Ma Pháp Công Nghiệp Đế Quốc (Dịch)

Chương 480 - Chuong 480: Hai Nguoi Ngoai Qu6C (2/2)

Chuong 480: Hai nguoi ngoai qu6c (2/2) Chuong 480: Hai nguoi ngoai qu6c (2/2)Chuong 480: Hai nguoi ngoai qu6c (2/2)

Chương 480: Hai người ngoại quốc (2/2)

Hứa Dịch cảm thấy hơi choáng váng bởi một tràng nói liên hồi của Hainas, vội vàng lắc đầu, trừng mắt nhìn anh ta: "Cậu nghĩ tôi có nhiều thời gian để ngủ nướng như vậy sao? Tôi vừa mới về được một lúc, tranh thủ nghỉ ngơi một chút thôi. Nói đi, định mời tôi đi đâu ăn trưa?"

Hainas cười một tiếng: "Đến tìm cậu vào lúc này đương nhiên là muốn mời cậu ăn trưa rồi, nhưng không phải tôi mời, mà là có người khác mời."

"Không phải cậu mời?" Hứa Dịch ngạc nhiên nói.'Vậy sao cậu lại đến tìm tôi? Ai lại có mặt mũi lớn như vậy, mời khách mà lại phái cậu đến làm chân chạy việc thế?"

"Đi theo tôi là cậu biết ngay." Hainas không nói nhiều, kéo Hứa Dịch ra khỏi giường, lôi anh ta đi ra ngoài.

Nửa tiếng sau, Hứa Dịch đã nhìn thấy chủ nhân của bữa tiệc chiêu đãi này trong phòng riêng sang trọng nhất của Khách sạn Delitz, khách sạn tốt nhất ở Thành Anweimair.

Nhưng chủ nhân này lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Hứa Dịch.

Nhìn người đàn ông trung niên với nụ cười thân thiện trước mặt, Hứa Dịch đã mất hai phút để nhớ ra.

"Reves tiên sinh, hóa ra là ngài!"

Chủ nhân này không ai khác chính là Reves, người đã đột ngột xuất hiện và đề nghị đặt hàng một nghìn chiếc Quạt Ma lực từ Hứa Dịch khi anh vừa mới bắt đầu hợp tác bán Quạt Ma lực với Heinzel

Thấy Hứa Dịch nhận ra mình, Reves mỉm cười: "Có vẻ như Hội trưởng Hứa vẫn chưa quên tôi, vậy tại sao hai lần đến Thành Anweimar mà chưa một lần nào muốn đến gặp tôi vậy? Tôi rất muốn gặp lại Hội trưởng Hứa đấy."

Hứa Dịch cười ngại ngùng, sờ soạng trên người một lúc, lấy ra một tờ giấy vàng mỏng, chính là tấm danh thiếp mà Reves đã đưa cho anh lúc trước khi rời đi.

"Nhìn xem, tôi vẫn luôn mang theo tấm danh thiếp này bên mình, chỉ là hai lần đến Thành Anweimar đều vì có việc bận, không có thời gian đến thăm." Hứa Dịch giải thích.

Reves liếc nhìn tấm danh thiếp, gật đầu: "Tôi cũng biết Hội trưởng Hứa bận trăm công nghìn việc, cậu có lòng là tôi vui rồi. Nào, ngồi xuống rồi nói chuyện."

Tuy nhiên, Hứa Dịch không ngồi xuống ngay lập tức mà chuyển ánh mắt sang hai người còn lại trong phòng.

“Hai vị này là...

Hai người đó đã đứng dậy cùng với Reves khi Hứa Dịch bước vào, lúc này thấy Hứa Dịch nhìn mình, cả hai dau mỉm cười. Người thấp hơn trong số đó chủ động đưa tay ra chào Hứa Dịch: "Hội trưởng Hứa, chào cậu, tôi là Ankulu, đến từ Công quốc Stan."

"Công quốc Stan?" Hứa Dịch nhướng mày, có chút ngạc nhiên."Là Công quốc Stan tiếp giáp với Hoang mạc Black Rice, nằm ngay cạnh biển sao?"

