Ma Pháp Công Nghiệp Đế Quốc (Dịch)

Chương 175 - Chương 175: Đăng Ký (2/2)

Chương 175: Đăng ký (2/2) Chương 175: Đăng ký (2/2)Chương 175: Đăng ký (2/2)

Chương 175: Đăng ký (2/2)

"Muốn đăng ký thì đến đó xếp hàng, nơi này không phải là nơi cậu có thể tùy tiện vào." Người canh cửa là một lão Pháp sư râu tóc bạc pho, nhìn thấy Hứa Dịch đi tới, ông không khách khí mà quát lớn.

Hứa Dịch mỉm cười chào lão Pháp sư, sau đó lấy từ trong ngực ra một bức thư đưa cho ông.

Lão Pháp sư nghi ngờ nhận lấy bức thư, mở ra xem qua, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Hứa Dịch, ánh mắt càng thêm nghi hoặc.

"Này, cậu nhóc, năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi?", lão Pháp sư hỏi.

Hứa Dịch ngẩn người: "Hai mươi bảy, sao vậy?"

"Đã hai mươi bảy tuổi rồi...' Lão Pháp sư lộ ra vẻ mặt thất vọng. Lớn tuổi như vậy rôi mà vẫn chưa vượt qua kỳ thi sơ cấp, xem ra thiên phú chắc hẳn là rất kém, tại sao Camillo lại lãng phí suất đề cử quý giá như vậy cho cậu ta chứ?”

Hứa Dịch có chút cạn lời, thầm nghĩ Đại Pháp sư Camillo cho ai suất đề cử thì có liên quan gì đến ông ta chứ?

May mà lão Pháp sư chỉ lẩm bẩm hai câu, cũng không hỏi nhiều, sau đó lại nhìn bức thư giới thiệu, rồi nhìn Hứa Dịch, thở dài một hơi, nhường đường.

Hứa Dịch nhận lại thư giới thiệu, lại chào lão Pháp sư một cái, sau đó đi vào từ lối đi mà ông đã nhường.

Bên trong yên tĩnh hơn bên ngoài rất nhiều, Hứa Dịch đi theo chỉ dẫn của lão Pháp sư, rất nhanh chóng tìm thấy phòng nộp đơn đăng ký ở góc rẽ đầu tiên.

Gõ cửa bước vào, bên trong ngoài một nữ Pháp sư khoảng ba mươi tuổi ra, còn có một thiếu niên trông chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi.

Nữ Pháp sư ngôi sau bàn, thiếu niên đứng trước bàn, dường như đang nghe nữ Pháp sư dặn dò điều gì đó.

Thấy Hứa Dịch bước vào, cả hai đều có chút sững sờ.

Hứa Dịch vội vàng đưa thư giới thiệu, nữ Pháp sư nhận lấy xem qua, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc giống hệt lão Pháp sư lúc nãy.

Tuy nhiên, khác với lão Pháp sư, nữ Pháp sư không nói gì, chỉ lạnh lùng đưa cho Hứa Dịch một tờ đơn, bảo anh điền xong, sau đó đóng dấu lên đó, roi ném cho Hứa Dịch một huy hiệu.

"Hai ngày nữa sẽ chính thức bắt đầu kỳ thi sát hạch, đến lúc đó cậu hãy dùng huy hiệu này để vào trường thi, đừng làm mất đấy", nữ Pháp sư dặn dò.

Hứa Dịch gật đầu ra hiệu đã hiểu, đợi một lúc, thấy nữ Pháp sư không còn gì dặn dò thêm, anh liền chào cô, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.

Chưa kịp đi đến cửa, thiếu niên kia đột nhiên cười khẩy một tiếng: "Này, ông chú, ông là ai của Đại Pháp sư Camillo vậy? Cháu trai hay cháu ngoại? À đúng rồi, nghe nói Đại Pháp sư Camillo có một cô cháu gái rất xinh đẹp, chẳng lẽ ông là người yêu của cháu gái ông ấy sao?"

Hứa Dịch dừng bước, cau mày quay đầu lại nhìn thiếu niên kia, thấy cậu ta vẻ mặt khinh khỉnh, hờ hững, sau đó lại nhìn nữ Pháp sư, vậy mà cô ta lại đang cúi đầu viết gì đó trên bàn, cứ như thể không hề nghe thấy lời nói của thiếu niên này. Liên tưởng đến cảnh tượng nữ Pháp sư và thiếu niên nói chuyện vui vẻ lúc nay Hứa Dịch lập tức hiểu ra, xem ra nữ Pháp sư này có quan hệ đặc biệt gì đó với thiếu niên này.

