Chuong 67: My Nhan Nhu Hoa (2/2)
Chuong 67: My Nhan Nhu Hoa (2/2)Chuong 67: My Nhan Nhu Hoa (2/2)
Chuong 67: My Nhan Nhu Hoa (2/2)
"Này, Hứa Dịch, hai người đang nói gì vậy? Cười vui vẻ như vậy." Stella bước tới hỏi.
"Bậc thầy Anlisos đang khen cô xinh đẹp đấy." Hứa Dịch cười nói.
"Cảm ơn lời khen của bậc thầy Anlisos." Stella nở một nụ cười ngọt ngào với bậc thay Anlisos, sau đó quay sang hỏi Hứa Dịch: "Vậy còn anh? Anh không thấy tôi xinh đẹp sao?"
Hứa Dịch không nhịn được bật cười, thầm nghĩ cô nhóc này quả nhiên là thích được khen đẹp.
"Tất nhiên là tôi cũng đồng ý rồi." Hứa Dịch dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc đáp."Trên thế giới này, ai dám không đồng ý cô xinh đẹp? Nói cho tôi biết, tôi đi móc mắt hắn ta! Dù sao hắn ta có mắt cũng vô dụng!"
Stella phì cười, nhẹ nhàng đấm Hứa Dịch một cái: "Anh nói quá rồi đấy."
Tuy nói vậy, nhưng biểu cảm trên mặt cô rõ ràng để lộ ra sự vui mừng trong lòng.
Hứa Dịch lại liếc nhìn bức tranh, đột nhiên nói với Stella: "Stella, tôi có một linh cảm mãnh liệt rằng cô sẽ sớm nổi tiếng, hơn nữa còn rất nổi tiếng, cô có cảm thấy áp lực không?”
"Tại sao?" Stella kinh ngạc hỏi."Không phải chỉ là quay cái gì mà quảng cáo theo như anh nói sao, tại sao tôi lại trở nên rất nổi tiếng?"
Hứa Dịch mỉm cười, thâm nghĩ với tư cách là quảng cáo đầu tiên của quạt ma thuật thế hệ thứ hai có thể điều chỉnh tốc độ gió, lần này anh đã chuẩn bị quảng bá hết mình, với dung mạo và khí chất của Stella, không nổi tiếng mới lạ.
Mấy người nói chuyện phiếm thêm vài câu, bậc thay Anlisos và Sebas rời đi để thanh toán thù lao, đồng thời bắt đầu sắp xếp việc phát hành quảng cáo này, để lại Hứa Dịch và Stella, hai người nhìn nhau, Hứa Dịch làm động tác mời với Stella.
"Tiểu thư Stella xinh đẹp, liệu tôi có vinh hạnh được mời cô dùng bữa trưa cùng không?”
Stella cố tình làm mặt lạnh: "Xin lỗi, vị tiên sinh này, tôi thường không nhận lời mời của người khác, trừ khi người đó là một ông chú đẹp trai."
Hứa Dịch trợn tròn mắt kinh ngạc, chỉ vào bản thân: "Ông chú đẹp trai? Chẳng phải là tôi sao?"
Khuôn mặt Stella không còn giữ được vẻ lạnh lùng nữa, lại phì cười, hì hì nói: "Cuối cùng anh cũng chịu thừa nhận mình là ông chú rồi sao? Vậy thì ông chú đẹp trai này, xin hỏi anh định mời tôi ăn gì đây?"
"Ừm... một bát mì thanh tôi thoát tục như em được không?"
"Thôi đi, mì thì thanh tôi thoát tục cái gì? Còn giống tôi nữa chứ?"
"Ha, đó là do em không hiểu rồi. Sợi mì mảnh mai, mềm dẻo và đầy sức sống..."...
Trong tiếng cười nói vui vẻ, Hứa Dịch và Stella đến một quán ăn nhỏ gần đó, thành thạo tìm chỗ ngồi xuống.
Những ngày gần đây vì công việc, hai người thường xuyên ăn cơm cùng nhau, quán ăn nhỏ này đã đến vài lần, sớm đã quen thuộc.
"Đúng rồi, Hứa Dịch, chuyện lần trước tôi nói với anh, anh đã suy nghĩ kỹ chưa?" Vừa ngồi xuống, Stella đã hỏi.
