Chuong 705: Di dan (2/2)
Chuong 705: Di dan (2/2)Chuong 705: Di dan (2/2)
Chuong 705: Di dan (2/2)
"Đừng nói những lời ngốc nghếch đó!" Alphacia lập tức quát lớn.'Leiya là một cô gái tốt, yêu câu của cha mẹ cô ấy cũng không phải là quá đáng, dù sao bọn họ cũng muốn Leiya sau này có cuộc sống tốt hơn. Như vậy đi, Aqi, con đừng ở lại làng nữa, hãy ra ngoài, đến nơi khác, tìm một công việc tốt, kiếm thật nhiều tiên, sau đó quay về cưới Leiya."
Adqi sững sờ: "Vậy phải làm sao? Anh cả và anh hai đều đã chuyển đi rồi, con nhất định phải ở lại chăm sóc cha mẹ chứ."
Alphacia trợn mắt: "Cha mẹ con đều có tay có chân, cần con chăm sóc gì? Nghe lời cha, hãy rời khỏi đây, đi tìm một công việc tốt. Đợi con có tiền, quay về, cha mẹ Leiya sẽ yên tâm giao Leiya cho con."
Nhìn thấy vẻ mặt của Alphacia, Aqi biết cha mình đã hạ quyết tâm, biết rằng nếu mình phản bác chỉ khiến ông tức giận. Cậu suy nghĩ một chút, sau đó lại cười khổ nói: "Nhưng mà cha, con biết đi đâu để tìm việc bây giờ? Hiện tại, các Thương hội ở Thung lũng Rainfall đều đã tuyển dụng đủ người rồi, cho dù con có muốn đi cũng không tìm được công việc phù hợp. Hơn nữa, mức lương mười mấy Đồng vàng một tháng cũng không đủ, muốn tiết kiệm được hơn hai trăm Đồng vàng, ít nhất cũng phải mất hai năm”"
"Thung lũng Rainfall không đủ, con phải đến nơi xa hơn." Alphacia lắc đầu.
Adqi ngạc nhiên: "Cha, cha không lẽ muốn con đến Hoang mạc Black Rice làm việc chứ? Mặc dù mức lương mà mấy Thương hội kia đưa ra rất cao, nhưng đó là địa bàn của Chủng tộc Người thú, rất nguy hiểm."
"Tất nhiên là cha không muốn con đến nơi nguy hiểm như vậy rồi, ý cha là còn xa hơn nữa, đó chính là Công quốc Stan." Alphacia nói.
Lần này Aqi hoàn toàn sững sờ, một lúc lâu sau mới lắp bắp hỏi: "Cha, cha thật sự đồng ý để con đến Công quốc Stan sao? Nơi đó đi một chuyến cho dù có đi bằng Xe ngựa cũng phải mất ít nhất một tuần. Nếu con đi, sau này muốn quay về sẽ rất khó khăn. Nhỡ đâu cha mẹ có chuyện gì, con muốn về cũng không kịp."
Alphacia cười lớn: "Ai nói chỉ để mình con đi? Nói cho con biết, lần này cha và mẹ con cũng sẽ đi. Con không thấy Thương hội Tân Phi và Thương hội Cantona đã đăng thông báo tuyển dụng chung trên Nhật báo Bontar sao? Chỉ cần những lão nông dân có kinh nghiệm trồng trọt như chúng ta bằng lòng di cư đến vùng đất mà Thương hội Tân Phi thuê ở Công quốc Stan, Thương hội Tân Phi sẽ trực tiếp hỗ trợ chúng ta một trăm Đồng vàng. Sau đó, chúng ta có thể trở thành nhân viên của Thương hội Cantonna, nhận thầu trông trọt, không chỉ mỗi năm có thể giữ lại số lương thực cần thiết cho bản thân, mà còn có thể nhận được một trăm Đồng vàng tiền lương hàng năm từ Thương hội Cantonna. Chỉ riêng cha và mẹ con, một năm đã có thể kiếm được hai trăm Đồng vàng rồi."
"Vậy còn con?" Aqi hỏi ngược lại."Con sẽ làm gì?”
"Đã bảo con xem Nhật báo Bontar nhiều vào, con không chịu nghe." Alphacia liếc nhìn con trai út với vẻ khinh bỉ."Thương hội Tân Phi còn khai thác mỏ và xây dựng nhà máy Hoa quả đóng hộp ở Công quốc Stan, chỉ cần con bằng lòng đi, còn sợ không tìm được việc làm sao?"
Aqi suy nghĩ một lúc, nuốt nước bọt, khó khăn hỏi Alphacia: "Nhưng cha... như vậy chẳng phải là cả nhà chúng ta phải chuyển đi sao? Chuyển đến Công quốc Stan sinh sống?"
"Con lo lắng gì? Nhà của chúng ta vẫn ở đây, ai dám đập bỏ nó?" Alphacia nhìn về phía Thành phố Bontar, hu lạnh một tiếng."Nếu không phải vị Thành chủ mới chết tiệt kia, chúng ta đã không phải chuyển đi. Nhưng tên khốn kiếp này khiến chúng ta không thể sống nổi nữa, chúng ta còn ở lại đây làm gì?"
Aqi ngơ ngác nhìn Alphacia, cứ như lần đầu tiên quen biết ông vậy.
Cậu bỗng nhận ra, cha mình tuy đã hơn năm mươi tuổi, nhưng lại có tinh thần phiêu lưu hơn cả cậu, một thanh niên chưa đến hai mươi.
Rời khỏi Thành phố Bontar, nơi đã gắn bó mấy chục năm trời, đến một đất nước khác cách xa gần cả ngàn cây số để làm lại cuộc đời, cần phải có bao nhiêu dũng khí và nghị lực chứ?
Nếu không phải vì chuyện kết hôn của cậu với Leiya, có lẽ cha cậu cũng sẽ không quyết tâm đến vậy.
Nghĩ đến đây, Aqi cảm thấy áy náy vô cùng. Nhưng rồi cậu lại nhớ đến một chuyện rất quan trọng.
"Nhưng mà cha ơi, cả nhà mình đều chuyển đến Công quốc Stan, vậy còn Leiya thì sao? Chúng ta đều không ở đây, nhà Leiya chắc chắn sẽ bắt cô ấy lấy người khác mất."
Alphacia cười một tiếng: "Sao cơ? Con suốt ngày nhắc đến Leiya, mà lại không điều tra kỹ chuyện này sao? Để cha nói cho con biết, hôm qua cha đã gặp cha Leiya rồi. Ông ấy bảo đã quyết định đến Công quốc Stan trông trọt cho Thương hội Tân Phi và Thương hội Cantona, còn hỏi cha có muốn đi cùng không nữa.”
Mắt Aqi sáng lên: "Vậy là cả nhà cô ấy cũng chuyển đi sao?"
"Cha Leiya vẫn chưa quyết định có chuyển đi cả nhà không, vì Leiya nói với ông ấy là cô ấy muốn ở lại với con. Này, một cô gái si tình với con như vậy, con lại nói bỏ là bỏ, thật là không biết tốt xấu."
"Hả?" Aqi ngây người, nhìn Alphacia với vẻ mặt tinh quái, trong lòng cậu ngoài sự ngọt ngào còn có chút xấu hổ.
Hóa ra cậu bị cha mình lừa rồi!