Ma Pháp Công Nghiệp Đế Quốc (Dịch)

Chương 159 - Chương 159: Hay Là Hắn Thích Đàn Ông? (1/2)

Chương 159: Hay là hắn thích đàn ông? (1/2) Chương 159: Hay là hắn thích đàn ông? (1/2)Chương 159: Hay là hắn thích đàn ông? (1/2)

Chương 159: Hay là hắn thích đàn ông? (1/2)

Hứa Dịch khựng lại, quay đầu nhìn, thấy Akali không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở cửa, lúc này đang dựa vào cửa, nhìn anh và Evita với vẻ mặt cười như không cười.

"Akali, cô nói bậy bạ gì đấy!" Evita quát Akali một tiếng, sau đó nhanh chóng đi đến bên cửa sổ, kéo tất cả rèm cửa lên.

Nhìn Evita, cả khuôn mặt ửng hồng dưới ánh nắng mặt trời, Hứa Dịch khẽ mỉm cười, thâm nghĩ da mặt Evita đúng là mỏng thật.

Quay đầu lại nhìn Akali, ánh mắt lướt qua cổ cô, Hứa Dịch có chút bất ngờ khi phát hiện trên cổ cô có một sợi dây chuyền.

Soi dây chuyền này tuy nhìn cũng khá tinh xảo, nhưng rõ ràng kém xa sợi dây chuyên mà Hội trưởng Lanke tặng Akali trong bữa tiệc hôm trước.

Hứa Dịch chỉ vào cổ Akali, thắc mắc hỏi: "Nếu thích đeo dây chuyền như vậy, sao không đeo sợi mà Hội trưởng Lanke tặng cô? Sợi đó hợp với cô hơn mà?”

"Sợi của Hội trưởng Lanke..." Vẻ mặt Akali có chút mất tự nhiên, sau đó lướt qua một tia cười khổ khó phát hiện, cúi đầu đi xuống lầu.

Hứa Dịch càng thêm khó hiểu, anh chỉ hỏi về sợi dây chuyền đó thôi mà, sao phản ứng của Akali lại kỳ lạ như vậy.

"Mấy ngày nay cô ấy có chuyện gì sao?" Hứa Dịch ngạc nhiên hỏi Evita.

Evita vẻ mặt ngơ ngác lắc đầu: "Không có gì mà. Hội trưởng, hóa ra sợi dây chuyền đó không phải ngài tặng cô ấy sao?"

"Tôi?" Hứa Dịch cũng lắc đầu. Sợi dây chuyền đó là Hội trưởng Lanke của Thương hội Salanke tặng cô ấy, không liên quan gì đến tôi."

"Hóa ra là của Thương hội Salanke, thảo nào đẹp như vậy." Evita khẽ gật đầu, nhìn Hứa Dịch một cái, rồi lại cười nói: "Hội trưởng, Hội trưởng Lanke chắc chắn là vì ngài mới tặng Akali sợi dây chuyền đó, cho nên nói là ngài tặng cô ấy cũng không sai."

"Không không không, không thể nói như vậy được." Hứa Dịch liên tục xua tay."Hội trưởng Lanke tặng cô ấy và tôi trực tiếp tặng cô ấy, ý nghĩa hoàn toàn khác nhau, không thể nói bừa như vậy được."

"Đúng vậy, Hội trưởng ngài không phải là bạn trai của tôi, cũng không đồng ý lời cầu hôn của tôi, vậy thì sợi dây chuyên này đương nhiên không thể coi là ngài tặng tôi rồi." Giọng nói của Akali lại vang lên từ cửa.

Hứa Dịch quay đầu lại, thấy Akali lần này đi lên, trên tay cầm thêm một chiếc hộp, chính là chiếc hộp dùng để đựng dây chuyền mà Hội trưởng Lanke tặng Akali hôm đó.

Thấy ánh mắt Hứa Dịch quét tới, Akali bước lên hai bước, đưa chiếc hộp trong tay cho Hứa Dịch.

"Hội trưởng, ngài trả lại sợi dây chuyền này cho Hội trưởng Lanke giúp tôi đi, nói là tôi không xứng đáng đeo nó."

