Ma Ngân

Chương 377


Ước chừng trôi qua hai giờ, Tiêu Hoằng mới hoàn thành phối chế tài liệu, sau đó bắt đầu từng chút từng chút rót Ma Văn dịch vào bên trong văn lộ, sau đó tiến hành kích hoạt.
Theo trình tự cuối cùng là kích hoạt hoàn thành, chỉ thấy trước mặt Tiêu Hoàng, một cái Chiến Văn có màu đen nhánh đà được Tiêu Hoàng chế tạo thành. Trên Áo đinh thạch màu xám có chứa văn lộ kỳ dị, phối hợp với văn lộ màu đen nhánh thi thoảng lóe ra ánh sáng Để Văn, nhìn qua thêm phần âm trầm. Giờ khắc này, trông giống như ánh mắt trong bóng đêm tối đen.
Tuy nhiên, đối với vẻ bên ngoài của Tử Thần Chiến Văn, Tiêu Hoằng cũng không mảy may quan tâm, cầm lấy rót Ngự lực vào trong đó, rõ ràng có thể cảm nhận được hơn 7000 cổ Ngự lực, coi như rất không tệ. Bởi vì từ khi có Hàn băng vạn năm, Tiêu Hoàng chế tác Chiến Văn vốn đã không còn phân tâm lo lắng có bao nhiêu cổ năng lượng, mà chỉ dồn toàn bộ tâm tư đặt ở mặt tính năng hoặc là uy lực.
Hơi đánh giá một chút Tử Thần Chiến Văn trong tay, Tiêu Hoằng liền khu động Chiến Văn. Không thể phủ nhận, đây là Tiêu Hoàng chân chính sử dụng kỹ thuật Để Văn chế tác ra Chiến Văn đầu tiên, đáng để kỷ niệm.
Trong nháy mắt, lại nhìn trên cánh tay Tiêu Hoàng đà hình thành một cái năng lượng văn màu đen nhánh, năng lượng văn Để Văn có vẻ phức tạp rối rắm giống như dây mây màu lam thật nhỏ, quanh quẩn phía trên cánh tay Tiêu Hoằng.
Không có tạm dừng, vừa khu động Chiến Văn, Tiêu Hoàng vừa đi ra Bối La thư viện, đi tới sân huấn luyện Chiến Văn gần đó.
Bởi vỉ lúc này ở vào mấy ngày cuối cùng chuẩn bị chiến tranh, trong sân huấn luyện Chiến Văn binh sĩ nối liền không dứt, đại bộ phận binh sĩ đều là luyện tập sử dụng Chiến Văn mới lãnh từ kho hàng số 5, một số có thể nói yêu thích không rời
Binh sĩ Bối La nhìn thấy Tiêu Hoằng tiến vào, tuy ràng dựa theo quy củ không có chào hỏi Tiêu Hoàng, nhưng vẫn đều dời ánh mắt nhìn Tiêu Hoằng.
Chính là ngay sau đó, Tiêu Hoàng liền trực tiếp tiến vào một sân huấn luyện trống ở gần đó, đồng thời đóng kín cửa lại.
Đánh giá một chút toàn bộ sân huấn luyện, Tiêu Hoàng mới chậm rãi khu động Tử Thần Chiến Văn trên cánh tay.
“Bá!”
Trong chớp mắt, ở phía sau Tiêu Hoằng liền hình thành một hình ảnh Tử Thần to lớn, trông rất thật, toàn bộ thân thể bao phủ trong áo dài đen nhánh, theo không khí lưu động, hình ảnh thật lớn lơ lửng lắc lư, độ cao ước chừng năm thước, toàn bộ đầu phủ trùm trong mũ nối liền áo, chỗ khuôn mặt tối om om, chỉ có hai tay hiện ra hình dáng như khớp xương màu đen, lẳng lặng đứng ở phía sau Tiêu Hoàng, nhìn qua cực kỳ dọa người.
Dựa theo ý nghĩ của Tiêu Hoàng, Chiến Văn “Tử Thần” này chính là một thể trung chuyển của Hàn băng vạn năm, bản thân nó không có tính công kích, nhưng lại có thể chuyển đổi ra Hàn băng vạn năm, hình thức công kích còn cường đại hơn.
