Ma Pháp Công Nghiệp Đế Quốc (Dịch)

Chương 125 - Chương 125: Nếu Cậu Là Đại Ma Đạo Sư (2/2)

Chương 125: Nếu cậu là Đại Ma Đạo Sư (2/2) Chương 125: Nếu cậu là Đại Ma Đạo Sư (2/2)Chương 125: Nếu cậu là Đại Ma Đạo Sư (2/2)

Chương 125: Nếu cậu là Đại Ma Đạo Sư (2/2)

Hứa Dịch ngẩn người một lúc, bỗng nhiên giơ tay lên. Một quả cầu lửa nhỏ màu đỏ sam lóe sáng từ lòng bàn tay, bay vê phía Đại Pháp Sư Camillo.

Đại Pháp Sư Camillo giật mình, nhướng mày. Một màn chắn bảo vệ màu lam nhạt trong suốt xuất hiện trước người ông.

Quả cầu lửa va vào màn chắn bảo vệ, khiến nó rung lắc dữ dội, dâng lên từng đợt gợn sóng như sóng nước. Sau đó, quả cầu phát ra tiếng nổ "bụp" trầm đục rồi biến mất.

Đại Pháp Sư Camillo thu hôi màn chắn bảo vệ, kinh ngạc nhìn Hứa Dịch.

"Diễm Bao Thuật! Cậu nhóc này, khi nào cậu lại nắm giữ được Diễm Bạo Thuật vậy?”

Hứa Dịch cười khẩy: "Thế nào? Đại Pháp Sư, uy lực của Diễm Bạo Thuật này thế nào?"

Đại Pháp Sư Camillo nheo mắt nhìn Hứa Dịch một lúc, chậm rãi gật đầu.

"Rất không tệ. Diễm Bạo Thuật có thể coi là một Ma Pháp rất khó nắm giữ trong số các Ma Pháp hệ Hỏa cấp bốn, không ngờ cậu lại có thể thi triển nhanh như vậy, thậm chí còn có thể thay đổi kích thước, có thể thấy cậu đã nắm giữ rất tốt rồi." Nói đến đây, Đại Pháp Sư Camillo thở dài, lắc đầu nói: "Hứa Dịch, cậu đã có thiên phú Ma Pháp xuất sắc như vậy, tại sao không chịu chuyên tâm nghiên cứu Ma Pháp cho đàng hoàng? Tôi càng ngày càng khẳng định, chỉ cần cậu chịu chuyên tâm, tương lai nhất định sẽ trở thành Ma Đạo Sư còn lợi hại hơn cả tôi. Đến lúc đó, cậu muốn làm gì mà chẳng dễ dàng hơn bây giờ? Cho dù cậu thích nghiên cứu Máy Móc Ma Thuật, thì đợi đến lúc trở thành Ma Đạo Sư rồi nghiên cứu cũng chưa muộn mà."

Hứa Dịch nhún vai: "Cháu đã nói rồi, người người đều có chí hướng riêng. Có lẽ Đại Pháp Sư và tất cả các Pháp Sư trên Lục Địa Saiens đều cho rằng trở thành Pháp Sư cường đại mới là mục tiêu cuối cùng, nhưng cháu vẫn kiên trì cho rằng, dùng Ma Pháp để cải thiện cuộc sống của mọi người còn quan trọng hơn. Có lẽ ngài nói đúng, nếu như cháu có thể trở thành nhân vật cấp bậc Ma Đạo Sư, việc nghiên cứu và thúc đẩy Máy Móc Ma Thuật sẽ càng dễ dàng hơn, nhưng mà Đại Pháp Sư, ngài lại quên mất một vấn đề quan trọng, đó chính là thời gian. Ngài cảm thấy, với thiên phú của cháu, nếu như chịu chuyên tâm nghiên cứu Ma Pháp, đại khái cần bao nhiêu năm mới có thể trở thành Ma Đạo Sư?"

