Chương 592: Kennard không thể thay thế (2/2)
Chương 592: Kennard không thể thay thế (2/2)Chương 592: Kennard không thể thay thế (2/2)
Chương 592: Kennard không thể thay thế (2/2)
"Khả năng chỉ trả?" Ancato và Heinze nhìn nhau, có chút khó hiểu."Một chiếc Xe đạp Nam chỉ có 8 Đồng vàng, Xe đạp Nữ chỉ có 6 Đồng vàng, sao lại không mua nổi?"
"Tôi hiểu rồi." Trước khi Kennard kịp trả lời, Sebas bên cạnh đã gật đầu và nói: "Vâng, thực sự có rất nhiều người không đủ khả năng chỉ trả. Ancato, Phó Hội trưởng, hai người luôn tiếp xúc với những người có thu nhập tương đối cao ở Thành phố Bontar và Thành Karma, vì vậy hai người đã quên rằng trên thực tế, đại đa số người dân ở Vương quốc Lanpari rất nghèo. Những thành phố như Thành phố Bontar, nơi một người bình thường có thể kiếm được hơn 10 Đồng vàng mỗi tháng là cực kỳ hiếm. Đó là lý do tại sao từ bản đồ phân bố doanh số mà Tổng giám đốc cung cấp, chúng ta thấy rằng Thành phố Bontar bán chạy nhất, thậm chí còn hơn cả Thành Anweimar. Và Thành Karma và Thành Saltan cũng tương tự như Thành Anweimar, bởi vì hau hết mọi người ở Thành Karma và Thành Saltan hiện đang làm việc trong các Thương hội khác nhau ở Thành phố Bontar của chúng ta, thu nhập hàng tháng của họ cũng cao hơn trước đây, vì vậy họ có đủ khả năng mua xe đạp."
Ancato và Heinze nhìn nhau, sau một lúc, họ không khỏi gật đầu.
Họ đã hiểu ra, Sebas nói đúng.
Nói trắng ra là hầu hết các nơi khác trong Vương quốc Lanpari đều rất nghèo, thậm chí nhiều nơi người dân còn không đủ ăn, thì lấy đâu ra tiền mà mua một chiếc xe đạp đắt đỏ như vậy, tốn kém vài Đồng vàng.
Ngay cả Thành phố Bontar cũng từng như vậy cách đây vài năm. Nghĩ thử xem, nếu xe đạp được tung ra cách đây ba năm, thì ngay cả Heinze, một ông chủ cửa hàng tạp hóa nhỏ, kiếm được chưa đến 100 Đồng vàng một năm, thì làm sao có thể mua được xe đạp?
Sau khi hiểu ra điều này, cả hai lại cảm thấy có chút khó tin.
Theo tình hình thể hiện trên bản đồ phân bố doanh số này, chẳng phải người dân Thành phố Bontar còn giàu có hơn cả Thành Anweimar hay sao?
Điều này sao có thể! Thành Anweimar là thủ đô của Vương quốc Lanpari!"
Không cần nghi ngờ, đó là sự thật." Nhìn thấy vẻ mặt ngỡ ngàng sau khi kinh ngạc của hai người, Hứa Dịch mỉm cười."Thành phố Bontar nội địa có thể không có nhiều Đại quý tộc và Đại thương nhân như Thành Anweimar, nhưng nếu xét về thu nhập của người dân bình thường, thì đúng là đã vượt qua Thành Anweimar rồi. Ngoài ra còn một yếu tố rất quan trọng, đó là người dân Thành phố Bontar có mức độ tín nhiệm với Thương hội Tân Phi của chúng ta cao hơn, chỉ cần là sản phẩm của Thương hội Tân Phi. Người dân Thành phố Bontar hiện nay gần như tin tưởng tuyệt đối, chỉ cần biết được công dụng của xe đạp, sẽ lập tức mua ngay. Còn người dân ở các thành phố khác thì vẫn cần phải quan sát thêm."
"Ừm, Hội trưởng nói không sai." Kennard nói.'Nếu sau này chúng ta tuyên truyền tốt, tôi tin rằng doanh số bán xe đạp sẽ còn tăng lên. Nhưng chắc chắn sẽ không đến mức cần chúng ta bổ sung thêm hai dây chuyền sản xuất. Vì vậy, tôi nghĩ đề nghị này nên tạm hoãn."
Ancato và Heinze nhìn nhau, đồng thời gật đầu.
"Tôi đồng ý." Sebas cũng nói.
