Chương 508: Công nghệ sản xuất xi măng (1/2)
Chương 508: Công nghệ sản xuất xi măng (1/2)Chương 508: Công nghệ sản xuất xi măng (1/2)
Chương 508: Công nghệ sản xuất xi măng (1/2)
Ba ngày sau, khi rời khỏi Thành Anweimar, trong tay Hứa Dịch có thêm một bản danh sách chi tiết về các Pháp sư cấp sáu và trên cấp sáu đã đăng ký với Hiệp hội Pháp sư.
Đây là tài liệu mà Hứa Dịch đã muốn có được từ lâu, và anh cũng từng bóng gió với Hội trưởng Pames Allen về mong muốn này, nhưng đã bị Hội trưởng Allen từ chối với lý do bảo vệ thông tin cá nhân của các Pháp sư đã đăng ký với Hiệp hội.
Còn bản danh sách mà anh có được lúc này, là do Anko Allen tự mình vào phòng lưu trữ của Hiệp hội Pháp sư sao chép lại.
Nói một cách nghiêm túc, đổi một tờ giấy nợ hơn một vạn đồng vàng để lấy bản danh sách này, thật ra Hứa Dịch có chút chịu thiệt, vì vậy khi Hứa Dịch đưa ra yêu cầu này, Anko Allen đã đồng ý rất nhanh chóng, bởi vì hắn ta cảm thấy cho dù Hứa Dịch có lấy được bản danh sách này cũng không làm được gì, sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng đối với Hứa Dịch, bản danh sách này lại rất quan trọng.
Sự phát triển tiếp theo của Thương hội Tân Phi vẫn cần một lượng lớn Pháp sư gia nhập, đặc biệt là các Pháp sư cấp cao hơn.
Đại Pháp sư đương nhiên là không thể trông chờ vào, vậy thì mục tiêu mà Hứa Dịch nhắm đến chính là các Pháp sư cấp sáu và trên cấp sáu.
Có được bản danh sách này, anh có thể dựa theo thông tin cá nhân của những Pháp sư cấp cao được cung cấp trong tài liệu, để nhắm mục tiêu mời những Pháp sư mà Thương hội Tân Phi hiện đang cần nhất.
Hiện tại, bản danh sách này cho thấy, trong Vương quốc Lanpari hiện tại, bao gồm cả Hứa Dịch, chỉ có chưa đến ba trăm Pháp sư cấp sáu và trên cấp sáu đã đăng ký với Hiệp hội Pháp sư.
So với tổng số gần mười nghìn Pháp sư đã đăng ký với Hiệp hội, điều này cho thấy rõ ràng thế giới của Pháp sư là một hình chóp tiêu chuẩn hơn.
Sự chú ý của Hứa Dịch chủ yếu tập trung vào những Pháp sư đặc biệt giỏi vê một Hệ Ma pháp nào đó, đặc biệt là những Pháp sư giỏi về Ma thuật Hệ Phong.
Hiện tại, hầu hết các nghiên cứu của Thương hội Tân Phi đều sử dụng năng lượng đầu ra do Ma trận Hệ Phong cung cấp, chỉ có một phần nhỏ liên quan đến ba Hệ Ma pháp còn lại.
Nhưng theo kế hoạch phát triển của Hứa Dịch, những nghiên cứu tiếp theo mà Thương hội Tân Phi cần thực hiện không chỉ cần một lượng lớn kết quả nghiên cứu về Ma thuật Hệ Phong, mà còn cần cả ba Hệ Ma pháp còn lại.
Mặc dù hiện tại các Nghiên cứu viên trong Viện Nghiên cứu Ma thuật đều có thực lực Ma pháp khá tốt, và cũng đã thích nghi được với công việc nghiên cứu Máy móc Ma thuật trong thời gian này, nhưng chỉ dựa vào những Nghiên cứu viên này thì vẫn còn lâu mới đáp ứng được yêu cầu của Hứa Dịch.
Với bản danh sách trong tay, anh rất muốn tận dụng những điều kiện hậu hĩnh để thu hút thêm nhiều Pháp sư gia nhập Viện Nghiên cứu Ma thuật.
Còn về việc cụ thể phải làm như thế nào, thì chỉ có thể đợi đến khi trở về Thành phố Bontar rồi từ từ nghiên cứu.