Hơi điều chỉnh một chút hô hấp, Tiêu Hoàng chậm rãi thông qua Ngự lực trong trong cơ thể điều khiển “Tử Thần”, đồng thời khởi động Hàn Võ.
Lại nhìn hư ảnh “Tử Thần” phía sau Tiêu Hoằng đà chậm rãi mở ra hai tay, giữa hai tay là rậm rạp băng tinh đang chậm rãi kết thành một thanh liêm đao Tử Thần bằng Hàn băng vạn năm kết thành, nhìn qua tràn ngập vô tận hàn ý. Sau vài giây ngắn ngủn, thanh liêm đao Tử Thần Hàn băng vạn năm, đã bắt đầu trở nên sáng ngời lên, từ màu u lam biển thành đỏ như máu, dường như là đang súc tích năng lượng cho thanh liêm đao Tử Thần.
Đồng thời hai mắt hư ảnh vốn tối đen như mực, đã xuất hiện hai điểm sáng màu đỏ, dường như là Tử Thần đang ngủ say dần dần thức tỉnh.
Tiếp theo dưới khống chế Ngự lực của Tiêu Hoàng, hư ảnh kia đột nhiên vọt tới trước lướt qua thân thể Tiêu Hoàng, đồng thời tò phía dưới vọt lên vung thanh liêm đao Tử Thần đỏ như máu đánh vào vách tường kim loại ở trước mặt!
“Ầm!”
Ngay sau đó, trong sân huấn luyện, liền truyền ra tiếng vang nặng nề, vách tường kim loại kiên cố rung động kịch liệt.

Lại nhìn chỗ “Tử Thần” đánh trúng, tường thép hợp kim dày chừng năm ly đâ dê dàng bị xuyên thủng, ánh mặt trời bên ngoài theo chô thủng chiểu vào.
Nhìn thấy biểu hiện như vậy, thần sắc Tiêu Hoàng cũng không có biến hóa gì quá lớn, lần này Tiêu Hoàng chỉ là thí nghiệm, căn bản không có xuất ra toàn lực, hắn không nghĩ tạo thành hư hỏng quá nhiều.
Nói cách khác, xuyên thủng tấm thép hợp kim dày năm ly, thì một ít Chiến Văn cấp Ngự Sư uy lực hơi mạnh đều có thể dễ dàng làm được.
Khẽ liếc mắt nhìn lỗ thủng cao hai thước kia, Tiêu Hoàng lập tức thông qua Ma Văn thông tin, phân phó cho chủ quản sân huấn luyện tu bổ lại, rồi thu hồi Tử Thần Chiến Văn cùng Hàn Võ rời sân huấn luyện Chiến Văn.
Cách thời gian xuất phát còn không đến hai ngày, việc Tiêu Hoàng cần làm còn rất nhiều, quan trọng vẫn là tu luyện.
Trước đây Tiêu Hoàng đã từ trong miệng Lặc Mỗ biết được: Tang Thác Tư của Long Kỳ quân đoàn đã đạt tới Ngự Sư cấp ba, nên muốn chế phục hắn cũng không phải chuyên dễ dàng.
Bản thân phải không ngừng tăng lên Ngự lực, mặc dù ở trong khoảng thời gian ngắn mà đạt tới Ngự Sư cấp ba đó là si tâm vọng tưởng, nhưng cũng có thể tiếp cận được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Ngoài ra, chính là tối ưu hoá từng chi tiết hành động, cùng với tạo hình Hấp Bàn Khí Văn lắp đặt lên bàn tay, hai chân cơ số 4 vừa đem đến.
về phần trong Sở Ngân Xuyên ở Vọng Tinh Thành, đồng dạng đang điều phái ra 500 tên quân hộ thành của mình đến tham gia nhiệm vụ hộ vệ căn cứ quân sự Bối La. Tuy nhiên, Sở Ngân Xuyên cũng không có công bố kế hoạch này, bởi vỉ Sở Ngân Xuyên cũng biết, một trận chiến này tuyệt đối giữ bí mật là điều then chốt.