Hứa Dịch nhíu mày, không đưa tay nhận lấy chiếc hộp, mà nhìn Akali một cách nghiêm túc, thấy tuy bề ngoài cô tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng từ khóe mắt giật giật và cánh mũi phập phồng có thể thấy, trong lòng cô nhất định đang rất không bình tĩnh. Hứa Dịch nhìn Evita với ánh mắt dò hỏi, Evita khẽ lắc đầu.

Nghĩ một lát, Hứa Dịch thăm dò lên tiếng: “Akali, đây là quà Hội trưởng Lanke tặng cô, nếu trả lại cho ông ấy, như vậy rất bất lịch sự, e là sẽ khiến ông ấy hiểu lầm cô có ý kiến gì với ông ấy, tôi thấy..."

"Tôi không quan tâm! Dù sao tôi cũng không xứng đáng đeo nó!" Akali lớn tiếng cắt lời Hứa Dịch.

Hứa Dịch không ngờ phản ứng của Akali lại kịch liệt như vậy, không khỏi ngẩn người, lại nhìn biểu cảm của Akali một lúc, rôi mới thở dài trong lòng, đưa tay nhận lấy chiếc hộp.

"Được rồi, nếu cô đã kiên quyết không cần, vậy tôi nhận vậy. Nhưng mà không thể trả lại cho Hội trưởng Lanke được, không thể để ông ấy hiểu lầm."

"Ngài có trả lại cho Hội trưởng Lanke hay không cũng được, dù sao tôi cũng không cần!" Akali nói một cách cứng rắn.

Nhìn Akali với vẻ mặt bướng bỉnh, Hứa Dịch không khỏi cười khổ, thầm nghĩ cho dù là ở Trái Đất hay ở lục địa này, những cô gái chưa đến hai mươi tuổi này quả nhiên là người có tâm tư khó đoán nhất.

Ban đầu anh còn muốn thảo luận kỹ hơn với Evita vê sự kết hợp giữa cỏ huỳnh quang và Pháp trận Tia chớp, nhân tiện ở lại ăn cơm trưa, nhưng bây giờ bầu không khí này rõ ràng không thích hợp để anh tiếp tục ở lại.

Nghĩ một hồi, Hứa Dịch nói sơ qua ý tưởng của mình cho Evita, để Evita tiếp tục nghiên cứu về cỏ huỳnh quang, tốt nhất là có thể đảm bảo cỏ huỳnh quang phát sáng liên tục, ổn định, hơn nữa còn có thể thay đổi cường độ ánh sáng, thậm chí có thể điều chỉnh tùy ý.

Evita gật đầu đồng ý.

Trong lúc Hứa Dịch dặn dò, Akali vẫn luôn đứng im lặng bên cạnh, không nói một lời, bau không khí trong phòng vô cùng ngượng ngùng.

Chờ đến khi dặn dò xong ý tưởng của mình, Hứa Dịch lập tức chào tạm biệt hai người.

Trước khi đi, nhìn Akali một cái, Hứa Dịch dừng một chút, vẫn không nhịn được nói: "Akali, nếu cô có ý kiến gì thì cứ nói thẳng với tôi. Chúng ta cũng quen biết nhau được mấy tháng rồi, cô nên biết tôi không phải là người khó nói chuyện. Đương nhiên nếu cô cảm thấy khó nói với tôi, thì cô còn có hai người bạn tốt là Evita và Stella, cô có thể nói với họ. Tóm lại... cô và Evita rời nhà đến Thành phố Bontar, làm việc ở Thương hội Tân Phi của chúng ta, tôi không muốn các cô ở đây sống không vui vẻ, hiểu không?"

Akali cắn môi, vẫn không nói gì.

Hứa Dịch thở dài, nháy mắt với Evita, chỉ chỉ Akali.

Evita khế gật đầu, ra hiệu cho Hứa Dịch yên tâm.

Hứa Dịch lúc này mới xua tay, từ chối ý định tiên anh của Evita, xoay người rời đi.

Nghe thấy tiếng Hứa Dịch đi xuống cầu thang, rồi lại nghe thấy tiếng Hứa Dịch đóng cửa chính ở tâng một, biểu cảm của Akali đột nhiên sụp đổ, hai hàng nước mắt tuôn rơi, sau đó lao thẳng đến, nằm úp sấp trên giường Evita, vừa nức nở vừa đập mạnh vào giường.
Bình Luận (0)
Comment