Kennard và mọi người cùng nhìn về phía Hứa Dịch, Hứa Dịch chỉ cười nhẹ nói: "Loại quyết định kinh doanh này, cứ nghe theo Tổng giám đốc quyết định, tôi không can thiệp." Heinze có chút kỳ quái nhìn Hứa Dịch một cái. Nhưng cũng không nói thêm gì.
Đợi sau khi cuộc họp kết thúc, Heinze lập tức tìm đến Hứa Dịch riêng, nhíu mày lo lắng hỏi: "Hứa Dịch, cậu thật sự định giao Thương hội cho Kennard quản lý sao?"
"Tại sao không?" Hứa Dịch cười hỏi ngược lại."Năng lực của Kennard chắc hẳn bây giờ anh đã rõ rồi, anh cảm thấy cậu ấy không thể đảm nhiệm nổi sao?"
"Tôi không phải nghi ngờ năng lực của cậu ta, chỉ là cậu ta... Dù sao cậu ta cũng là người của Gia tộc Emma.' Heinze thở dài."Cậu ta sớm muộn gì cũng sẽ trở về Gia tộc Emma, nếu để cậu ta nắm giữ quyền lực của Thương hội chúng ta, sau này e là... e là sẽ bất lợi cho Thương hội."
"Anh nghĩ nhiều rồi." Hứa Dịch vỗ vai Heinze, ra hiệu anh ta ngồi xuống rồi nói tiếp."Đầu tiên, tôi rất tin tưởng vào nhân phẩm của Kennard. Làm việc với cậu ấy lâu như vậy, tôi biết cậu ấy là người rất có lý tưởng, mà ở Thương hội chúng ta, vừa hay có thể giúp cậu ấy thực hiện lý tưởng của mình, vì vậy cậu ấy đã nhiều lần nói với tôi rằng, sau này cậu ấy sẽ luôn làm việc ở Thương hội chúng ta, không muốn quay ve Gia tộc Emma nữa."
"Chuyện này e là không phải do cậu ta có thể quyết định." Heinze bĩu môi nói.
"Cho dù cuối cùng cậu ấy phải trở về Gia tộc Emma thì sao?" Hứa Dịch vẫn thản nhiên nói."Cậu ấy chỉ là Tổng giám đốc mà thôi, không sở hữu bất kỳ cổ phần nào của Thương hội chúng ta, vì vậy chỉ có thể phụ trách kinh doanh quản lý, những mặt khác không thể nhúng tay vào. Nói nữa, một Tổng giám đốc có năng lực xuất sắc như vậy, muốn tìm người thay thế cũng rất khó. Hơn nữa, cho dù tìm được người thay thế cậu ấy, anh có thể đảm bảo rằng người thay thế cậu ấy sẽ không rời đi sao?"
Heinze suy nghĩ một chút, phát hiện đây quả thực là một vấn đề nan giải.
Thương hội Tân Phi bây giờ đã không còn là Thương hội nhỏ bé như trước kia, theo quy mô mở rộng, có rất nhiều việc cần phải xử lý, muốn để Hứa Dịch giống như trước kia, một mình gánh vác tất cả mọi việc, cho dù có bẻ cậu ra làm đôi cũng không đủ.
Mà Heinze cũng biết rõ năng lực của bản thân có hạn, về mặt này căn bản không thể giúp Hứa Dịch được qì.
Nghĩ nửa ngày, Heinze chỉ có thể thở dài, bất đắc dĩ nói: "Thôi được rồi, tạm thời chỉ có thể như vậy. Bất quá, sau này chúng ta nên cố gắng tìm thêm nhiều người thích hợp để giúp cậu, phòng trường hợp Kennard đột nhiên rời đi, Thương hội e là sẽ rơi vào hỗn loạn."
Hứa Dịch lập tức mỉm cười vui vẻ: "Cuối cùng anh cũng hiểu rồi, Heinze. Thương hội không thể chỉ dựa vào một mình tôi giải quyết tất cả mọi vấn đề, chỉ có để cho ngày càng nhiều người tham gia vào quản lý, mới là biện pháp giải quyết chính xác. Để tôi cho anh xem một thứ..."
Heinze nhận lấy tập tài liệu giống như bản kế hoạch mà Hứa Dịch đưa cho, nhìn kỹ, phát hiện tiêu đề tài liệu có một hàng chữ lớn.
"Kế hoạch cải tổ Thương hội Tân Phi."