cường đại lại mua pháp bảo này làm gì, bất quá cả đám lập tức im miệng không ra giá nữa, hiển nhiên không ai muốn vì một kiện pháp bảo mà đắc tội người trong phòng khách quý làm gì.
“Vị khách phòng số 40 ra giá 45 Thượng phẩm linh thạch, còn ai báo giá không ạ?” Hải Ngư Hồng Nữ nhìn quanh không ai muốn tranh đoạt, trong lòng hơi bắt đắc dĩ xác nhận giao dịch, cái giá này nàng chưa hài lòng cho lắm.
Một nam hải kinh tử lập tức mang Hải QuyThuẫn đến phòng khách quý số 40.
Giang Bân hưng phấn vuốt ve Hải Quy Thuẫn trong tay, hai mắt mê đắm như nhìn tình nhân âu yếm nhất, gặp được Công tử là may mắn lớn nhất đời này của hắn, trước đây hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Giang Bân cười ngây ngô, nhỏ máu nhận chủ Hải Quy Thuẫn, thu vào túi trữ vật.
Bốp Bốp
Hải Ngư Hồng Nữ tiếp tục ra hiệu, thị nữ phục vụ cung kính mang theo một thanh kiếm lên đài đấu giá.
Mà chứng kiến thanh kiếm này, vô số người sắc mặt thay đổi, rất nhiều ánh mắt chăm chú nhìn về phía đám người của Hải xa tộc.
Quả nhiên sắc mặt bốn người Hải Xa tộc đã vặn vẹo đến đáng sợ, vô tận sát khí trong cơ thể bọn hắn bất đầu lan tỏa ra xung quanh.
“Hừ”
Một tiếng hừ lạnh tràn ngập uy nghiêm vang lên, bốn người Hải Xa tộc sắc mặt tái nhợt, ngay cả khí thế hùng hổ cũng lập tức thu liễm. Hiển nhiên cường giả Lục Giai Hải Kình vừa lên tiếng cảnh cáo.
“Tiền bối bớt giận, là chúng ta nhất thời thất thố”
Hải Xa trưởng lão Bạch Áo đứng lên cung kính xin lỗi nói, sắc mặt khó coi đến cực hạn, bởi vì Chiếc vẩy vừa được mang lên đài đấu giá chính là Một trong những bộ phận quan trọng nhất trên cơ của Hải Xa tộc bọn hắn, mà hắn chỉ có thể nuốt giận vào trong bụng, Hải Kình Cung không phải một cái thế lực luôn nhỉnh hơn so với Hải Xa tộc.
“Đây là Bạch Xa vây, Địa Cấp Hạ Phẩm tài liệu, là một kiện thích hợp tu sĩ có Thủy linh căn, giá khởi điểm 80 Cực Phẩm linh thạch” Nàng không quan tâm thái độ của Hải Xa tộc, bởi vì Hải Xa Đảo cùng Hải Kình Cung luôn đối đầu.
“85 Cực phẩm Linh thạch” Bạch Mình lên tiếng nói, cái vảy là của tộc bọn hắn, nhất định phải cầm trở về.
Bầu không khí hơi im lặng, hiển nhiên rất ít người muốn đắc tội Hải Xa Tộc, chưa kể Cái vảy này vốn là của bọn hắn.
“90 Cực phẩm linh thạch”
Đột nhiên một thiếu niên Kim Đan tu sĩ báo giá, bên cạnh hắn cũng có một già một trẻ, đội hình không thua kém gì Hải Xa tộc, bốn người ánh mắt đắc ý nhìn Hải Xa tộc, Bạch Từ
“Hừ, ” Bach Từ hừ lạnh, cũng là một cái Lục Giai Hải tộc, từ ngoài đến, tham dự đấu giá.
“100 Cực Phẩm linh thạch” Bạch Áo cắn răng, mặt mũi này nhất định phải tìm trở về, Hải Xa vảy vốn là của Hải Xa tộc, dù ra giá cao cũng phải mang nó trả về.
“120 Cực Phẩm linh thạch” Đám Hải Mã đắc ý ra giá, nhìn vẻ mặt như ăn phân của bốn người, Hải Mã, bọn họ càng thấy dễ chịu.