"Chuyện gì?" Hứa Dịch ngẩn người, sau đó mới nhớ ra"Ồ, là mấy người bạn học của em phải không? Lần trước tôi đã nói rồi, rất hoan nghênh bọn họ mà, chẳng lẽ em còn chờ câu trả lời của tôi, không liên lạc với bọn họ sao?”
Lần trước Stella và Hứa Dịch đột nhiên nói đến chuyện, tuy cô đã tốt nghiệp Học viện Hoàng gia Lanpari, nhưng vẫn luôn giữ liên lạc với rất nhiều bạn học, bây giờ những người bạn học đó biết Stella đang làm việc tại Viện Nghiên cứu Pháp thuật mới thành lập của Hứa Dịch, chuyên nghiên cứu vấn đề ma pháp trận của ma pháp cơ giới, liền có mấy người cũng bày tỏ sự hứng thú với việc này, hỏi Hứa Dịch có muốn nhận bọn họ hay không.
Hứa Dịch đương nhiên là tỏ vẻ rất hoan nghênh, hiện tại anh đau đầu nhất chính là vấn đề thiếu hụt nhân tài, đặc biệt là mảng nghiên cứu ma pháp trận, ngoại trừ anh ra, gần như không tìm được ai giúp đỡ.
Stella đến, quả thực đã giúp anh chia sẻ không ít công việc, nhưng Stella dù sao cũng chỉ có một mình, vẫn còn lâu mới đủ.
Bây giờ có thể có thêm mấy người bạn học của Stella, Hứa Dịch đương nhiên là rất vui lòng.
"Tất nhiên là không phải, tôi đã liên lạc với bọn họ rồi, có ba người xác định muốn đến, nhưng mà..." Stella ấp úng, có vẻ hơi ngại ngùng."Bọn họ muốn tôi hỏi anh về vấn đề đãi ngộ..."
"Đãi ngộ?” Hứa Dịch nhìn Stella đang e de, không nhịn được bật cười. Stella, tôi còn chưa gặp mặt bọn họ, cũng không biết thực lực của bọn họ như thế nào, làm sao biết nên cho bọn họ đãi ngộ thế nào đây?"
"Điều này tôi cũng hiểu, nhưng mà... nhưng mà ít nhất anh cũng phải cho bọn họ một lời đảm bảo tối thiểu chứ? Nếu không, bọn họ lặn lội đường xa đến đây, lỡ như đãi ngộ mà anh đưa ra không làm bọn họ hài lòng, vậy chẳng phải là uổng công sao." Stella nhìn Hứa Dịch với ánh mắt đầy mong đợi."Anh xem, thù lao mà anh trả cho tôi là mười lăm đồng vàng một tháng, cho bọn họ chắc chắn không thể ít hơn chứ?"
"Ừm... như vậy đi, Stella, em liên lạc lại với ba người bọn họ, nói là tôi với tư cách là hội trưởng Thương hội Tân Phi mời bọn họ đến đây, trong khoảng thời gian này, tất cả chi phí của bọn họ, bao gồm phí đi lại, ăn ở, và bất kỳ chi phí nào khác, đều do Thương hội Tân Phi của chúng ta chỉ trả. Nếu như cả hai bên đều hài lòng, vậy thì bọn họ có thể thử việc một tháng, thù lao trong một tháng này là mười đồng vàng, nếu sau thời gian thử việc, cả hai bên vẫn hài lòng, vậy thì bọn họ sẽ chính thức trở thành nghiên cứu viên của viện nghiên cứu, thù lao một tháng cũng giống như em, là mười lăm đồng vàng. Nếu như viện nghiên cứu có thành quả gì, thương hội sẽ căn cứ vào tình hình cụ thể để thưởng thêm, còn về số tiền cụ thể là bao nhiêu, thì phải xem thành quả lớn hay nhỏ. Em thấy thế nào?"
Stella liên tục gật đầu: “Rất tốt, vậy cứ quyết định như vậy đi, lát nữa tôi sẽ viết thư cho bọn họ."
Hứa Dịch mỉm cười, đang định nói thêm vài câu, đột nhiên ánh mắt liếc thấy cửa quán ăn, lông mày không khỏi hơi nhíu lại.