Chương 148: Tratran (1/2)
Chương 148: Tratran (1/2)Chương 148: Tratran (1/2)
Chương 148: Trơ tren (1/2)
Hứa Dịch lập tức cười nói: "Được liên hiệp đặc biệt tiếp nhận, thật sự là khiến tôi thụ sủng nhược kinh. Bất quá, Hội trưởng Lanke, tôi đối với Liên minh Thương mại chỉ là có chút nghe nói qua, lại không rõ lắm liên hiệp cụ thể có thể làm những gì? Ví dụ như, Thương hội Tân Phi chúng tôi gia nhập liên hiệp sau, có thể được hưởng những quyền lợi gì? Lại cần phải thực hiện những nghĩa vụ gì?"
Hội trưởng Lanke ha ha cười, khoát tay nói: "Hội trưởng Hứa, cậu không cần phải căng thẳng như vậy. Kỳ thật Liên minh Thương mại chúng tôi chỉ là đem những thương hội lớn hơn một chút trong Thành phố Bontar liên hợp lại, sau đó mọi người cùng nhau hợp tác phát triển, như vậy so với đơn thương độc mã sẽ mạnh hơn không ít, cậu đồng ý điểm này chứ?"
"Điều này tôi đương nhiên đồng ý. Nhưng mà Hội trưởng Lanke, cái gọi là hợp tác phát triển này, cụ thể lại là cái gì?" Hứa Dịch truy vấn.
"Cụ thể mà nói, chính là các thương hội gia nhập Liên minh Thương mại đều phải có quan hệ hợp tác chặt chẽ với nhau, không được phép tiến hành cạnh tranh bất chính, ví dụ như ác ý hạ giá, cướp đoạt tài nguyên các loại. Ngoài ra, còn phải tiến hành chia sẻ tài nguyên và thông tin, các hội viên sẽ cùng hưởng ưu đãi. Ví dụ như Thương hội Tân Phi của cậu nếu như gia nhập Liên minh Thương mại, như vậy có thể ở Thương hội Falcao mua quặng thô khi được hưởng một ít ưu đãi."
Hội trưởng Morgan khẽ gật đầu: "Không sai. Nếu như Hội trưởng Hứa, Thương hội Tân Phi của cậu cũng gia nhập Liên minh Thương mại, Thương hội Falcao chúng tôi đối với Thương hội Tân Phi bán ra quặng thô có thể có một phần ưu đãi. Tạm thời tôi không thể cho cậu con số ưu đãi cụ thể, nhưng tôi có thể cam đoan, hẳn là có thể tiếp cận nửa thành."
"Nửa thành?" Hứa Dịch nhịn không được cười.
Lúc trước Thương hội Falcao tăng giá có thể một hơi tăng một thành, hiện tại ưu đãi lại chỉ có nửa thành.
So với giá bán ban đầu, vẫn là tăng lên không ít.
Nghĩ nghĩ, Hứa Dịch bỏ qua vấn đề này, chuyển hướng sang Hội trưởng Lanke hỏi: "Đây coi như là chia sẻ tài nguyên, vậy chia sẻ thông tin thì sao?"
"Vê phần chia sẻ thông tin, nói ra thì phức tạp hơn nhiều." Hội trưởng Lanke trâm ngâm một lát, chỉ vào một người đàn ông mập mạp mặt mày hồng hào, cười rộ lên giống hệt Di Lặc Phật trong truyền thuyết trên Địa Cầu ngồi bên cạnh ông ta nói: 'Lấy Thương hội Armani của Hội trưởng Vincent và Thương hội Salanke của tôi làm ví dụ, Thương hội Armani chủ yếu kinh doanh vải vóc, trong đó có một bộ phận kinh doanh vải vóc cao cấp sẽ có điểm chung với mặt hàng xa xỉ của Thương hội Salanke chúng tôi, cho nên Thương hội Armani sẽ tiến hành chia sẻ thông tin với Thương hội Salanke chúng tôi, tìm hiểu nhu cầu của những khách hàng cao cấp kia, hợp tác chế tạo ra quần áo và trang sức phụ kiện quý giá có thể phối hợp với nhau."