“130 Cực phẩm linh thạch, hừ nếu ngươi còn báo giá chúng ta cho ngươi luôn” Bạch Áo phẫn nộ, giọng già nua khàn khàn nói.
Mà lúc này đám người Hải Mã cũng im lặng, hài hước nhìn Hải Xa tộc, hiển nhiên bọn họ chỉ muốn ép giá Hải Xa tộc, không thật sự muốn tranh đoạt.
“Còn ai ra giá không?” Hải Ngư Hồng Nữ rồi lên tiếng xác nhận
Nhìn toàn trường im lặng, nàng hài lòng gật đầu, mua của Lạc Nam 80, bán lại 130, Đa Bảo Các kiếm lời nhẹ nhàng 50 Cực Phẩm Linh Thạch bỏ vào túi.
Hải Xa tộc một mặt khó coi, bỏ chính số tiền của mình để mua lại vật phẩm của mình, cảm giác ấy như ăn phải con ruồi vậy, nghĩ tới đây bốn người càng câm giận kẻ đã chết đi Bạch Nhạn.
“Vật phẩm thứ tư của buổi đấu giá tin tưởng chư vị nữ tử sẽ càng có hứng thú, đương nhiên các nam tử cũng có thể mua về làm quà cho giai nhân âu yếm của mình”
Thành Bích thần bí cười nói, hai tay vỗ vỗ.
Một nữ tử xinh tươi như hoa tiến đến, trong tay cầm một bình ngọc chứa đựng ba viên óng ả màu hồng phấn Ngọc Trai.
“Hải Ngư Hồng Nữ cũng không dài dòng làm gì, đây là ba viên thượng phẩm Dưỡng Nhan Ngọc Trai , có thể bảo dưỡng dung nhan và khí chất phái nữ, làm mịn màn làn da, trị bất kỳ vết sẹo nào do vết thương để lại” Nàng tươi cười rạng rỡ nói.
Vô số nữ nhân có mặt hai mắt sáng lắp lánh, thậm chí không ít nữ tử kích động đứng bậc dậy, kích động không thôi.
“Như các vị đã biết, Dưỡng Nhan Ngọc Trai, tuy nhiên nó lại cực kỳ khó tìm, hơn một năm qua chỉ tìm được hai bàn tay số lượng mà thôi, trong tay nàng có 3 viên, sẽ đấu giá 3 lượt” Nàng quyến rũ cười tũm tĩm nói.
Nghe nàng ba hoa chích chòe, đám nữ nhân đã không có kiên nhẫn, một nữ tử có tu vi Nguyên Anh ăn mặc lộng lẫy không nhịn được nói luôn:
“Mau báo giá đi, ta ra 100 Cực Phẩm Linh Thạch cho một viên Dưỡng Ngọc Trai”
“Vậy cứ theo lời vị tiểu thư này, giá khởi đầu mỗi viên Dưỡng Nhan Ngọc Trai sẽ là 100 Cực Phẩm Linh Thạch” Hải Ngư Hồng Nữ cười tũm tĩm nói.
“150”
“180”
“200”
Diệp Thiên Quân khóe miệng co giật, sắc đẹp thật đúng là vũ khí trí mạng đối với nữ tử, cái giá này đã vượt xa một kiện Địa Cấp vũ kỹ.
Một đám nữ nhân điên cuồng báo giá.
Mà bên ngoài giá của Dưỡng Nhan Ngọc Trai đã gia tăng chóng mặt, mỗi viên đều được các nữ nhân lấy giá 300 Cực Phẩm Linh Thạch mua lại, khiến vô số nam nhân lệ rơi đầy mặt, chửi thầm trong bụng bại gia nữ nhân.
Rất nhiều nữ tử tu sĩ nhờ tu vi cao cường mà bộ dáng luôn luôn trẻ trung xinh đẹp, bất quá khí tức tang thương cùng sự từng trãi mà năm tháng mang lại không thể che dấu được, nhưng có Dưỡng Nhan Ngọc Trai vấn đề đó sẽ lập tức được khắc phục, vì nó có thể bảo lưu khí chất khi còn trẻ cho nữ nhân, không bị khí tức năm tháng bao phủ.
Đấu giá vẫn tiếp tục diễn ra, thời gian nhanh chóng trôi đi, các loại vật phẩm Huyền Cấp, Địa Cấp lần lượt được bán ra, đã qua một ngày mà chưa thứ gì lọt nổi vào mắt Diệp Thiên Quân.
