Ma Pháp Công Nghiệp Đế Quốc (Dịch)

Chương 207 - Chương 207: Xin Lõi (1/2)

Chương 207: Xin Lõi (1/2) Chương 207: Xin Lõi (1/2)Chương 207: Xin Lõi (1/2)

Chương 207: Xin Lỗi (1/2)

Vừa nhìn thấy Hứa Dịch bước vào phòng khách, Tử tước Leslie đã nở nụ cười rạng rỡ.

"Hứa Dịch, chúc mừng cậu đã chính thức trở thành Pháp sư cấp 5."

Hứa Dịch ngạc nhiên: "Sao ngài biết nhanh vậy?"

Mặc dù Hứa Dịch không nghi ngờ năng lượng của Gia tộc Stark đứng sau Tử tước Leslie ở Thành phố Anweimar, nhưng anh vừa mới kết thúc Khảo nghiệm Cấp 5 chưa lâu, Tử tước Leslie đã vội vàng đến đây, vẫn khiến anh có chút kinh ngạc.

"Một người chưa bao giờ tham gia Khảo nghiệm của Hiệp hội Pháp sư, lần đầu tiên tham gia đã trực tiếp vượt qua Khảo nghiệm Cấp 5, tin tức trọng đại như vậy mà tôi còn không biết, thì sau này khỏi cần lăn lộn ở Thành phố Anweimar nữa." Tử tước Leslie trả lời với vẻ mặt đầy tự hào.

"2 Hóa ra việc tôi vượt qua Khảo nghiệm Pháp sư cấp 5 lại là một việc khó khăn như vậy sao?" Hứa Dịch không khỏi bật cười.

"Đương nhiên rồi. Cậu phải biết rằng, ngay cả những kẻ trước đây khinh thường cậu, vì tin tức này cũng phải đặc biệt chú ý đến cậu đấy."

Hứa Dịch có chút khó hiểu: "Tử tước đại nhân, Pháp sư cấp 5 tuy không thể nói là đây đường, nhưng cũng không phải là ít ỏi đến mức đáng thương chứ? Tôi nghĩ chỉ riêng trong Vương quốc Lanpari của chúng ta cũng phải có gan một nghìn Pháp sư cấp 5, tôi có gì đặc biệt đâu? So sánh ra, tôi lại cảm thấy tôi và Máy móc Ma thuật mới đáng được chú ý hơn. Hơn nữa hai ngày trước tôi còn được Quốc Vương Bệ Hạ triệu kiến vì Cỗ máy Ma thuật Canh tác, chuyện này mới đáng được mọi người quan tâm hơn chứ."

Tử tước Leslie lắc đầu: "Cậu không hiểu rõ tâm lý của một số người. Bọn họ chỉ cảm thấy cậu là một thương nhân nhỏ bé phát minh ra một vài món đồ chơi mới lạ, sau đó may mắn lọt vào mắt xanh của Quốc Vương Bệ Hạ, mới được triệu kiến mà thôi. Đối với tác dụng và ảnh hưởng to lớn của Cỗ máy Ma thuật Canh tác, đám người này căn bản không hiểu, cũng chẳng thèm tìm hiểu. So với điều này, một Pháp sư có thiên phú cao mới là thứ mà bọn họ quan tâm nhất."

Hứa Dịch im lặng một lúc, đột nhiên nói: "Những người này, không bao gồm phụ thân của ngài, Công tước Stark đại nhân chứ?”

Tử tước Leslie nhìn Hứa Dịch với ánh mắt đầy ẩn ý: 'Mặc dù phụ thân đại nhân nhìn xa trông rộng hơn so với đám người kia, nhưng Hứa Dịch... vẫn chưa đủ."

"Là do tôi và Thương hội Tân Phi tạo ra ảnh hưởng vẫn chưa đủ lớn, nên vẫn chưa lọt vào mắt xanh của ông ấy sao?" Hứa Dịch cười hỏi.

Tử tước Leslie khẽ gật đầu: "Đại khái là ý đó. Mặc dù phụ thân đại nhân đã có chút hứng thú với cậu sau khi Quốc Vương Be Hạ triệu kiến cậu lần này, nhưng điều này vẫn còn lâu mới đủ để thu hút sự chú ý và coi trọng của ông ấy. Cho nên...' Tử tước Leslie giang hai tay ra, bất đắc dĩ và tiếc nuối nói: "Rất tiếc, mặc dù tôi đã cố gắng hết sức, nhưng phụ thân đại nhân vẫn không có ý định gặp cậu."