"Cái này..." Đại Pháp Sư Camillo trâm ngâm một lát, lắc đầu.'Chuyện này rất khó nói. Trở thành Pháp Sư cường đại không chỉ cần thời gian, mà còn cần một chút may mắn nữa. Nếu thuận lợi, với thiên phú của cậu, có lẽ ba mươi năm sau có khả năng trở thành Ma Đạo Sư cường đại. Đương nhiên, tốc độ này ở trên Lục Địa Saiens đã được coi là rất nhanh rồi."

"Ba mươi năm sau? Lúc đó cháu cũng gần sáu mươi tuổi rồi. Đại Pháp Sư, ngài cảm thấy cháu có thể sống đến bao nhiêu tuổi? Ba mươi năm sau mới bắt đầu nghiên cứu Máy Móc Ma Thuật, vậy thì còn có thể nghiên cứu được bao nhiêu năm nữa?”

Đại Pháp Sư Camillo im lặng không nói.

"Tinh lực và thời gian của một người đều có hạn, Đại Pháp Sư, cháu đã xác định sẽ nghiên cứu Máy Móc Ma Thuật, vậy thì rất khó có thể tiếp tục chuyên tâm nghiên cứu Ma Pháp. Đương nhiên, trong lúc nghiên cứu Máy Móc Ma Thuật, thực lực Ma Pháp của cháu cũng đang tăng lên nhanh chóng, không phải sao?"

Một lúc lâu sau, Đại Pháp Sư Camillo thở dài một tiếng, cười khổ nói: "Được rồi, đây là lần cuối cùng tôi khuyên cậu, sau này tôi sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa. Cậu không phải là đứa trẻ như Stella, có suy nghĩ và chí hướng của riêng mình, tôi không có cách nào và lý do gì để ngăn cản cậu. Bất quá, với tư cách là một người sống lâu hơn cậu, tôi vẫn muốn nhắc nhở cậu một câu, ở trên đại lục này, trở thành Pháp Sư cường đại bất cứ lúc nào cũng đều có ích. Cậu nói cậu trong lúc nghiên cứu Máy Móc Ma Thuật cũng có thể nâng cao thực lực Ma Pháp, như vậy rất tốt, đừng quên điều này, sau này sẽ rất có ích cho cậu."

Hứa Dịch nghiêm túc gật đầu: "Vâng, cháu hiểu rồi, đa tạ ngài đã chỉ điểm. Ngoài ra... Stella vẫn luôn nói với cháu là con bé không phải trẻ con, nếu như ngài nói câu này với con bé, cẩn thận con bé sẽ giận đấy."

Đại Pháp Sư Camillo bỗng nhiên nhìn Hứa Dịch với vẻ mặt kỳ quái, hỏi: "Hứa Dịch, cậu cảm thấy Stella không phải trẻ con sao?"

Hứa Dịch ngẩn người, suy nghĩ một chút rồi đáp: "Nhìn từ khoảng cách tuổi tác giữa cháu và con bé, có lẽ có thể coi là trẻ con. Nhưng mà cháu cảm thấy khách quan mà nói, con bé cho dù nhìn từ phương diện nào cũng không thể coi là trẻ con được nữa. Hơn nữa gần đây con bé... Khu... Con bé đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng trưởng thành hơn trước rất nhiều, càng không thể coi là trẻ con được nữa."

"Cậu nói con bé trưởng thành hơn rất nhiều?" Đại Pháp Sư Camillo nheo mắt, nhìn chằm chằm Hứa Dịch với biểu cảm kỳ quái một lúc, bỗng nhiên nói: "Cậu nhóc, nhớ kỹ lời tôi vừa nói. Cái gì tốt nhất đừng nên để đến cuối cùng, bởi vì như vậy rất có thể sẽ bị người khác cướp mất."

Hứa Dịch ngạc nhiên nhìn Đại Pháp Sư Camillo, đầu óc đầy vẻ khó hiểu.

Hôm nay Đại Pháp Sư Camillo sao lại nói năng kỳ quái như vậy?
Bình Luận (0)
Comment