Edit: Vy Vy
Beta: Lyly
"Ma nữ đại đại, thật sự không nói từ biệt với bọn họ sao?" Nháo Nháo từ màn hình hệ thống nhìn hai người dáng vẻ khổ sở chật vật, do dự mở miệng.
"Không từ biệt mới chính là lời từ biệt tốt nhất." Hoàng Yêu lắc đầu, mặc kệ là Nam Vô Quyết hay là Tần Cẩn Ngôn, đối với cô mà nói đều chỉ là khách qua đường mà thôi.
Thời gian một tháng, đối với người có sinh mệnh không hồi kết như Hoàng Yêu mà nói, thật sự chỉ là sự vội vàng trong nháy mắt, một tia gợn sóng cũng chưa từng lưu lại trong trái tim bình tĩnh của cô.
Bất quá cô lại không biết, sự vội vàng như một cái chớp mắt của cô, đối người khác lại chính là một thời thanh xuân.
"Kỳ thật ma nữ đại đại, thân thể Hạ Vô Ưu sẽ không chết........" Hiện tại lấy điểm ma lực mà ngài kiếm được ở thế giới này, dùng thân thể Hạ Vô Ưu sống cả một đời cũng không thành vấn đề.
Lời nói nghẹn lại trong cổ họng, tuy rằng nó đi theo Hoàng Yêu không được bao lâu, nhưng Nháo Nháo biết rõ khiến Hoàng Yêu vì hai chàng trai mà dừng lại cả đời là việc không có khả năng.
Dù sao ở thế giới trước, Lâm Thiếu Viêm cùng Lục Thanh Việt dùng nửa đời để yêu cô, cũng không thể đả động được cô!
"Nhiệm vụ tiếp theo!" Hoàng Yêu không có nhiều cảm khái như Nháo Nháo, bình tĩnh nhìn giao diện nhiệm vụ.
"Lần trước đã cùng ngài nói qua, có một cô gái dùng linh hồn để trao đổi, mời ngài xem qua." Nháo Nháo chỉ vào màn hình hệ thống, từ sau khi thăng cấp hệ thống, việc nhắc nhở nhiệm vụ đã không cần Nháo Nháo phải tự mở miệng, trên màn ảnh sẽ trực tiếp hiển thị văn bản giải thích.
Hoàng Yêu hướng mắt nhìn về màn ảnh, một cô gái sắc mặt tái nhợt mặc một bộ áo cưới đỏ rực thời cổ đại xuất hiện trên màn ảnh, có lẽ đối phương không nhìn thấy được Hoàng Yêu, ánh mắt có chút vô thần, không tiếng động kể câu chuyện chua xót của chính mình.
Cô gái này tên Đỗ Nhã Huyên, 16 tuổi, vốn là đại tiểu thư của một gia tộc, không nghĩ tới bởi vì ca ca đùa giỡn một nữ nhân thanh lâu, mà nữ nhân thanh lâu kia lại là người mà Vương gia coi trọng, khiến gia tộc bị sa sút, cứ tưởng việc này coi như xong, nhưng bi kịch thật sự còn ở phía sau.
Vốn dĩ Đỗ gia là một gia tộc lớn mạnh, tục ngữ nói "lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa", Đỗ gia tuy rằng sa sút, gia sản vẫn phải có, hơn nữa bản thân Đỗ Nhã Huyên lại là đích nữ nhận được sự giáo dục của một đại gia tộc, được gia đình quan lại hỏi cưới, lang quân là cháu đích tôn của nhà quan lai, Lâm Hạo Nhiên, lớn lên tuấn tú lịch sự về sau khẳng định là trụ cột nước nhà.
Nhưng..... Lại không ngờ mộng đẹp lại vỡ nát vào thời khắc chiếc khăn voan đỏ được xốc lên.
Cõi lòng tràn đầy hy vọng đối với lang quân tương lai cùng với nỗi khát khao có được một cuộc sống hôn nhân tốt đẹp, Đỗ Nhã Huyên nháy mắt ngây dại khi nhìn thấy một gương mặt già nua đã qua tuổi niên thiếu từ lâu.
