Ma Pháp Công Nghiệp Đế Quốc (Dịch)

Chương 403 - Chương 403: Lốp Xe (2/2)

Chương 403: Lốp xe (2/2) Chương 403: Lốp xe (2/2)Chương 403: Lốp xe (2/2)

Chương 403: Lốp xe (2/2)

Cuối cùng, Hứa Dịch bất đắc dĩ đành phải ấn định giá bán là bốn trăm đồng vàng.

Trong mắt rất nhiều người, Thương hội Tân Phi ấn định giá bán Thép Bạc Lá như vậy thì không có bao nhiêu lợi nhuận, cho nên những Thương hội vốn còn do dự bèn nhanh chóng quyết định mua.

Tuy nhiên, bọn họ không biết rằng, nhà máy luyện thép này sử dụng công nghệ luyện kim hoàn toàn mới mà Hứa Dịch mang đến từ Trái đất, kết hợp với Ma pháp trận cường độ cao để luyện kim, chi phí tổng thể thấp hơn nhiều so với ước tính của Hội trưởng Morgan.

Mỗi tấn Thép Bạc Lá xuất xưởng, nhà máy luyện thép chỉ phải bỏ ra chi phí khoảng ba trăm chín mươi đồng vàng.

Tuy rằng thoạt nhìn, ba trăm chín mươi đồng vàng và bốn trăm đồng vàng dường như không có gì khác biệt, nhưng tính ra vẫn có lãi khoảng mười đồng vàng.

Tháng trước Thương hội Tân Phi bán ra một vạn tấn Thép Bạc Lá, tính ra đã thu được khoản lợi nhuận khổng lồ là mười vạn đồng vàng.

Mà nếu như toàn bộ sản lượng thép của nhà máy luyện thép này đều được bán ra, thì khoản lợi nhuận này thậm chí có thể đạt tới con số kinh người là bốn mươi vạn đồng vàng!

Không hề khoa trương khi nói, chỉ riêng nhà máy luyện thép này, lợi nhuận hiện tại có thể tạo ra thậm chí còn có thể sánh ngang với tổng lợi nhuận của xưởng sản xuất Máy móc Ma thuật Gia dụng và xưởng sản xuất Máy công cụ Ma thuật.

Đương nhiên, hiện tại thị trường Máy móc Ma thuật Gia dụng và Máy công cụ Ma thuật của Thương hội Tân Phi vẫn còn giới hạn trong Thành phố Bontar và một số thành phố lân cận. Nếu như sau này Máy móc Ma thuật mở rộng được thị trường, thì thị trường của Máy móc Ma thuật Gia dụng và Máy công cụ Ma thuật là vô hạn.

Mà công dụng lớn nhất của nhà máy luyện thép này hiện nay vẫn là đáp ứng nhu cầu của chính bản thân Thương hội Tân Phi, tự nhiên không thể nào đem toàn bộ thép sản xuất ra bán hết.

Trong số những nhu cầu này, hiện tại bao gôm cả Xưởng Khung Thép Lốp xe mà Hứa Dịch và Hội trưởng Pompeii đang đứng trước mặt. Hai người bước vào phân xưởng, lập tức nghe thấy tiếng kim loại cắt gọt chói tai.

Hội trưởng Pompeii đưa mắt nhìn quanh phân xưởng, lại phát hiện mình hoàn toàn không hiểu những công nhân trong phân xưởng này đang làm gì.

Ông ta chỉ có thể nhìn thấy, dưới sự phối hợp của những công nhân này và những Cỗ máy Ma lực kỳ quái kia, những vòng thép và thanh thép vốn chẳng có gì đặc biệt kia cuối cùng lại được kết hợp hoàn hảo với nhau, sau đó biến thành một vật phẩm bằng Sắt nguyên chất có hình dáng bên ngoài hơi giống bánh xe ngựa, nhưng thực chất lại hoàn toàn không phải như vậy.

Hội trưởng Pompeii nhấc một chiếc bánh xe bằng sắt đã hoàn thành lên, phát hiện chiếc vòng thép cao ngang eo mình này ít nhất cũng phải nặng mười kilogram, ông ta nhịn không được nhíu mày.

"Hội trưởng Hứa, đây chính là Lốp xe mà anh nói sao? Thế nhưng thứ này so với bánh xe gỗ nặng hơn nhiều, chẳng khác gì bánh xe bằng Sắt nguyên chất mà tôi đã từng đề cập với anh trước đây sao?"

"Vẫn chưa hoàn thiện hẳn đâu." Hứa Dịch khẽ mỉm cười, dẫn Hội trưởng Pompeii cùng những chiếc bánh xe thép đã hoàn thành đến đầu bên kia của phân xưởng rộng lớn này. Nơi này một bên chất đống bánh xe thép thành phẩm, một bên là những vật thể hình tròn màu đen Si chất đống như núi, không rõ là thứ gì.

Mà bên cạnh những vật thể màu đen sì không rõ tên này, còn chất đống một đống lớn những thứ lộn xộn mà ông ta càng không hiểu là dùng để làm gì.

"Những thứ này là gì?" Hội trưởng Pompeii chỉ vào những thứ màu đen sì kia hỏi.

"Nếu chỉ nói riêng lẻ những thứ này là gì, có lẽ ông sẽ không hiểu, vì vậy tôi chỉ có thể nói cho ông biết, tập hợp những thứ này lại với nhau, mới là Lốp xe thật sự."

