Ma Nữ Tình Thù

Chương 28

Thật ra trong lòng nàng vô cùng tức giận, hắn sao lại nhắc tới chứ, ngay cả chính nàng cũng không muốn nhắc tới chuyện cũ khó xử như vậy, lúc ấy vốn là nàng chiếm thế thượng phong, kết quả là để hắn phản công, cuối cùng thảm bại ở trên tay hắn, thiếu chút nữa ngay cả tính mạng cũng đánh mất, nàng mặt mũi nào nhắc lại.

Chính là tình huống hôm nay khác hẳn, vì tinh thần hắn nhiễu loạn, nàng cố ý nói phải tuyên bố cho toàn thiên hạ “Chuyện tốt” hai người bọn họ có quan hệ, làm cho hắn không bao giờ … có thể lấy gương mặt bình tĩnh đối mặt nàng nữa.

Tịch Ân không có ngăn cản ý của nàng, nếu chàng đã làm chuyện như vậy, tự nhiên có chuẩn bị để gánh vác tất cả hậu quả, chàng sẽ không trốn tránh, đương nhiên cũng sẽ không thở hổn hển chỉ vào mũi của nàng chửi bậy như nàng mong muốn.

Hắn trầm tĩnh làm cho Lộ tức giận, trong lòng lửa giận bừng bừng càng thiêu đốt.

“Thử lại mê hương của ta đi!” Nàng giương giọng, ra vẻ tung phấn.

Tịch Ân không có ngăn cản động tác của nàng, chàng thản nhiên đối mặt, một bàn tay chỉ huơ mái tóc trắng xuống mặt đất, thẳng hướng tới nàng vọt tới.

Lộ trừng lớn mắt vội vàng ngăn cản, kỳ thật trên người nàng hoàn toàn không có mê hương, thứ nàng âm thầm phóng ra chính là tà ma pháp, tuy rằng hắc khí trong bàn tay mãnh liệt nàng hướng hắn đánh tới, nhưng tóc trắng của hắn cũng thẳng mà đến, nàng hoảng sợ, vội vàng triển khai tà ma pháp ngăn cản.

Trên mái tóc trắng có pháp thuật của Tịch Ân, ỷ vào sợi tóc thật nhỏ dễ dàng xuyên qua tà ma pháp, hướng trên người Lộ đâm tới.

“A ──” Lộ hét lên một tiếng, cả người té ngã trên mặt đất.

Mà hướng Tịch Ân đánh tới hắc khí bị chàng dễ dàng hóa giải, chàng sớm đoán được Lộ sẽ dùng thủ đoạn đánh lén, bởi vậy đã có phòng bị,chờ nàng ra tay. Quả nhiên không ngoài dự liệu của chàng, nàng thật sự làm, cho nên chàng mới dễ dàng mà hóa giải đợt tấn công của nàng.

“Không có khả năng! Ta không có khả năng thất bại! Ta sao lại có thể thất bại!”

Nàng kích động kêu to, không thể tin được sau khi có được tà ma pháp của sư phụ, nàng vẫn thua.

“Ngươi tà ác không thể so với Hắc Đế Hà, cho nên không thể đem năng lực của nàng phát huy hoàn toàn.” Tịch Ân đi đến bên người nàng, tinh tường nói cho nàng nguyên nhân thất bại.

“Ngươi nói bậy!” Nàng tức giận lắc đầu mãnh liệt, gỡ bỏ tóc trắng đâm vào trên người, tơ máu theo tóc chảy ra.

Nàng cũng không cảm thấy đau, liều mạng trừng mắt kẻ thù lớn nhất trong đời nàng.

Nàng là tà ác, vô tình, sao lại như hắn lời nói, không tà ác bằng sư phụ, nàng hoàn toàn không có tấm lòng nhân từ nha! Là hắn đang nói dối, là hắn lừa gạt nàng, mà nàng sẽ không mắc mưu bị lừa, tuyệt đối sẽ không!

Lộ cố ý xem nhẹ lời nói của hắn, toàn tâm toàn ý thầm oán hận hắn trong lòng.

“Ta có không có nói bậy, tự ngươi hiểu được.” Mặt Tịch Ân không chút thay đổi nhìn nàng đổ máu, trong lòng không có chút tình cảm thương tiếc nào.

“Nếu bại trong tay ngươi, ta không lời nào để nói, ngươi giết ta đi!”

Nàng lạnh lùng chờ hắn ra tay. Nàng sớm có tư tưởng chuẩn bị chết, bọn họ kẻ thù, hắn không có khả năng nhân từ giữ lại tánh mạng của nàng mà nàng cũng không cần hắn đồng tình.

Giết nàng? Đúng vậy! Mục đích bắt nàng đương nhiên là vì giết nàng, nếu không, thả nàng, lúc nào cũng phải lo lắng đến chuyện nàng đến làm loạn, chỉ có giết nàng, mới có thể làm cho trái tim bất an của hắn khôi phục bình tĩnh.

“A Liệt ở nơi nào?” Sau khi bắt nàng, mục tiêu kế tiếp của hắn là tìm ra nơi A Liệt đang lẩn trốn.

“Ta không biết được, ta không có liên lạc với hắn.” Nàng nhìn thẳng vào hắn, không hề suy nghĩ muốn nói dối.

“Các ngươi không có liên lạc?” Tịch Ân nghĩ nàng cùng A Liệt đào tẩu, không nghĩ tới bọn họ sẽ tách nhau đi.

“A, thật thất vọng đi? Ngươi không phải là rất lợi hại sao, có thể tính ra tương lai mỗi người sao? Ta nghĩ, tìm ra hành tung A Liệt tuyệt đối không làm khó được ngươi, tự mình đi tính đi!” Nàng lạnh lùng nói, cười nhạo tính toán sai lầm của nàng.

Máu không ngừng chảy, lạnh như băng, mùi nồng bay lên mũi nàng, Lộ cũng không cảm thấy khó chịu, ở trước mặt kẻ thù, nàng sẽ không yếu thế, để kẻ thù chê cười nàng, vừa mới hét thảm một tiếng đã làm cho nàng không biết để mặt mũi ở đâu, nàng không nên kêu nữa!

Cho dù những sợi tóc tắng của hắn đâm vào trong cơ thể đau giống như thiêu đốt, nhưng nàng không kêu ra tiếng!

Hơi thở của nàng yếu dần, hàm răng cắn chặt môi bật máu, để ngăn bản thân mất mặt kêu ra tiếng.

Tịch ân nhìn nàng, sau một lúc lâu, hắn rốt cục nghĩ ra biện pháp xử trí nàng.
Bình Luận (0)
Comment