Nghĩ đến vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm của Anko Allen khi đưa bản danh sách này cho mình và lấy lại tờ giấy nợ, Hứa Dịch không khỏi nở một nụ cười.
Tên này cứ tưởng lấy lại được giấy nợ là xong chuyện, thật là ngây thơ.
"Hội trưởng Hứa, anh cũng thấy đề nghị của tôi khả thi sao?" Ngồi đối diện trong xe ngựa, Newman thấy Hứa Dịch bỗng nhiên mỉm cười, còn tưởng rằng anh đang đồng ý với những gì mình vừa nói.
"Ồ, đương nhiên là khả thi." Hứa Dịch liền thuận thế gật đầu."Việc xây dựng một con đường từ Thành phố Bontar đến biên giới hai nước chúng ta, sẽ rất có ích cho việc tăng cường kết nối giữa Thành phố Bontar và Vương quốc Rulson của các anh. Đợi đến khi con đường nối liền Thành phố Bontar và Thành Anweimar được xây dựng xong, coi như cũng đã tăng cường kết nối giữa hai nước chúng ta, càng có lợi cho việc củng cố mối quan hệ đồng minh giữa hai nước."
Newman cười ha hả: "Hội trưởng Hứa nói đúng. Giao thông đường bộ thực sự quá thuận tiện, chỉ cần con đường được xây dựng xong, từ Thành Anweimar đến biên giới hai nước chỉ mất chưa đến hai ngày, so với trước đây phải mất bốn, năm ngày thì thuận tiện hơn rất nhiều. Tuy nhiên, Hội trưởng Hứa, chỉ có bên anh xây dựng xong đường xá, cũng không thể cải thiện hoàn toàn được, còn phải Vương quốc Rulson chúng tôi cũng phải xây dựng đường sá nữa mới được, anh nói có đúng không?”
"Vương quốc Rulson của các anh cũng muốn xây dựng đường sá sao?" Hứa Dịch khẽ nheo mắt nhìn Newman, thầm nghĩ tên này vòng vo tam quốc hồi lâu, rốt cục cũng nói đến chủ đề chính rồi.
Sáng nay, khi Hứa Dịch và đoàn người của Thương hội Tân Phi rời khỏi Thành Anweimar, không biết Newman và Ankulu cùng Hainas từ đâu xuất hiện, nói là muốn đi nhờ xe của Hứa Dịch đến Thành phố Bontar.
Hainas chỉ nói là muốn đến Thành phố Bontar xem thử trong mấy tháng gân đây Thành phố Bontar có gì thay đổi hay không, còn Ankulu và Newman thì đưa ra lý do là đang định trở về Công quốc Stan và Vương quốc Rulson, nên tiện thể đi cùng Hứa Dịch, đến Thành phố Bontar trước rồi sau đó mới mỗi người tự về nước.
Mà nếu muốn xuất phát từ Thành Anweimar, cho dù là muốn trở về Công quốc Stan hay Vương quốc Rulson, thì đi qua Thành phố Bontar đều là đường vòng, cho nên hiển nhiên là hai tên này còn có chuyện muốn nói với Hứa Dịch.
Quả nhiên, vừa lên xe ngựa, Newman đã bắt đầu lôi kéo Hứa Dịch nói chuyện phiếm, bây giờ thì cuối cùng cũng nói ra mục đích.
Nghe Hứa Dịch hỏi ngược lại, Newman cười nói: "Đương nhiên rồi. Lần này đến Thành Anweimar, tôi đã tự mình trải nghiệm sự tiện lợi mà đường sá mang lại. Tôi tin rằng chỉ cần là người bình thường có mắt nhìn người, đều có thể nhận ra ngay lợi ích mà đường sá mang lại. Đã như vậy, Vương quốc Rulson chúng tôi đương nhiên cũng dự định tự mình xây dựng đường sá."
"Nếu anh đã hiểu rõ về đường sá như vậy, thì anh nên biết, người thực sự chịu trách nhiệm xây dựng đường sá không phải là Thương hội Tân Phi chúng tôi, mà là Thương hội Amli mới đúng. Tại sao anh lại tìm tôi, mà không đi tìm Thương hội Amli2" Hứa Dịch thắc mắc hỏi.