Chương 437: Thu nhỏ Pháp trận Bão tố (1/2)
Chương 437: Thu nhỏ Pháp trận Bão tố (1/2)Chương 437: Thu nhỏ Pháp trận Bão tố (1/2)
Chuong 437: Thu nho Phap tran Bao to (1/2)
Trên bàn trước mặt Đại Pháp su Camillo, một Pháp trận nhỏ cỡ lòng bàn tay Hứa Dịch đang loe sáng màu xanh lục.
Phía trên Pháp trận, một cơn lốc xoáy nhỏ có thể nhìn thấy rõ ràng đang cuộn lên điên cuồng.
Rõ ràng, đây là một Pháp trận Phong hệ cấp chín - Pháp trận Bão tố.
Điều rõ ràng hơn nữa là, Pháp trận Bão tố này nhỏ như vậy, có nghĩa là Đại Pháp sư Camillo đã thực sự thu nhỏ toàn bộ Pháp trận!
Hơn nữa, Pháp trận và lốc xoáy tuy nhìn có vẻ nhỏ, nhưng uy lực lại không hề nhỏ.
Hứa Dịch chỉ vừa mới đến gần, đã cảm nhận được một lực hút cực lớn kéo mình về phía đó, nếu không phải anh kịp thời vận chuyển ma lực để trung hòa một chút ma lực Phong hệ hỗn loạn trong không khí, e rằng cả người đã bị kéo ngã nhào.
"Vẫn chưa hoàn toàn hoàn thành." Đại Pháp sư Camillo chỉ vào Pháp trận Bão tố nhỏ trên bàn."Gọi cậu đến đây, ngoài việc báo cho cậu tin tốt này ra, còn muốn cho cậu xem thử, phải sửa đổi nó như thế nào mới có thể đáp ứng yêu cầu của cậu."
"Yêu cầu mà..." Hứa Dịch cẩn thận giữ khoảng cách với cơn lốc xoáy nhỏ nhưng uy lực cực mạnh trên Pháp trận Bão tố, quan sát kỹ lưỡng một lúc, suy nghĩ một chút rồi nói: "Đại Pháp sư, hiện tại ngài đã hiểu rất rõ ve cấu tạo và nguyên lý của Quạt Ma lực, vậy ngài thấy, nếu đặt Pháp trận Bão tố này lên Quạt Ma lực, sẽ xuất hiện kết quả gì?"
"Quạt Ma lực?" Đại Pháp sư Camillo cau mày."Uy lực của Pháp trận Bão tố này lớn hơn rất nhiều so với Pháp trận sử dụng trên Quạt Ma lực, nếu đặt lên Quạt Ma lực, e rằng vừa mới khởi động, toàn bộ Quạt Ma lực sẽ bị xé thành từng mảnh."
"Ừm, tôi cũng nghĩ vậy." Hứa Dịch gật đầu."Vì vậy, Đại Pháp sư, vấn đề chúng ta cần giải quyết bây giờ chính là làm thế nào để truyền động năng mạnh mẽ do Pháp trận Bão tố này tạo ra một cách an toàn và hiệu quả."
"Vấn đề này cậu là chuyên gia, cậu nói xem phải làm thế nào?" Đại Pháp sư Camillo nói thẳng.
"Được, vậy chúng ta thử làm như thế này.......
Đại Pháp sư Camillo có thể thu nhỏ Pháp trận Bão tố, chứng tỏ ông ấy đã hiểu rất rõ về Pháp trận này, thậm chí có thể tùy ý thay đổi nó.
Vì vậy, thí nghiệm tiếp theo của hai người diễn ra rất suôn sẻ.
Theo từng yêu cầu thí nghiệm của Hứa Dịch, Đại Pháp sư Camillo không ngừng sửa đổi Pháp trận Bão tố, còn Hứa Dịch thì ghi chép chỉ tiết quá trình và kết quả của mỗi lần thí nghiệm.
Thí nghiệm mà hai người đang tiến hành có thể coi là thí nghiệm chính thức đầu tiên về động cơ của động cơ gió. Mọi dữ liệu đều rất hữu ích.