Hứa Dịch nhún vai, thản nhiên nói: "Tử tước đại nhân không cần phải xin lỗi. Tôi biết rõ, với thân phận và địa vị hiện tại của tôi, muốn nhận được sự chú ý và coi trọng của Công tước đại nhân là điêu không thể. Không sao cả, tôi và Thương hội Tân Phi đều còn rất nhiều tiềm năng phát triển, sau này nhất định sẽ có cơ hội gặp mặt Công tước đại nhân."

"Cậu luôn tự tin như vậy nhỉ." Tử tước Leslie cười nói. "Đó là một trong những ưu điểm của tôi." Hứa Dịch không khách khí tiếp nhận lời khen ngợi, sau đó hỏi: "Nhưng mà Tử tước đại nhân, tôi rất kỳ lạ. Tại sao Hainas đã nhiều ngày roi mà vẫn chưa đến gặp tôi? Chẳng lẽ sau khi trở về Thành phố Anweimar, hắn ta liền không nhận bạn bè cũ ở Thành phố Bontar nữa sao?"

Tử tước Leslie bật cười: "Cuối cùng thì cậu cũng không nhịn được mà hỏi ra rồi. Nói cho cậu biết, theo tin tức mà tôi vừa nhận được ngày hôm qua, tên nhóc Hainas kia vừa mới về đến nhà, đã bị cấm túc, một tháng không được ra khỏi cửa, cho nên dù hắn ta có muốn gặp cậu đến đâu cũng không thể nào đến được.'

"Cấm túc?" Hứa Dịch kinh ngạc. Tại sao?"

"Đương nhiên là trừng phạt hắn ta ở Thành phố Bontar quá lâu, đến cả thời gian quy định về nhà cũng bỏ lỡ."

Hứa Dịch có chút im lặng: "Hắn ta đâu phải con nít, sao lại bị phạt vì chuyện này?”

Tử tước Leslie nhún vai: "Không còn cách nào khác, nhà bọn họ là như vậy."

"Hèn gì lúc trước khi nhắc đến phụ thân của mình, sắc mặt của Hainas kỳ lạ như vậy."

Sau khi trò chuyện thêm vài câu về những câu chuyện thú vị của Hainas, Tử tước Leslie lấy ra một bức thư từ trong ngực đưa cho Hứa Dịch.

"Tôi còn phải ở lại Thành phố Anweimar thêm một thời gian nữa, ngày mai cậu đã phải quay về rồi, vậy thì phiền cậu mang bức thư này về đưa cho Wenley."

Sau khi Hứa Dịch nhận lấy bức thư, Tử tước Leslie lại đưa cho anh một chiếc phong bì dày cộp, không biết bên trong chứa thứ gì.

"Là một số văn kiện khế ước, cũng giao cho Wenley." Tử tước Leslie trâm ngâm một lúc, sau đó dặn dò: "Lần này tôi có thể sẽ ở lại Thành phố Anweimar một thời gian khá dài, nếu có chuyện gì, cậu có thể trực tiếp thảo luận với Wenley."

Hứa Dịch cau mày: "Tử tước đại nhân, xin thứ cho tôi nói thẳng, quản gia Wenley tuy rất trung thành với ngài, nhưng tính tình ông ta có chút cổ quái, không được linh hoạt như ngài. Nếu là chuyện bình thường thì không sao, nhưng nếu là một số chuyện đặc biệt, ví dụ như Thương hội cần phải có một số động thái trọng đại, tôi e là... khụ, xin thứ cho tôi nói thẳng, tôi e là ông ta sẽ trì hoãn mất việc."

Tử tước Leslie không nhịn được cười: "Cau nhóc này, quả nhiên vẫn còn rất nhiều ý kiến với Wenley. Yên tâm đi, tôi đã nói rồi, tôi sẽ không tham gia vào quyết sách phát triển của Thương hội, cho nên cậu muốn làm gì thì cứ làm. Còn về chuyện trên lãnh địa, tôi đã dặn dò trong thư rồi, đảm bảo sẽ không khiến cậu thất vọng."

Hứa Dịch lúc này mới mỉm cười cất kỹ bức thư và chiếc phong bì: "Như vậy thì tôi yên tâm rồi. Tử tước đại nhân quả nhiên sáng suốt, sắp xếp thỏa đáng."

Tử tước Leslie cười mắng một câu, đứng dậy khỏi ghế: "Được rồi, vậy thôi. Ngày mai tôi còn có việc, lúc cậu đi tôi sẽ không tiễn."

Hứa Dịch lắc đầu: "Chúng ta đâu phải con gái, cần gì phải bày đặt cảnh chia ly đau khổ chứ?"

Tử tước Leslie cười, đi ra ngoài cửa.
Bình Luận (0)
Comment