Chương 632: Liên minh Thương mại danh tồn thực vong (2/2)
Chương 632: Liên minh Thương mại danh tồn thực vong (2/2)Chương 632: Liên minh Thương mại danh tồn thực vong (2/2)
Chương 632: Liên minh Thương mại danh tồn thực vong (2/2)
Trên mặt Hội trưởng Lawrence thoáng hiện lên một tia xấu hổ, cúi đâu xuống, nhỏ giọng phản bác: "Tôi... sau đó chúng tôi cũng đâu có đưa thiếu một đồng nào..."
Hội trưởng Cruz càng thêm tức giận, lại hung hăng đập bàn một cái, lớn tiếng mắng: "Ông cho rằng sau đó đưa tiền là có thể coi như Hứa Dịch chưa từng giúp ông sao? Nếu lúc đó Hứa Dịch không giúp ông, nói không chừng ông đã nhảy xuống sông Sandy tự tử rồi! Còn có tư cách gì mà ngồi ở đây, còn không biết xấu hổ nói ra những lời này?"
Hội trưởng Lawrence có lẽ là bị lời mắng chửi thẳng thừng của Hội trưởng Cruz chọc giận, ngẩng phắt đầu lên, đỏ mặt tía tai nói lớn: "Đúng vậy! Là Hội trưởng Hứa trước đây đã giúp đỡ chúng tôi. Nhưng bây giờ tôi đang đứng trên lập trường của tất cả thương nhân trong Thành phố Bontar chúng ta để suy nghĩI Chúng ta chỉ là những thương nhân nhỏ yếu, làm sao có thể đối kháng với Thành chủ? Hiện tại Hội trưởng Hứa bị Thành chủ nhắm vào, chẳng lẽ chúng ta phải kéo bản thân vào theo sao?"
"Cái rắm! Ông ăn cháo đá bát thì nói thẳng ra, còn giả bộ ra vẻ đạo mạo, thật là ghê tởml" Hội trưởng Cruz hung hăng nhổ một bãi nước bọt xuống đất, còn muốn mắng tiếp, nhưng lại bị Hứa Dịch đưa tay ngăn lại.
"Được rồi, Hội trưởng Cruz, đừng mắng nữa. Tuy rằng Hội trưởng Lawrence khiến tôi rất thất vọng, nhưng đề nghị của ông ta cũng không tệ. Tôi đã sớm chuẩn bị tinh thần tiếp nhận cơn giận của Bá tước Stark, nhưng lại không thể để những thương nhân khác trong thành bị tôi liên lụy. Cho nên tôi quyết định..." Hứa Dịch quay sang Hội trưởng Lanke."Hội trưởng Lanke, từ hôm nay trở đi, Thương hội Tân Phi của chúng tôi sẽ rút khỏi Liên minh Thương mại."
Trong phòng họp im lặng khoảng một giây, sau đó lập tức bùng nổ.
"Hội trưởng Hứa, cậu đang nói đùa sao?”
"Cậu muốn rút khỏi Liên minh Thương mại? Có nhầm lẫn gì không?"
"Thương hội Tân Phi của các cậu hiện tại là một trong những thương hội lớn nhất Thành phố Bontar chúng ta, sao có thể tùy tiện rút khỏi Liên minh Thương mại?"
"Đúng vậy. Nếu ngay cả Thương hội Tân Phi của các cậu cũng rút lui, vậy thì Liên minh Thương mại này còn tồn tại có ý nghĩa gì?"
"Không đến mức phải rút lui chứ? Tôi thấy Hội trưởng Lawrence hoàn toàn là đang lo lắng vô cớ."
"Đúng vậy, căn bản là không đến mức.......
Mọi người bàn tán xôn xao, Hứa Dịch chỉ mỉm cười không nói gì.
Một lúc sau, mọi người tự nhiên im lặng.
Nhìn biểu cảm trên mặt Hứa Dịch, tất cả mọi người đều hiểu, Hứa Dịch đã quyết định rồi, chắc chắn sẽ không thay đổi.
Hội trưởng Lanke cười khổ, lắc đầu: "Hội trưởng Hứa, sao cậu làm việc gì cũng quyết liệt như vậy?"