Dù lĩnh vực khác nhau, nhưng Hứa Dịch và Đại Pháp sư Camillo đều có thể coi là những người cuồng nghiên cứu, một khi đã bắt đầu nghiên cứu, họ rất dễ quên hết mọi thứ, tập trung cao độ.
Đợi đến khi Hứa Dịch hoàn thành thí nghiệm sơ bộ và thu thập dữ liệu của Pháp trận Bão tố cỡ nhỏ, hai người mới dừng tay, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Tuy nhiên, hai người vừa mới dừng tay, bụng liền đồng thời phát ra tiếng kêu ùng ục. Hứa Dịch và Đại Pháp su Camillo nhìn nhau, đồng thời cười ha hả.
Hóa ra hai người quá tập trung, đến nỗi quên cả giờ ăn cơm.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện trời đã hơi tối.
Lúc này đã gần cuối tháng Chín, có nghĩa là đã gần bảy giờ tối.
Hai người không chỉ bỏ lỡ bữa trưa, mà bây giờ còn lỡ cả giờ ăn tối của nhiều gia đình.
"Đại Pháp sư, thu dọn đồ đạc thôi, chúng ta đi tìm chỗ nào đó ăn cơm.' Hứa Dịch nói.
Đại Pháp sư Camillo lắc đầu: "Ta không thích ăn ở ngoài, về nhà vậy. Stella bây giờ chắc là vẫn chưa nấu cơm, ta về nhà tự nấu vẫn còn kịp. Cậu cũng đến luôn đi, ta nhớ lần trước cậu nói Vivian dạo này phải đi theo hoạt động của học viện, đã rời khỏi Thành phố Bontar."
"Thôi khỏi, Đại Pháp sư, ngài không đi, vậy tôi tìm đại một chỗ nào đó giải quyết bữa tối là được rồi." Hứa Dịch lắc đầu từ chối.
Đại Pháp sư Camiillo liếc nhìn Hứa Dịch với vẻ mặt kỳ lạ: "Này, nhóc, ta đột nhiên nhớ ra một vấn đề, tại sao cậu luôn không muốn đến nhà ta ăn cơm? Cậu và Stella đã là quan hệ như vậy rồi, đến nhà ta ăn cơm là chuyện rất bình thường mà?"
Hứa Dịch cười một tiếng: "Dai Pháp sư, là vì tôi và Stella có một thỏa thuận, cô ấy sẽ đích thân nấu cho tôi một bữa cơm, còn tôi muốn giữ lại bữa cơm này, để cô ấy nấu vào một thời khắc đặc biệt, có ý nghĩa, vì vậy trước đó tôi sẽ không đến nhà ngài ăn cơm, bởi vì tôi sợ lỡ như gặp lúc cô ấy nấu cơm, vậy ngài nói xem tôi có nên ăn hay không?”
Đại Pháp sư Camillo sững người, sau đó bật cười: "Bọn trẻ các cậu thật là... Thôi được, ta lười quản chuyện của các cậu. Nhưng mà nhóc, cậu đừng vội đi, cậu quên ta nói có hai tin tốt muốn báo cho cậu sao?"
"Ồ? Đúng rồi, tin tốt còn lại là gì vậy?" Hứa Dịch hỏi với vẻ mặt mong đợi."Nếu là tin tốt ngang với việc ngài đã có thể thu nhỏ Pháp trận, vậy thì hôm nay tôi thật sự quá hạnh phúc."
"Ta thấy cũng gần được như vậy, cậu tự xem đi." Đại Pháp sư Camillo lấy từ trên bàn ra một cuốn tạp chí Hiệp hội Pháp sư mới nhất ném cho Hứa Dịch.
Hứa Dịch mở ra xem, trên mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng.
"Vậy là, đám người bảo thủ trong công hội kia cuối cùng cũng đồng ý rồi!"
Trên tạp chí Hiệp hội Pháp sư số này, một lần nữa lại chủ yếu bàn về vấn đề quyền sở hữu trí tuệ ma pháp.