Cứ như vậy, thời gian hai ngày toàn bộ bên trong bận rộn trôi qua.
Thời gian tới ngày hôm sau, khi màn đêm buông xuống, bên trong nơi dừng chân rộn ràng nhốn nháo hẳn lên. Binh sĩ vừa mới chấm dứt huấn luyện, liền tạm thời được báo cho biết, trừ hai liên đội của doanh thứ 3, cùng với doanh thứ 7, toàn thể binh sĩ tác chiến, cùng với nhân viên công tác từng tham dự trận chiến ở Long Liệt Tinh, toàn bộ tiến vào trong Ma Văn vận tải hạm của riêng mỗi doanh.
Nghe mệnh lệnh như thể, binh sĩ Bối La đều sửng sốt, phản ứng đầu tiên của tất cả binh sĩ Bối La là: “Diên tập sao?”
Lại nhìn ở xa, 16 chiếc Ma Văn khung máy móc cùng Khiêu Tao khung máy móc đều được đưa vào bên trong Liệp Cung Hào. Còn Ngân Điểu chiến đấu cơ cùng với Hôi Hùng xe thiết giáp thì đang lục tục lặng yên không một tiếng động, chạy vào trong Lạc Gia Hào.
- Đây rốt cuộc là muốn làm gì?
Binh sĩ Bối La có chút phát mộng, nếu nói là diên tập, cần phải mang toàn bộ trang bị đi sao? Xuất chinh chiến tuyển Tây Cương? Cũng không có khả năng a, bởi vì bọn họ không có nghe nói tin tức căng thẳng gì ở chiến tuyển Tây Cương.
Trừ chiến tuyển Tây Cương, bọn họ thật sự nghĩ không ra còn có chỗ nào phải chiến đấu.
Tuy nhiên mặc dù trong lòng tràn ngập nghi hoặc, nhưng tất cả binh sĩ vẫn là nối tiếp ngay ngắn tuần tự đi vào trong vận binh hạm của doanh mình.
Ban đêm, đồng hồ điểm mười giờ, ước chừng trải qua hai giờ, 6 chiếc vận binh hạm của Bối La quân đoàn đã hoàn toàn chứa đầy binh sĩ và vũ khí chiến tranh.
- Báo cáo Đoàn trưởng, vật tư trang bị, tiếp tế tiếp viện cùng với binh sĩ chiến đấu, đã đủ số vào chỗ!

Ngay thời điểm Tiêu Hoàng xách theo túi hành trang tùy thân vừa mới bước vào trong phòng điều khiển chính, Tân Du báo cáo với Tiêu Hoàng.
- Truyền lệnh cho các Doanh trưởng tắt toàn bộ đèn trong Ma Văn vận binh hạm. Toàn thể hạm đội chuẩn bị lên đường! Bên trong hạm đội giữ liên lạc giữa vận binh hạm với nhau, hệ thống liên lạc đối ngoại, toàn bộ tắt!
Tiêu Hoàng nhìn lên bản đồ giữa các tinh trên màn hình chính, phân phó.
- Hiểu rõ!
Tân Du đáp lại một tiếng, rồi truyền đi mệnh lệnh của Tiêu Hoàng đến các chiếc vận binh hạm.
Lập tức các vận binh hạm đang đèn sáng choang, trong nháy mắt trở nên tối đen một mảnh, cộng thêm trên thân hạm vẽ loạn bột phấn Lăng tinh giống như xi- măng, nếu không quan sát cẩn thận, nhìn qua không khác gì một tảng đá thật lớn.
- Mặt khác, Tinh Môn Hạm số 167, chuẩn bị như thế nào?
Thông qua màn hình, nhìn thấy tất cả vận binh hạm đều tắt đèn, Tiêu Hoằng hỏi tiếp.
- Tinh Môn Hạm số 167 thuộc về quản hạt của quân đoàn 241, bọn họ đà đồng ý theo yêu cầu bí mật của chúng ta, đợi chúng ta thông qua sau đó sẽ xóa sạch toàn bộ bản ghi chép!
Tân Du đáp.
