Chương 277: Không cần phải vòng vo tam quốc (4/4)
Chương 277: Không cần phải vòng vo tam quốc (4/4)Chương 277: Không cần phải vòng vo tam quốc (4/4)
Chương 277: Không cần phải vòng vo tam quốc (4/4)
"Nếu là trước đây, ta nhất định sẽ mắng cháu trai quá ích kỷ, căn bản không hiểu tinh thần cống hiến. Nhưng bây giờ...' Đại Pháp sư Camillo lộ ra nụ cười khổ."Ta phải thừa nhận, đôi khi ích kỷ một chút cũng không phải là chuyện xấu. Nếu cháu chia sẻ tất cả thành quả nghiên cứu của Thương hội Tân Phi, e rằng Thương hội của cháu sẽ sụp đổ ngay lập tức, và ta cũng không thể nhận được nhiều kinh phí nghiên cứu như vậy từ Thương hội của cháu."
"Vậy nên ngài cũng phản đối nghị quyết này sao?" Hứa Dịch vội vàng hỏi.
"Đúng vậy. Không chỉ ta phản đối, Eisenka phản đối, trên thực tế, lần này hầu hết các Đại Pháp sư đều bày tỏ rõ ràng sự phản đối." Đại Pháp sư Camillo cười với Hứa Dịch: "Cho nên nghị quyết này chắc chắn sẽ không được thông qua, cháu trai cũng không cần lo lắng công hội sẽ ép buộc cháu chia sẻ thành quả nghiên cứu.
"Đương nhiên, nghị quyết ngớ ngẩn phản nhân loại như vậy mà có thể được thông qua thì đúng là gặp quỷ." Hứa Dịch cười.
"Ngoài ra, đối với nghị quyết lần này, Eisenka đã trực tiếp đề xuất với công hội một nghị quyết về quyền sở hữu độc quyền đối với thành quả nghiên cứu của Pháp sư, nói một cách cụ thể, thì nó hơi giống với quyền sáng chế mà cháu đã nói lần trước. Hiện tại nghị quyết này đang được thảo luận, cụ thể có được thông qua hay không thì vẫn chưa biết. Nhưng do làn sóng do nghị quyết trước đó gây ra, nên nghị quyết này đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ."
Mắt Hứa Dịch sáng lên: "Vị Đại Pháp sư Eisenka này đúng là biết nắm bắt cơ hội. Nhưng tại sao ông ta lại muốn có được quyền sáng chế đối với nghiên cứu của Pháp sư như vậy? Và tại sao ông ta lại lôi cháu ra làm ví dụ, thậm chí cả Thương hội Tân Phi của chúng ta cũng không tha?"
Đại Pháp sư Camillo liếc nhìn Hứa Dịch, vẻ mặt có chút kỳ quái.
"Nhóc con, cháu vừa nhắc nhở ta, ta đột nhiên phát hiện, cháu và Eisenka rất giống nhau. So với Pháp sư, các cháu giống một thương nhân hơn."
Nghị quyết về quyền sở hữu độc quyền đối với nghiên cứu ma pháp của Hiệp hội Pháp sư vẫn chưa biết có được thông qua hay không, thì Cervini đã mang đến cho Hứa Dịch một tin xấu - Nghị viện Vương quốc Lanpari đã bác bỏ đề xuất về luật sáng chế.
"Tại sao?" Hứa Dịch cau mày nhìn Cervini."Thông qua luật sáng chế, có thể cho phép Thương hội xin cấp bằng sáng chế hàng năm nộp một khoản phí bảo hộ bằng sáng chế cố định, có thể tăng thu nhập cho ngân khố Vương quốc, tại sao nghị viện lại bác bỏ?"
"Rất đơn giản, bởi vì đứng sau nghị viện là các quý tộc lớn trong Vương quốc, mà dưới danh nghĩa của các quý tộc lớn, thì sở hữu các Thương hội lớn." Cervini đáp.
"Vậy thì ta càng không hiểu. Luật bảo hộ bằng sáng chế này nhắm vào tất cả các Thương hội trong Vương quốc, chẳng lẽ những Thương hội này không có công nghệ độc quyền của riêng mình, không cần bảo hộ bằng sáng chế sao?" Hứa Dịch khó hiểu nói.
