Chương 201: Ta có một số thứ rất đáng giá (1/2)
Chương 201: Ta có một số thứ rất đáng giá (1/2)Chương 201: Ta có một số thứ rất đáng giá (1/2)
Chương 201: Ta có một số thứ rất đáng giá (1/2)
"Be hạ, bức tranh này vẽ cảnh Máy gặt Ma thuật Nhỏ đang thu hoạch lúa mì." Hứa Dịch trải một bức tranh lên bàn, say sưa giới thiệu với Quốc vương đương nhiệm của Vương quốc Lanpari, Keynes Lanpari bên cạnh: "Ngài xem, lúa mì trên cánh đồng này mọc rất tốt, nếu dùng người thu hoạch thì thường phải mất cả ngày mới thu hoạch xong, sau đó phơi khô mất ba ngày thậm chí một tuần, rồi dùng một đến hai ngày cho trâu bò kéo cối đá để đập, cuối cùng mất khoảng hơn một ngày để sàng sảy, mới coi như thu hoạch xong hoàn toàn. Hơn nữa, một khi thời tiết thay đổi bất thường sẽ bị ảnh hưởng rất lớn."
"Toàn bộ quá trình này cộng lại sẽ mất từ mười ngày đến nửa tháng, hiệu quả lại không tốt, do đó sẽ lãng phí rất nhiều hạt và bông lúa chưa đập hết. Nhưng nếu sử dụng Máy gặt Ma thuật Nhỏ của Thương hội Tân Phi chúng ta, thì chỉ cần chưa đầy một giờ là có thể hoàn thành tất cả các công đoạn cho cánh đồng lúa mì này. Ngài xem, những bông lúa mì này sau khi được cuộn vào đầu Máy gặt Ma thuật Nhỏ, chỉ trong nháy mắt sẽ biến thành hạt lúa mì phun ra từ phía sau, người phụ trách thu hoạch chỉ cần chuẩn bị bao tải là được. Thật là tiết kiệm thời gian và công sức biết bao"
Quốc vương Keynes Lanpari năm nay bốn mươi tám tuổi, đúng là tuổi sung sức, khuôn mặt vuông vức, dáng vẻ uy nghiêm, trên người không có mỡ thừa, có thể thấy thường ngày rất chú trọng rèn luyện, trông rất khỏe mạnh.
Nghe Hứa Dịch thao thao bất tuyệt giới thiệu, ông chỉ thỉnh thoảng ngắt lời, hỏi vài vấn đề chỉ tiết, phần lớn thời gian chỉ chăm chú lắng nghe, trên mặt không ngừng lộ vẻ trầm tư.
Thấy Hứa Dịch giới thiệu Máy gặt Ma thuật Nhỏ đã tạm dừng, Quốc vương Keynes suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi: "Hội trưởng Hứa, anh vẫn luôn nói là loại nhỏ, vậy có phải là nói, Máy gặt Ma thuật này còn có loại lớn hơn?”
Hứa Dịch hơi sững sờ, anh không ngờ Quốc vương sau khi nghe mình nói nửa ngày, bây giờ điều đầu tiên quan tâm lại là vấn đề này.
"Bệ hạ đoán không sai. Thương hội Tân Phi chúng tôi sau này sẽ còn cho ra mắt Máy gặt Ma thuật cỡ trung bình lớn hơn một chút, và cả Máy gặt Ma thuật cỡ lớn nữa. Tất nhiên, trên thực tế trong kế hoạch của tôi, đối với Máy gặt Ma thuật sẽ có rất nhiều loại, để đáp ứng các nhu cầu khác nhau, cũng không nhất định phải giới hạn nghiêm ngặt ở ba loại nhỏ, vừa, lớn."
Quốc vương Keynes khẽ gật đầu: "Tốt, anh có thể có suy nghĩ này, chứng tỏ anh không phải chỉ là nhất thời bốc đồng và nảy ra ý tưởng mới thiết kế ra Máy gặt Ma thuật Nhỏ này. Ta vốn tưởng rằng Thương hội Tân Phi các anh liên tục cho ra mắt các loại Máy móc Ma thuật mới lạ, Máy gặt Ma thuật Nhỏ này chỉ là ý nghĩ nhất thời của anh, còn đang lo lắng anh chưa cân nhắc chu toàn, lần này e rằng chỉ là muốn chạy đến đây để chào hàng những thứ này. Bây giờ xem ra, là ta đã đánh giá thấp anh rồi."