Hóa ra tân lang đã bỏ chạy, nghe nói là bởi vì một nữ tử thanh lâu phải gả vào vương phủ, tân lang thích nữ nhân kia đã lâu, liền đi phá đám, mà lão nhân xốc lên khăn voan của nàng lại là gia gia của tân lang, Lâm lão gia tử.
Chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi, Đỗ Nhã Huyên từ cháu dâu biến thành nãi nãi, thê tử của gia gia tân lang chết sớm, vì che dấu chuyện xấu hổ này, bọn họ truyền tin tức với bên ngoài, chính là cho gia gia tuổi già tục huyền*.
Tuy rằng gả cho một lão nhân, nhưng Đỗ Nhã Huyên cũng là chính thê, ở nhà bối phận tối cao, nhưng làm tổ mẫu không được mấy ngày, bởi vì Lâm Hạo Nhiên nháo đám cưới đắc tội Vương gia, Lâm lão gia tử bị chọc cho tức chết, đại lão gia Lâm gia bị bãi trừ chức quan, Lâm gia trở nên nghèo túng.
Mà Lâm Hạo Nhiên cùng người Lâm gia lại đem hết thảy tội lỗi đổ lên người Đỗ Nhã Huyên, nói nàng là khắc tinh, Đỗ gia suy tàn cũng lây tai họa sang cho Lâm gia.
Cuối cùng Đỗ Nhã Huyên sống sờ sờ bị thiêu chết, tro cốt bị gió thổi tan, một cái mộ cũng không có.
"Ta hận, hận nữ nhân kia, hận Tam vương gia, hận Lâm gia, ta hận tất cả bọn chúng!" Đỗ Nhã Huyên một thân mặc áo cưới khi nói đến đây, khuôn mặt tái nhợt chậm rãi vặn vẹo, như ma quỷ từ trong địa ngục bò ra.
"Ta hận bọn họ, cho nên ta nguyện ý giao dịch cùng ma quỷ, ta nguyện ý dùng linh hồn đổi lấy cái chết không được tử tế của bọn chúng, ha ha ha ~." Đỗ Nhã Huyên châm chọc cười ra tiếng.
Nàng nguyện ý dùng linh hồn của chính mình làm cái giá để những người đó không được chết tử tế, cho dù là làm giao dịch cùng ma quỷ.
*tục huyền: Nối dây đàn, ý nói goá vợ mà lấy vợ nữa.
- --------------------------------------------------------
Rồi, sau 4 chương này, Vy ở ẩn nữa nhé:)))
À, dạo trước thấy có bạn cmt góp ý và hỏi. Tui xin trả lời ở đây luôn.
1. Tui edit truyện từ bản convert, vậy nên khả năng edit sai với bản trung là rất cao. Bạn cmt góp ý, nhìn vào mà người không biết tiếng trung như tui cũng ngớ người, tui không biết trả lời bạn sao luôn.
2. Như đã nói, tui edit truyện từ bản convert nên tui không biết tên truyện tiếng trung. Thật xin lỗi bạn!
3. Cuối cùng, cảm ơn bạn vì đã cmt, ủng hộ truyện.
Năm nay chúc Tết độc giả hơi muộn, nhưng mà còn mùng là còn Tết, vẫn là chúc các thiên thần luôn vui vẻ, hạnh phúc và bình an, tài lộc tràn đầy nhé!
À mà bạn nào muốn edit truyện tiếp thì cứ thoải mái nha, các bạn có thể liên hệ @nguyenthilylyk11 để beta.
Bạn nào muốn đăng riêng cũng được. Còn muốn đăng chung thì có thể gửi bản đã beta tới Ngưu bằng tin nhắn trên wattpad (giới hạn là 2000 chữ, bạn sẽ phải tách chương ra thành nhiều đoạn để gửi lần lần) hoặc nếu bạn thấy nó mắc công quá thì nhờ Lyly gửi qua mail của tui, tui sẽ gửi Ngưu đăng lên (dù sao thì tui cũng muốn đọc truyện nữa )
Tạm biệt các bạn nha, nghỉ hè gặp lại!