Cervini nhìn Hứa Dịch một cách sâu sắc, khẽ thở dài: "Hội trưởng Hứa, nếu tôi nói cho ngài biết, việc bác bỏ đề án này là nhắm vào Thương hội Tân Phi của các ngài, ngài có tin không?”
Hứa Dịch ngạc nhiên nhìn Cervini, sững sờ một lúc, lắc đầu: "Tôi không tin. Thương hội Tân Phi của chúng tôi hiện tại chỉ là một Thương hội nhỏ với doanh thu hàng năm chỉ có vài trăm nghìn đồng vàng, có đáng để những nhân vật lớn đó đặc biệt nhắm vào chúng tôi sao?" "Không, Hội trưởng Hứa, ngài đã đánh giá thấp bản thân và Thương hội Tân Phi rồi. Kể từ khi ngài ký hợp đồng đặt hàng hàng chục nghìn cỗ máy ma thuật canh tác cỡ nhỏ với Cơ quan Nông nghiệp, Thương hội Tân Phi đã không còn là một Thương hội nhỏ nữa." Cervini nghiêm túc nói."Tôi nghĩ ngài nên biết, cách đây một thời gian, Quốc vương Bệ hạ đã yêu cầu Cơ quan Nông nghiệp của chúng tôi công bố kế hoạch hợp tác với Thương hội Tân Phi của các ngài, hiện tại mọi người trong Vương quốc đều biết đến Thương hội của các ngài, cũng biết rằng Thương hội của các ngài chỉ cần nghiên cứu ra một số cỗ máy ma thuật canh tác, đã kiếm được hàng triệu đồng vàng. Cho nên bây giờ rất nhiều người đang ghen tị, bọn họ cũng muốn tham gia vào ngành cỗ máy ma thuật. Ngài nghĩ xem, vào lúc này, bọn họ có để cho luật sáng chế này được thông qua để cản trở bọn họ không?”
Hứa Dịch sững sờ, thở dài một hơi, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.
Việc Cơ quan Nông nghiệp công bố kế hoạch hợp tác với Thương hội Tân Phi đã được thảo luận trước với anh. Lúc đó Hứa Dịch cũng không phản đối, bởi vì làm như vậy có thể nâng cao đáng kể danh tiếng của Thương hội Tân Phi.
Nhưng anh cũng không ngờ rằng, chỉ cần công bố một hợp đồng hợp tác như vậy, đã lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều quý tộc lớn đứng sau các Thương hội lớn trong Vương quốc Lanpari.
Sau khi Thương hội Tân Phi trở thành mục tiêu được chú ý, đương nhiên sẽ có người phát hiện ra ngành cỗ máy ma thuật có tiềm năng gần như vô hạn và lợi nhuận khổng lồ.
Việc những người này muốn chen chân vào ngành này cũng là điều dễ hiểu.
"Hóa ra là vậy, thảo nào Hội trưởng Lanke lại đột nhiên lấy ra mấy bản vẽ đó, thì ra Thương hội Salanke đã sớm có ý định này. Chỉ là không biết những Thương hội khác hiện tại đã phát triển đến đâu rồi." Hứa Dịch suy nghĩ một lúc, nói với Cervini: "Nói như vậy, Thương hội Tân Phi của chúng ta sau này muốn an phận thủ thường ở Thành phố Bontar từ từ phát triển là không thể nữa sao?"
"Đúng vậy." Cervini gật đầu."Hội trưởng Hứa, tôi nghĩ tôi phải nhắc nhở ngài một câu. So với những Thương hội lớn đó, Thương hội Tân Phi của các ngài vẫn còn rất nhỏ bé. Nếu ngài không cẩn thận, rất có thể sẽ bị bọn họ nuốt chứng."
Hứa Dịch gật đầu, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười lạnh lùng mang theo ý chế giễu vô tận.
"Cũng tốt, sớm muộn gì cũng phải đối mặt với những cạnh tranh này, tuy đến hơi sớm, nhưng đã đến rồi, tôi sẽ tiếp nhận thật tốt. Lũ người này muốn coi Thương hội Tân Phi của chúng ta là cá nhỏ để nuốt chứng, nhưng có từng nghĩ đến, con cá nhỏ này thực ra bơi nhanh hơn bọn họ rất nhiều, bọn họ căn bản không đuổi kịp hay không?"