Hứa Dịch ngạc nhiên nói: "Be hạ, nghe ngữ khí của ngài, chẳng lẽ ngài đã sớm có kế hoạch lâu dài rồi?"
"Đúng vậy." Quốc vương Keynes khẽ mỉm cười: "Ta hiểu Bá tước Satsuma, rất tin tưởng những gì ông ấy mô tả trong thư, vì vậy ta chưa bao giờ nghi ngờ những Máy móc Ma thuật Canh tác mà Thương hội Tân Phi các anh sản xuất quả thực có năng lực mạnh mẽ. Nhưng ta không thể xác nhận liệu Thương hội Tân Phi các anh có năng lực toàn diện hơn hay không, ví dụ như các loại Máy gặt Ma thuật mà anh vừa đề cập. Vương quốc Lanpari chúng ta tuy chủ yếu là đồng bằng, nhưng địa hình vẫn rất phức tạp, chỉ một loại Máy móc Ma thuật hiển nhiên không thể sử dụng được trên mọi địa hình. Mà nếu những Máy móc Ma thuật Canh tác này của anh chỉ có thể sử dụng được ở những địa hình như vùng lân cận Thành phố Bontar, thì sẽ mất đi ý nghĩa phổ biến trên diện rộng."
Hứa Dịch lập tức hai mắt sáng lên: "Be hạ, vậy ý ngài là đã đồng ý rồi?"
Quốc vương Keynes cười ha hả: "Có thể nâng cao sản lượng lương thực, tại sao ta lại không đồng ý? Thật ra lúc quyết định triệu kiến anh, ta đã quyết định sẽ phổ biến những Máy móc Ma thuật này rồi. Vấn đề duy nhất là, nên phổ biến như thế nào."
Nói đến đây, Quốc vương Keynes ngậm miệng, nhìn Hứa Dịch với vẻ mặt nửa cười nửa không.
Hứa Dịch lập tức hiểu ra, cuộc đàm phán đã bắt đầu.
"Cái này..." Hứa Dịch trầm ngâm một lúc, mỉm cười nói: "Be hạ, tôi vẫn kiên trì nguyên tắc cơ bản của mình, đó là công nghệ của những Máy móc Ma thuật Canh tác này không thể giao cho Cơ quan Nông nghiệp. Nếu ngài nhất định kiên trì, có lẽ tôi không thể từ chối, nhưng việc phổ biến những Máy móc Ma thuật Canh tác này, tôi và Thương hội Tân Phi sẽ không tham gia."
Nói xong, Hứa Dịch hơi căng thẳng nhìn Quốc vương.
Anh biết rất rõ, trong thế giới còn đang ở chế độ nửa nô lệ nửa phong kiến này, quyền uy của Quốc vương là không thể nghi ngờ, nếu như Quốc vương kiên quyết yêu cầu Hứa Dịch giao nộp công nghệ, Hứa Dịch căn bản không thể kháng lệnh, chỉ có thể giao nộp.
Nhưng như vậy, Hứa Dịch coi như trực tiếp mất đi thị trường rộng lớn của Máy móc Ma thuật Canh tác, Thương hội Tân Phi sẽ chịu tổn thất cực kỳ nặng nề.
Quan trọng hơn là, điều này sẽ tạo ra một tiền lệ rất xấu.
Quốc Vương Bệ Hạ bây giờ có thể ép Hứa Dịch giao nộp công nghệ liên quan đến Máy móc Ma thuật Canh tác, vậy sau này nếu ông ta nhìn trúng công nghệ khác của Thương hội Tân Phi, lại ép buộc Hứa Dịch giao nộp thì sao?
Để tránh hậu hoạn về sau, Hứa Dịch cho dù là trước mặt Harvey, hay là bây giờ trước mặt Quốc vương, đều phải dùng lời lẽ rõ ràng để bày tỏ ý từ chối của mình.
Quốc vương Keynes nhìn Hứa Dịch một lúc, đột nhiên cười nói: "Hoi trưởng Hứa, anh cho rằng ta là người tham lam? Hay là cho rằng ta là kẻ ngu ngốc?"
Hứa Dịch sững sờ, vội vàng lắc đầu: "Tất nhiên là không. Ngài là vị Quốc vương anh minh xuất sắc nhất của Vương quốc Lanpari chúng ta, sao tôi có thể cho rằng ngài tham lam hoặc ngu ngốc được?"