Chương 55: Người đàn ông trung niên (2/2)
Chương 55: Người đàn ông trung niên (2/2)Chương 55: Người đàn ông trung niên (2/2)
Chương 55: Người đàn ông trung niên (2/2)
'Bộp bộp bep一一
Hứa Dịch bỗng nhiên võ tay.
'Stella, chúc mừng cô.'
Stella trợn mắt nhìn Hứa Dịch: "Tôi đã thảm hại như vậy rồi, cậu còn chúc mừng tôi? Rốt cuộc cậu đến an ủi tôi hay là đến mỉa mai tôi đây?"
"Không không không, ta thật lòng chúc mừng cô." Hứa Dịch cười nói."Stella, có thể nhận ra bộ mặt thật của tên khốn nạn kia trước khi gây ra tổn thất lớn hơn, chẳng lẽ điều này không đáng để chúc mừng sao? Hơn nữa ta rất khâm phục sự kiên trì và lý trí tỉnh táo của cô. Tên đó đã có thể lừa gạt được nhiều nữ sinh như vậy, vậy thì chắc chắn hắn ta rất có khiếu trong việc đối phó với con gái. Cô có thể giữ mình trong sạch dưới sự dụ dỗ của hắn, thật sự rất đáng quý."
Stella hơi đỏ mặt, khẽ hừ một tiếng: "Tôi mới không dễ dàng hạ thấp bản thân mình như vậy."
Hứa Dịch cười ha hả: "Nói hay lắm. Nhưng mà Stella, đã biết hắn ta là một tên khốn nạn rồi, sao cô còn phải tự hành hạ bản thân mình, biến mình thành bộ dạng tiêu tụy như vậy chứ? Hoàn toàn không đáng mà.”
"Tôi chỉ là... chỉ là nhất thời chưa nghĩ thông thôi." Stella lam bẩm.
"Vậy bây giờ thì sao? Nghĩ thông rồi chứ?"
Stella nhìn Hứa Dịch, rồi lại nhìn ra màn đêm bên ngoài cửa sổ, suy nghĩ một lúc, mới lấy từ trong ba lô ra một chiếc hộp tinh xảo.
Mở hộp ra, bên trong là mô hình đàn piano do chính tay cô làm.
Stella nhìn chằm chằm vào mô hình đàn piano một lúc, bỗng nhiên hít sâu một hơi, giơ tay đấm xuống.
"Âm——"
Mô hình đàn piano này vô cùng tinh xảo, tự nhiên cũng rất mong manh. Cú đấm của Stella lại mang theo một ma pháp hệ hỏa cấp thấp, kết quả một quyền đánh xuống, mô hình đàn piano lập tức vỡ tan, thậm chí ngay cả mảnh vỡ cũng bị thiêu rụi thành tro bụi.
"Được rồi, bây giờ cô và tên đó không còn bất kỳ quan hệ gì nữa." Stella ngẩng đầu, mái tóc vàng óng ả bay bay theo gió.
Chỉ trong nháy mắt, cô đã khôi phục lại vẻ hoạt bát xinh đẹp như trước.
Hứa Dịch không khỏi mỉm cười an ủi.
Stella quả nhiên là một cô gái mạnh mẽ, dễ dàng lấy lại tinh thân như vậy.
Điều này cũng chứng minh cô thực ra không hề động lòng với cái gọi là "nam thần" kia, nhiều nhất cũng chỉ là sự ngưỡng mộ tự nhiên của một cô gái trẻ tuổi đối với những điều tốt đẹp mà thôi.
Như vậy cũng tốt, phần lớn các cô gái đều sẽ trải qua giai đoạn này, Stella có thể vượt qua như vậy, cũng coi như là làm phong phú thêm trải nghiệm cuộc sống của cô, khiến cô trở nên trưởng thành hơn.
"Hứa Dịch, tối nay tôi không về nữa."
Đang lúc Hứa Dịch còn đang cảm thán trong lòng, câu nói bất ngờ của Stella suýt chút nữa khiến hắn phun nước.
"Hả? Cô không về? Cô định ở lại đây qua đêm sao?" Hứa Dịch trợn mắt, không thể tin nổi nhìn Stella.Cô có biết mình đang nói gì không? Ta là đàn ông độc thân, cô là con gái lại ở chỗ ta qua đêm, chẳng lẽ không sợ người ta dị nghị sao? Nếu Đại Pháp Sư Camillo mà biết được, ông ấy không dùng ma pháp trực tiếp đánh bay ta mới là lạ đấy!"
"Chậc, tôi còn chẳng lo lắng, cậu lo lắng cái gì?" Stella khinh thường liếc Hứa Dịch một cái.'Chẳng phải cậu vẫn luôn nói tôi là con nít sao, vậy tôi là con nít ở nhà cậu qua đêm thì có thể có chuyện gì chứ? Hơn nữa nhà cậu còn có Vivian nữa, tính là đàn ông độc thân gì chứ? Yên tâm đi, lát nữa tôi sẽ ngủ chung với Vivian, sẽ không làm phiền cậu đâu, người đàn ông trung niên." Nói đến đây, Stella duỗi người, đi thẳng vào phòng tắm.'Mấy ngày rồi chưa tắm, người ngợm bẩn chết đi được. Này, người đàn ông trung niên, cậu có thể cho tôi mượn tạm một bộ quần áo được không? Mấy ngày nay tôi bận đến nỗi quên cả giặt quần áo, không còn đồ để thay rồi."
Nhìn Stella bước vào phòng tắm một cách tự nhiên, Hứa Dịch chỉ biết bất đắc dĩ chớp chớp mắt. Anh quay đầu nhìn sang, phát hiện Vivian đang hé cửa phòng ngủ, lén lút nhìn sang bên này, liền vẫy tay với cô bé.
"Lại đây, Vivian, cô đi tiếp Stella đi, chỉ cho cô ấy cách sử dụng phòng tắm nhà mình. Đúng rồi, mấy bộ quần áo lần trước tôi mua cho cô còn bộ nào chưa mặc không? Lấy một bộ ra cho Stella thay tạm đi, mấy hôm nữa tôi lại mua cho cô mấy bộ khác."
Vivian ngoan ngoãn gật đầu, quay về phòng lấy một bộ quần áo đưa vào phòng tắm.
Không lâu sau, tiếng nước chảy và tiếng hát vui vẻ của Stella vang lên từ phòng tắm.
Hứa Dịch không khỏi lắc đầu.
"Con bé này, nhìn đâu ra giống như vừa mới thất tình chứ? Hừ, còn dám nói ta là người đàn ông trung niên? Ta năm nay mới hai mươi bảy tuổi thôi đấy! Nhìn già như vậy sao? Này, Vivian, cô thấy tôi giống người đàn ông trung niên không?”
Vivian tội nghiệp ngơ ngác nhìn Hứa Dịch, căn bản không biết nên gật đầu hay lắc đầu.