Hứa Dịch nhìn thiếu niên, bình tĩnh nói: "Tại sao cậu lại hỏi như vậy?"

Thiếu niên cười lớn: "Chẳng phải là chuyện hiển nhiên sao. Ông chú, ông lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn chưa vượt qua kỳ thi sơ cấp, trình độ ma pháp thấp như vậy, chắc chắn là thiên phú cũng rất kém. Vậy mà vẫn có thể nhận được thư giới thiệu của Đại Pháp sư Camillo, nếu nói không có quan hệ gì với Đại Pháp sư Camillo thì sao có thể như vậy được?"

"Ra là vậy." Hứa Dịch gật đầu."Nếu đã nói như vậy, cậu còn nhỏ tuổi như vậy mà đã có thể đứng ở đây, xem ra cũng là có quan hệ đặc biệt với vị Đại Pháp sư nào đó rồi?"

"Vớ vẩn!" Thiếu niên lập tức nổi giận."Tôi, Anko Allen, là thiên tài! Thiên tài, ông hiểu không? Nói cho ông biết, tôi đã vượt qua kỳ thi sơ cấp từ năm năm trước rồi, năm nay chỉ cần vượt qua kỳ thi này, tôi sẽ là Pháp sư cấp bốn! Pháp sư cấp bốn mười bảy tuổi! Thiên tài như tôi, được Đại Pháp sư đặc biệt đề cử là chuyện đương nhiên, sao có thể giống như kẻ bất tài như ông, còn phải đi cửa sau chứ?"

Hứa Dịch khẽ mỉm cười: "Anko Allen phải không? Tôi thừa nhận, mười bảy tuổi đã có thể trở thành Pháp sư cấp bốn quả thực là rất giỏi. Nhưng mà cậu nhóc, tôi phải nhắc nhở cậu một câu, cho dù cậu là Pháp sư thiên tài đến đâu, thì trước tiên cũng phải học cách cư xử cho lễ phép. Nếu không, người khác sẽ nghĩ rằng cậu không được dạy dỗ đấy."

Nói xong, Hứa Dịch không để ý đến thiếu niên kia nữa, mà rời đi.

Thiếu niên sững người một lúc, sau đó mới phản ứng lại, càng thêm tức giận.

"Tên này dám nói tôi không được dạy dỗ! Tôi nhất định sẽ không tha cho hắn tai"

Lúc này, nữ Pháp sư đã ngẩng đầu lên, liếc nhìn ra cửa, khẽ cau mày, quay đầu lại nói với thiếu niên: "Anko, anh ta chỉ là một Pháp sư tập sự tham gia kỳ thi sơ cấp thôi, em so đo với anh ta làm gì?"

Anko Allen trừng mắt, tức giận nói: "Em mặc kệ! Hắn ta dám sỉ nhục em như vậy, em nhất định phải cho hắn ta một bài học." Nói xong, cậu ta không khách khí mà cầm lấy tờ đơn mà Hứa Dịch vừa điền lúc nãy trên bàn, liếc nhìn, cười lạnh: "Hừ! Hứa Dịch? Lần này tôi sẽ khiến cho ông ngay cả kỳ thi sơ cấp cũng không vượt qua nổi! Để cho ông biết kết cục của việc dám sỉ nhục thiên tài như tôi!"

Nữ Pháp sư đau đầu nhìn Anko Allen đang tức giận, muốn ngăn cản, nhưng biết rằng có ngăn cản cũng vô ích.

Cậu nhóc này có thiên phú ma pháp xuất chúng, gia thế lại hùng hậu, từ nhỏ đã được nuông chiều, hình thành tính cách kiêu ngạo, ương bướng, không bao giờ nghe lời khuyên bảo của người khác.

Bây giờ chỉ có thể câu mong cho Hứa Dịch kia may mắn, hy vọng anh ta sẽ không bị Allen hành hạ quá thảm.

Dù sao anh ta cũng là người có thư giới thiệu của Đại Pháp sư Camillo, nếu anh ta có chuyện gì, e rằng cũng khó ăn nói với Đại Pháp sư Camiillo.
Bình Luận (0)
Comment