- Tốt lắm, xuất phát!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng nói, đồng dạng sắc mặt cũng bắt đầu dần dần trở nên nghiêm túc.
Bởi vỉ không có bất luận kẻ nào hiểu rõ hơn so với Tiêu Hoàng, hành động lần này rốt cuộc có to gan lớn mật bao nhiêu, chẳng những cần có thực lực, còn phải có vận khí.
Có thể nói, vận số của Tiêu Hoàng vẫn luôn không ra gì, hắn chỉ hy vọng, lần này nữ thần may mắn có thể cười một lần với mình.
Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, lập tức 6 chiếc vận binh hạm đồng loạt lên thẳng không trung, tiếp theo lao thẳng về phía chân trời, rất nhanh bay đến hướng An Ni Á Vương Quốc. Trên đường tận khả năng tránh đi tất cả tuyển đường đông đúc. Nhìn qua, giống như 6 chiếc hạm âm hồn lặng im tiến lên trong hư không.
Binh sĩ trong vận binh hạm đến giờ vẫn không biết đi đâu, nhìn thấy tất cả đèn trong hạm đều tắt, thông qua cửa sổ nhìn thấy Vũ Nhuận Tinh càng lúc càng xa, chậm rãi biến mất trong tầm mắt, trong lòng ít nhiều đều có chút không yên, bọn họ không rõ lần này rốt cuộc là đi đâu, làm gì?
Nhưng đúng lúc này, Doanh trưởng các hạm đội đều báo cho binh sĩ biết, mục đích hành động của họ lần này là đi An Ni Á Tinh tập kích Long Kỳ hạm đội sắp sửa đến nơi đó!
“Bá!”
Gần như ngay lúc mệnh lệnh như thể truyền tới trong tai binh sĩ các hạm đội, vốn binh sĩ Bối La đang bàn tán, trong khoảnh khắc liền im bặt!
Hết thảy tới quá đột ngột, làm cho bọn họ gần như đều không có chuẩn bị tư tưởng chút nào. Đúng vậy, trước đó họ có nghĩ tới, một tuần vừa qua tăng lớn mức huấn luyện như thể thực rất có thể là có nhiệm vụ chiến đấu gì đây, nhưng không nghĩ tới, dĩ nhiên là nhiệm vụ chiến đấu kinh người như vậy. Hơn nữa đối kháng chính là Long Kỳ quân đoàn, được xưng danh là “người sát thủ khổng lồ”!
Đồng thời là dùng tập kích để đánh với Long Kỳ quân đoàn sở trường đánh lén nhất!
Tuy nhiên, đối mặt với Long Kỳ quân đoàn, binh sĩ Bối La cũng không có gì ngưng trọng trong lòng, có thể nói, đối mặt với Liệp Ưng quân đoàn bọn họ toàn thắng không thể bắt bẻ vào đâu được, hiện tại bọn họ lại có 16 chiếc Ma Văn khung máy móc, vũ khí trang bị gần như đổi mới toàn bộ, thực lực đã không thể so sánh với ngày xưa.
Bởi vậy, sau vài phút kinh ngạc ngắn ngủi, tất cả binh sĩ Bối La, lại lần nữa bắt đầu vừa bàn tán sôi nổi, vừa xoa xoa nắm tay.
Không thể phủ nhận, Tiêu Hoằng không chỉ có trang bị chiến đấu tiên tiến, mà còn mang đến tự tin tuyệt đối cho Bối La quân đoàn.
Mà Tiêu Hoằng ở trong phòng điều khiển chính Liệp Cung Hào, sắc mặt vốn không có thoải mái như vậy, ngồi ở trong phòng điều khiển chính, thần sắc hắn tuy trầm tĩnh nhưng thỉnh thoảng hơi nhíu mày, nhướng mí mắt nhìn thẳng vào bản đồ giữa các tinh ở trước mặt.
Không hề nghi ngờ, giờ khắc này Tiêu Hoàng phải chịu áp lực nặng hơn rất nhiều so với những người khác, mà điểm mấu chốt của nhiệm vụ lần này chính là hai chữ: “bí ẩn”.

Bình Luận (0)
Comment