Hứa Dịch mỉm cười đáp: "Bởi vì thời gian không đợi người, tôi không có nhiều thời gian để dùng cách ôn hòa nhưng chậm chạp để đạt được mục tiêu của mình."
Hội trưởng Lanke thở dài: "Tôi có thể nhìn ra, lý tưởng trong lòng cậu e là còn lớn hơn cả giới hạn tưởng tượng của tôi. Thôi được, nếu cậu đã quyết định rồi, tôi cũng không còn gì để nói. Tôi lấy thân phận Hội trưởng Liên minh Thương mại, phê chuẩn đơn xin rút khỏi Liên minh Thương mại của Thương hội Tân Phi."
"Vâng, cảm ơn sự thông cảm của Hội trưởng Lanke." Hứa Dịch gật đầu, quay sang những người khác: "Tôi lấy thân phận Hội trưởng Thương hội Tân Phi cam đoan với mọi người, tuy rằng Thương hội Tân Phi của chúng tôi rút khỏi Liên minh Thương mại, nhưng mọi người vẫn là đối tác hợp tác tốt nhất của Thương hội Tân Phi chúng tôi, việc rút khỏi Liên minh Thương mại sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ hợp tác giữa chúng ta. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là các vị còn dám hợp tác với Thương hội Tân Phi chúng tôi, haha...'
Câu nói đùa của Hứa Dịch thật sự quá nhạt nhẽo, không có bất kỳ ai nở nụ cười.
Những người khác nhìn chằm chằm Hứa Dịch, một số người muốn nói gì đó, nhưng lại phát hiện ra nói gì cũng vô nghĩa, thế là trong phòng họp lại một lần nữa chìm vào im lặng. Một lúc sau, Hội trưởng Cruz đột nhiên đập bàn, hướng về phía Hội trưởng Lanke nói: "Nếu đã vậy, được thôi. Thương hội Amli chúng tôi cũng xin rút khỏi Liên minh Thương mại. Hội trưởng Lanke, xin ông phê chuẩn."
Mọi người kinh ngạc nhìn về phía Hội trưởng Cruz.
Hứa Dịch dù sao cũng chỉ là thanh niên hơn hai mươi tuổi, có chút khí thế tuổi trẻ cũng là điều dễ hiểu. Còn ông Cruz sắp bước sang tuổi năm mươi rồi, sao lại giống như Hứa Dịch, hành động bốc đồng như vậy?
Thế nhưng sự kinh ngạc của mọi người chỉ mới bắt đầu, ngay sau Hội trưởng Cruz, lần lượt hơn mười vị Hội trưởng của các Thương hội khác cũng lần lượt hướng về phía Hội trưởng Lanke, đưa ra đơn xin rút khỏi Liên minh Thương mại.
Có thể đủ tư cách tham gia Hội nghị Liên tịch của Liên minh Thương mại, đương nhiên đều là đại diện của những Thương hội có địa vị nhất định ở Thành phố Bontar. Hơn mười mấy Thương hội này tuy không thể sánh bằng Thương hội Amli của Hội trưởng Cruz, nhưng cũng không thể xem là Thương hội nhỏ được.
Bây giờ, họ cũng đồng loạt chọn rút khỏi Liên minh Thương mại, chỉ riêng những Thương hội tham gia Hội nghị Liên tịch lần này đã có hơn phân nửa lựa chọn rút lui.
Hội trưởng Lanke chỉ còn biết cười khổ, nhìn Hứa Dịch nói: "Hội trưởng Hứa, Liên minh Thương mại của Thành phố Bontar được thành lập gần một trăm năm rồi, không ngờ hôm nay lại vì cậu rút lui mà đứng trước bờ vực tan rã. Tôi thật sự không biết nên tức giận hay là khâm phục cậu nữa."
Hứa Dịch cười một tiếng, sau đó khẽ thở dài: "Hội trưởng Lanke, chắc hẳn ông cũng rõ, đây không phải là ý của tôi, mà là lựa chọn của mọi người. Tôi chỉ có thể nói... thời thế đã thay đổi rồi."
Ánh mắt Hội trưởng Lanke lướt qua Hội trưởng Cruz và hơn mười vị đại diện Thương hội vừa mới xin rút lui, cuối cùng dừng lại trên người Hứa Dịch, chậm rãi gật đầu: "Đúng vậy, thời thế thay đổi rồi..."