Chương 462: Phúc lợi của các Nghiên cứu viên (2/2)
Chương 462: Phúc lợi của các Nghiên cứu viên (2/2)Chương 462: Phúc lợi của các Nghiên cứu viên (2/2)
Chương 462: Phúc lợi của các Nghiên cứu viên (2/2)
Hứa Dịch bật cười: "Cô cho rằng tôi muốn xây là xây được sao? Tuy nhiên, con đường này cũng là một trong những việc tôi đến Anweimar lần này để giải quyết. Nếu suôn sẻ, có lẽ con đường này có thể được xây dựng vào năm sau, đến lúc đó các cô sẽ không phải chịu khổ như vậy nữa."
"Thật sao? Vậy thì tốt quá!" Akali và Bella đồng thời reo lên, vỗ tay vào nhau, sau đó hưng phấn nói với Hứa Dịch: "Hội trưởng, đây là ngài đã hứa đấy nhé, nếu năm sau chúng ta đến đây tham gia kỳ thi sát hạch cấp bậc mà con đường vẫn chưa xây xong, đến lúc đó chúng tôi sẽ giận ngài đấy."
Hứa Dịch cười ha hả, định giục bọn họ đi nghỉ ngơi, thì nhìn thấy Alex dẫn theo năm người từ cửa Lữ điếm Sheldon chạy vào.
"Hội trưởng, tôi đến rồi." Alex chào hỏi Hứa Dịch, sau đó nhìn sang nhóm Pháp sư bên cạnh anh hỏi: "Họ chính là những Nghiên cứu viên mà ngài đã đề cập trong thư sao?"
"Ừm, chính là bọn họ." Hứa Dịch gật đầu, nhìn sang năm người mà Alex dẫn theo."Bọn họ là những thợ may giỏi nhất thành phố sao?"
"Tuyệt đối là giỏi nhất." Alex vỗ ngực cam đoan chắc nịch: "Tôi đã nhờ Victor bọn họ tìm giúp từ nhiều ngày trước rồi. Hội trưởng, ngài không tin tôi thì cũng phải tin tưởng vào năng lực của Victor bọn họ chứ?"
"Ừm, ba người bọn họ là 'thổ địa' ở đây, tôi sẽ không nghi ngờ năng lực của bọn họ trong chuyện này." Hứa Dịch đáp, liếc nhìn Alex, hơi nhíu mày.
Một năm trước, khi Alex mới đến Thành Anweimar, trông anh ta đúng là một kẻ quê mùa từ một thành phố nhỏ, từ cách ăn mặc đến thần thái đều toát lên vẻ quê mùa, đến nỗi khi nghe nói Hứa Dịch để anh ta ở lại đây phụ trách chi nhánh của Thương hội Tân Phi tại Thành Anweimar, anh ta có vẻ rất thiếu tự tin.
Trong một năm qua, Hứa Dịch bận rộn trăm công nghìn việc, không có thời gian và cơ hội quay lại Anweimar. Giờ đây, sau một năm gặp lại Alex, anh phát hiện ra anh ta đã thay đổi rất nhiều so với một năm trước.
Đầu tiên là cách ăn mặc của anh ta rất sang trọng, nhìn là biết vải vóc đắt tiền, đường may tinh xảo, tuyệt đối không phải là hàng rẻ tiền.
Thứ hai là thân thái của anh ta toát lên vẻ tự tin, thậm chí là có phần kiêu ngạo. Ngoại trừ việc tỏ ra khiêm tốn trước mặt Hứa Dịch, khi nhìn những Pháp sư kia, anh ta đều hơi ngẩng cao đầu, ẩn ẩn có ý coi thường.
Hứa Dịch hơi bất ngờ trước sự thay đổi lớn của anh ta, đồng thời cũng không thích thái độ có phần kiêu ngạo hiện tại của anh ta. Nhưng xét cho cùng, anh ta là cháu trai mà Heinze yêu quý nhất, dù không thích nhưng sau khi suy nghĩ một chút, anh quyết định không can thiệp vào.