Ankulu cười lớn: "Hội trưởng Hứa cũng am hiểu về địa lý của Lục địa như vậy sao? Đúng vậy, chính là Công quốc Stan bị Người thú từ Hoang mạc Black Rice và biển cả bao vây."

Giọng điệu của Ankulu đầy vẻ tự giễu và bất lực, và ngoại trừ Hứa Dịch, Reves, Hainas và người còn lại đều vô thức lộ ra vẻ mặt đồng cảm. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Lý do khiến họ có vẻ mặt này là bởi vì những gì Ankulu nói là sự thật. Công quốc Stan có hình dáng lãnh thổ khá kỳ lạ, giống như quốc gia Chile ở Nam Mỹ trên Trái Đất vậy, toàn bộ lãnh thổ đều có hình một dải dài, phía Tây hoàn toàn tiếp giáp với Hải dương Vĩnh Hằng. Phía Bắc thì bị Hoang mạc Black Rice chắn ngang, phần lãnh thổ còn lại thì tạo thành một đường cong uốn lượn, giống như đang ôm trọn lấy Vương quốc Lanpari.

Diện tích quốc gia này thực ra cũng không phải là nhỏ, nhưng bởi vì phía Tây giáp biển, không có không gian phát triển, phía Đông lại tiếp giáp với một Vương quốc Lanpari lớn mạnh hơn họ rất nhiều, cũng không có không gian phát triển, thêm vào đó con đường duy nhất ở phía Bắc lại bị chủng tộc Người thú trên Hoang mạc Black Rice chặn đứng, khiến cho họ chỉ có thể co cụm trên mảnh đất này, gần như không có bất kỳ khả năng phát triển và lớn mạnh nào.

Quan trọng hơn là, Hải dương Vĩnh Hằng tính tình không hề dễ chịu chút nào, căn bản không biết lúc nào sẽ nổi cơn thịnh nộ, tạo ra cuồng phong sóng thần.

Ngay cả với Trái Đất có trình độ khoa học kỹ thuật cao hơn nhiều thì đối với những thiên tai như cuông phong sóng thần cũng vẫn gân như không có bất kỳ biện pháp phòng ngự nào, huống chỉ là Lục địa Saines có công nghệ lạc hậu hơn.

Cho nên, Công quốc Stan với gần một nửa lãnh thổ có thể bị cuông phong sóng thần tấn công bất cứ lúc nào, luôn phải gánh chịu đủ loại thiên tai, dẫn đến quốc lực khó mà phát triển.

Dich giả giải thích:

Công quốc (dukedom) là tiểu quốc độc lập do Đại Công tước cai trị.

Vương quốc (kingdom) là một quốc gia có tâm cỡ, dưới trướng Quốc vương có nhiều Công tước phục tùng.

Đế quốc (empire) là cường quốc thực lực hàng đầu có nhiều quốc gia thuộc địa quy phục.

Hứa Dịch từng cảm thấy mức sống của người dân bình thường ở Vương quốc Lanpari đã là quá thấp, nhưng thực ra so với đại đa số người dân ở Công quốc Stan thì vẫn còn tốt hơn rất nhiều.

Ở Công quốc Stan, chỉ riêng việc mỗi năm sống sót qua khỏi cuồng phong sóng thần đã là một chuyện không hề dễ dàng rồi...

Trong đầu hiện lên những gì mình từng đọc được về Công quốc Stan trong một số sách của Bá tước Satsuma trước đây, ngay cả Hứa Dịch cũng không nhịn được mà lộ ra một tia thương cảm trong mắt.

Nhưng ngay sau đó anh liền nhận ra như vậy là không được lịch sự cho lắm, vội vàng chuyển ánh mắt sang người còn lại.

Người nọ mỉm cười với Hứa Dịch, đưa tay ra: "Gọi tôi là Newman là được, tôi cũng không phải người của Vương quốc Lanpari, mà là đến từ Vương quốc Rulson ở phía Nam."

Nghe được lời tự giới thiệu này, trong lòng Hứa Dịch không khỏi kinh ngạc.

Reves mời mình ăn cơm thì còn nói được, nhưng mời thêm hai người ngoại quốc mà mình hoàn toàn không quen biết này đến đây làm gì?
Bình Luận (0)
Comment