Hứa Dịch lại dẫn Hội trưởng Pompeii đến cuối dây chuyền sản xuất này.

Vừa lúc một chiếc Lốp xe vừa hoàn thành, Hứa Dịch thuận tay nhấc lên, đặt trước mặt mình, chiếc Lốp xe này liền vững vàng đứng thẳng.

"Ông thấy Lốp xe này thế nào?" Hứa Dịch chỉ vào chiếc Lốp xe trên mặt đất, hỏi Hội trưởng Pompeii.

Hội trưởng Pompeii nhíu mày, cẩn thận đánh giá Lốp xe một chút, lắc đầu: "Thật ra... Tôi không biết. Hội trưởng Hứa, đừng cười tôi, tôi hoàn toàn không hiểu Lốp xe của anh rốt cuộc được làm ra như thế nào, thậm chí những thứ này là cái gì tôi cũng không biết. Anh hỏi tôi cảm thấy thế nào... Tôi thật sự không nói nên lời."

Hứa Dịch cười cười, chỉ vào Lốp xe nói: "Ông thử dùng sức ấn xuống xem."

Hội trưởng Pompeii khó hiểu, vẫn dùng sức ấn mạnh lên Lốp xe, lại cảm thấy mềm mại khi chạm vào, bê mặt Lốp xe bị ông ta ấn một cái như vậy, liên hơi lõm xuống một chút, nhưng khi ông ta buông tay, lại lập tức đàn hồi trở vê hình dạng ban đầu.

Hội trưởng Pompeii lập tức kinh ngạc, nhìn Lốp xe, suy nghĩ một chút, lập tức vui mừng nói: "Bề mặt của nó vậy mà lại có tính đàn hồi tốt như vậy! Thật tuyệt! Dùng thứ này để đi trên đường, cho dù gặp phải chỗ xóc nảy một chút cũng không thành vấn đề! Tôi dám khẳng định, ngồi xe ngựa nhất định sẽ thoải mái hơn trước rất nhiều!"

Hứa Dịch cười to: "Hội trưởng Pompeii quả nhiên là người chuyên nghiệp, nhanh như vậy đã hiểu được điểm kỳ diệu của Lốp xe này. Không sai, có Lốp xe này, sau này chúng ta ngồi xe ngựa nhất định sẽ giảm bớt rất nhiều sự xóc nảy. Hơn nữa Lốp xe này so với những bánh xe gỗ cổ xưa kia, lực cản phải chịu nhỏ hơn nhiều, chạy trên đường nhất định sẽ nhanh hơn hiện tại không ít."

"Tôi tin! Tôi tin!" Hội trưởng Pompeii hưng phấn liên tục gật đầu, nắm chặt tay Hứa Dịch lắc mạnh."Hội trưởng Hứa, trước đây anh nói với tôi muốn nghĩ cách cải tiến xe ngựa, tôi còn tưởng anh đang nói đùa. Hiện tại nhìn thấy Lốp xe này, tôi rốt cục tin tưởng những gì anh nói một chút cũng không giả! Ha ha, chỉ cần thay Lốp xe, là có thể khiến xe ngựa của chúng ta thay đổi hoàn toàn, thật sự là quá tốt rồi!”

Hứa Dịch lặng lẽ rút tay về, hỏi: "Hội trưởng Pompeii, những chiếc Lốp xe này, ông có muốn mua không?”

Vừa nhắc đến chuyện mua bán, vẻ mặt kích động trên mặt Hội trưởng Pompeii lập tức biến mất, nhìn chiếc Lốp xe vẫn đứng thẳng trên mặt đất, ông ta thăm dò hỏi: "Hoi trưởng Hứa, không biết anh định bán như thế nào?"

Hứa Dịch cười tủm tỉm giơ ba ngón tay: "Không đắt, ba đồng vàng một chiếc."

"Ba đồng vàng?" Hội trưởng Pompeii nhanh chóng tính toán trong lòng, sau đó lộ ra nụ cười."Hội trưởng Hứa, giá cả chúng ta có thể thương lượng sau, trước đó, có thể để tôi thử nghiệm Lốp xe này trước được không? Dù sao chưa thật sự sử dụng qua, tôi cũng không dám chắc có thích hợp hay không, anh nói đúng không?”

Hứa Dịch mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên là được. Chúng tôi không chỉ cung cấp Lốp xe cho xe ngựa, còn cung cấp Ổ trục và tất cả dịch vụ bảo hành sau bán hàng. Đảm bảo chu đáo, tuyệt đối sẽ không để ông thất vọng."

Hội trưởng Pompeii cười to: "Đối với uy tín của Thương hội Tân Phi tôi vẫn rất tin tưởng." Nói xong liền chìa tay về phía Hứa Dịch."Hội trưởng Hứa, hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ."

Bắt tay với Hội trưởng Pompeii xong, Hứa Dịch bỗng nhiên nảy ra ý muốn nghịch ngợm, đưa tay đẩy nhẹ lên chiếc Lốp xe vẫn đang đứng thẳng.

Lốp xe lập tức lăn chậm rãi và ổn định trên mặt đất Xi măng bằng phẳng trong phân xưởng, mãi cho đến khi cuối cùng va vào một bức tường ở đẳng xa mới đổ xuống.

Nhìn thấy cảnh này, nụ cười trên mặt Hội trưởng Pompeii càng thêm rạng rỡ.
Bình Luận (0)
Comment