Ánh mắt Hứa Dịch lướt qua năm người phía sau Alex, sau đó gật đầu nói: "Được rồi, người đã đến đông đủ rồi, vậy thì để năm người bọn họ giúp những Nghiên cứu viên này đo kích thước trước đi. Alex, cậu đi cùng tôi đến cửa hàng của Victor bọn họ xem sao."
"Vâng." Alex vội vàng đáp, quay đầu lại dặn dò năm người kia một tiếng. Năm người kia lập tức lấy ra một đống dụng cụ đo lường bằng da, tiến đến vây quanh nhóm Nghiên cứu viên.
Các Nghiên cứu viên ngạc nhiên nhìn năm người đang đo đạc cơ thể mình, Akali không nhịn được hỏi Hứa Dịch: "Hội trưởng, đây là làm gì vậy?” Hứa Dịch mỉm cười: "Đừng sợ, tôi chỉ muốn bọn họ may cho mọi người một bộ quần áo mới thôi. Sao nào, chẳng lẽ các cô không thích quần áo mới sao?"
Akali và những người khác còn muốn tiếp tục hỏi lý do tại sao lại muốn may trang phục mới cho họ, thì Hứa Dịch đã cùng Alex rời khỏi Lữ diem Sheldon.
Phải nói Victor ba người quả thật không phụ sự kỳ vọng của Hứa Dịch về khả năng am hiểu địa phương của họ. Tại Thành Anweimar đắt đỏ, bọn họ vậy mà tìm được một vị trí trên con phố sâm uất nhất để mở cửa hàng chuyên doanh "Cỗ máy Ma lực".
Tuy diện tích cửa hàng không lớn, ước chừng chỉ khoảng năm mươi mét vuông, nhưng mục đích chính là dùng để trưng bày sản phẩm. Cửa hàng rộng rãi như vậy là đủ để trưng bày tất cả các loại Cỗ máy Ma thuật Gia dụng hiệu Tân Phi mà họ đang bán.
Có thể thấy Victor ba người rất tâm huyết với cửa hàng này. Rõ ràng là họ đã tham khảo ý kiến của chuyên gia về thiết kế. Sau khi bước vào cửa hàng, có thể nhận thấy mặc dù không gian tổng thể hơi tối, nhưng lại được be trí rất khéo léo, mỗi sản phẩm đều được chiếu sáng bởi một chiếc Đèn bàn Ma thuật, tạo thành một khu vực sáng sủa, khiến khách hàng bước vào sẽ tự động tập trung sự chú ý vào những Cỗ máy Ma lực này.
Hơn nữa, hiện tại Cỗ máy Ma lực Gia dụng do Thương hội Tân Phi sản xuất đều được làm từ Thép hợp kim mới, kết hợp với thiết kế ngoại hình do Yanis và Vivian cùng tạo ra, tổng thể toát lên vẻ ngoài sang trọng và đẹp mắt. Dưới ánh đèn, chúng giống như những tác phẩm nghệ thuật, tự nhiên thu hút mọi ánh nhìn.
Lúc Hứa Dịch và Alex bước vào cửa hàng, bên trong có ba vị khách đang xem xét các loại Cỗ máy Ma lực Gia dụng.
Người tiếp đón họ không phải Victor, Muru hay Urgot, mà là nhân viên bán hàng được họ thuê.
Tuy nhiên, ba người bọn họ đã nghe theo lời khuyên của Hứa Dịch, luôn đảm bảo có một người túc trực tại cửa hàng. Hôm nay đến lượt Urgot.
Vừa nhìn thấy Hứa Dịch cùng Alex bước vào, Urgot mừng rỡ, nở nụ cười tươi rói nghênh đón.
Nhưng Hứa Dịch lại nhìn anh ta với vẻ mặt nặng nề.
"Urgot, cửa hàng của mấy cậu sắp gặp nguy hiểm rồi đấy."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