Mà lúc này, hai tên hải yêu có tu vi Tam giai đột ngột khiêng vào một cổ quan tài được đóng kín đặt lên sân khấu làm vô số người xôn xao, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Chỉ thấy quan tài được làm bằng một loại kỳ lạ vật liệu, vừa như đá lại vừa như băng, bên trên có vô số đường văn cổ lão di chuyển, khí tức cổ xưa bao trùm cả khán đài, vô số cường giả tỏa ra thần thức dò xét nhưng đều bị đánh bậc lại.
“Cổ quan tài này do Hải Kình Cung chúng tôi khai quật được từ một tòa di tích Thượng Cổ dưới biển, sau nhiều năm nghiên cứu tìm tòi, làm đủ mọi cách vẫn không thể mở nắp hay khai phá được nó, hôm nay mang vào đấu giá, hy vọng tìm ra người hữu duyên có thể khám phá bí mật bên trong!”
Hải Ngư Hồng Nữ lên tiếng giải thích, kèm theo một tia bất đắc dĩ, cổ quan tài này đã tồn tại trong Hải Kình Cung gần năm mười năm, vô số cường giả Hải Kình Cung Các nghiên cứu vẫn thúc thủ vô sách, cuối cùng mới quyết định tung ra ở lần đấu giá này.
“Di tích thượng cổ?” Đám người chú ý đến lời của nàng, Di Tích thượng cổ đều là các kiến trúc tồn tại từ khi khai thiên lập địa, lưu lại các loại truyền thừa đã thất truyền trên đại lục hải ngoại, đã có rất nhiều truyền thuyết về tu sĩ vô tình tình vào Di tích, từ đó thu được truyền thừa khủng bố, trở thành cường giả đỉnh cao trên đại lục.
“Có xác định được đẳng cấp quan tài hay không?” Một tên tu sĩ lên tiếng hỏi.
“Xin thứ lỗi, bất kỳ thứ gì đều không nhìn ra, dù là tên gọi, vật liệu hay đẳng cấp” Hải Ngư Hồng Nữ khóe môi cười khổ, bất quá Hải Kình Cung có sao nói vậy đạt được thiện cảm của vô số người.
“Không sao cả! dù không thu hoạch được gì nhưng chỉ cần được lưu giữ kỷ vật từ thượng cổ cũng khiến ta vinh hạnh rồi, mời cô nương định giá đi” Một tên Hóa Thần kỳ ông lão nói, chính là trưởng lão Hải Mã tộc của Mã Bối.
Phi
Vô số người trong lòng phỉ nhổ, nói nghe cao thượng như vậy? còn không phải muốn tìm tòi bí mật trong đó đạt được lợi ích sao?
Bất quá nghĩ đến đường đường thế lực cường đại như Hải Kình Cung đều không thể khai mở quan tài, vô số người lập tức nhụt chí.
“Nhìn chả ra thứ đồ gì!” Diệp Thiên Quân cũng thử dò xét, bất quá đương nhiên công cóc.
Hàn Nguyên Nhạc bị một lực lượng vô hình phong bế đã lâu bất chợt như cảm ứng được thứ gì đó mở mắt ra.
Hàn Nguyên Nhạc chủ động dò hỏi Diệp Thiên Quân lão phu ngủ say bao lâu rồi?
Hơn mấy tháng trời đó Diệp Thiên Quân tức giận.
Lão đầu này lúc cần thì im hơi lặng tiếng, hôm này tự nhiên lại lõ đầu ra.
Hàn Nguyên Nhạc thầm nghĩ quái lạ rõ ra dự kiến chỉ ngủ say 10 nửa thánh thôi mà???
Lão chú ý tới chiếc quan tài đang đấu giá....
Dó là ...dó là... Lão khinh ngạc truyền âm cho Diệp Thiên Quân, tiểu tử:
“Dù tán gia bại sản cũng phải giành được nó!”
Nó là trấn tông chi bảo của Hồn Tông a không ngờ lại lưu lạc ở đây.
Hồn Tồng này năm đó còn mạnh hơn hỗn nguyên thánh địa vô số lần a tiểu tử.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. <3