Hứa Dịch khẽ gật đầu: "Tôi đại khái đã hiểu, nói chung, đây cũng coi như là chia sẻ tài nguyên, chỉ bất quá tài nguyên này là thông tin khách hàng mà thôi."
Hội trưởng Lanke cười nói: "Hội trưởng Hứa quả nhiên là thông minh hơn người, khó trách có thể khiến Thương hội Tân Phi trong thời gian ngắn như vậy đã phát triển lớn mạnh."
"Hội trưởng Lanke, ngài quá khen rồi. Bất quá Hội trưởng Lanke, sản phẩm Thương hội Tân Phi chúng tôi hiện tại sản xuất đều là một ít máy móc ma pháp, đối tượng đều là những khách hàng cá nhân bình thường, dường như cũng không có tài nguyên gì có thể chia sẻ. Đương nhiên, nếu như là mọi người ở đây muốn mua sản phẩm của Thương hội Tân Phi chúng tôi, tôi có thể tự mình làm chủ cho mọi người một mức giá ưu đãi hài lòng."
"Hội trưởng Hứa nói đùa rồi." Hội trưởng Lanke khẽ lắc đầu cười.'Tài nguyên có giá trị nhất của Thương hội Tân Phi các cậu không phải là những máy móc ma pháp kia, mà là..." Nói đến đây, Hội trưởng Lanke dừng một chút, nghiêm mặt nói: 'Kỹ thuật cần thiết để sản xuất ra những máy móc ma pháp kia. Hội trưởng Hứa, cậu hiểu ý tôi chứ?"
Hứa Dịch nhịn không được cười lạnh trong lòng. Cậu đương nhiên hiểu ý của Hội trưởng Lanke. Theo như lời Hội trưởng Lanke nói, các thương hội trong Liên minh Thương mại phải tiến hành chia sẻ tài nguyên, mà hiện tại ông ta lại đem kỹ thuật sản xuất máy móc ma pháp của Thương hội Tân Phi định nghĩa là tài nguyên, rõ ràng là muốn cậu đem những kỹ thuật này ra chia sẻ. Đối với ý nghĩ này của Hội trưởng Lanke, Hứa Dịch chỉ có hai chữ để đánh giá: trơ trenl
Không sai, chính là trơ trến!
Ở Địa Cầu, đối với một doanh nghiệp, điều gì là quan trọng nhất? Có người có thể sẽ nói là tiền vốn, có người sẽ nói là nhân tài, còn có người sẽ nói là quản lý, nhưng Hứa Dịch lại rất rõ ràng, đối với một doanh nghiệp, kỹ thuật cốt lõi mới là thứ quan trọng nhất.
Chỉ cần có kỹ thuật cốt lõi, doanh nghiệp đó liền có hy vọng, cho dù là tiên vốn hay nhân tài đều có thể tìm kiếm sau. Chỉ có kỹ thuật cốt lõi, một khi mất đi, chính là trực tiếp mất đi căn bản, từ nay về sau chỉ sợ không còn hy vọng xoay người.
Hiện tại, Hội trưởng Lanke này vậy mà vừa mở miệng đã muốn Hứa Dịch đem kỹ thuật cốt lõi của Thương hội Tân Phi giao ra để chia sẻ. Nếu như đặt ở Địa Cầu, không bị người ta mắng cho một trận mới lạ.
Đương nhiên, nơi này là Lục địa Saiens, Hứa Dịch hiện tại cũng không có vốn liếng để mắng Hội trưởng Lanke, cho nên cậu chỉ là tạm thời im lặng.
Ánh mắt lướt qua mặt Hội trưởng Lanke cùng năm người còn lại, Hứa Dịch thấy rõ sự tham lam gần như không che giấu trên mặt họ.
Hứa Dịch lại cười lạnh trong lòng. Dù sớm biết bữa tiệc tối nay không phải là bữa tiệc tốt đẹp, những người này cũng chẳng có ý tốt gì với cậu và Thương hội Tân Phi, nhưng cậu vẫn không ngờ bộ mặt của họ lại trần trụi đến vậy, gần như không che đậy chút nào.