Chương 712: Cô gái gặp rắc rối (1/2)
Chương 712: Cô gái gặp rắc rối (1/2)Chương 712: Cô gái gặp rắc rối (1/2)
Chương 712: Cô gái gặp rắc rối (1/2)
Sáng sớm hôm sau, Hứa Dịch thức dậy đúng giờ.
Nhìn xung quanh một lượt, Hứa Dịch mới nhớ ra tối qua mình đã quay về Trang viên Fallen Star nghỉ ngơi.
Cánh cửa phòng ngủ khẽ mở ra, Liese và Linda bước vào.
Mặc dù Hứa Dịch không thường xuyên nghỉ ngơi ở Trang viên Fallen Star, nhưng dưới sự dặn dò của Vivian, hai người họ vẫn ghi nhớ thói quen dậy sớm lúc bảy giờ sáng của anh, nên mỗi lần Hứa Dịch quay về, hai người đều đúng giờ đến phục vụ anh thức dậy.
"Cô gái mà tôi mang về tối qua đâu rồi? Tình hình thế nào rồi?", Hứa Dịch vừa rửa mặt vừa hỏi.
"Vivian đã sắp xếp cho cô ấy ngủ ở phòng dành cho khách, có lẽ giờ vẫn chưa dậy", Liese đáp.
Hứa Dịch gật đầu, sau khi rửa mặt xong, anh vận động nhẹ một lúc rồi cùng Liese, Linda đi đến phòng ăn.
Trên bàn ăn đã bày sẵn bữa sáng do Liese và Linda chuẩn bị, Hứa Dịch không khách sáo, ngồi xuống ăn ngấu nghiến.
Vừa ăn được một nửa, cửa phòng ăn lại bị đẩy ra.
Hứa Dịch ngẩng đầu nhìn, bất giác sáng mắt.
Lúc tối qua đưa cô gái kia về, do ánh đèn đường không được sáng cho lắm, cộng thêm lúc đó Hứa Dịch cũng không nhìn kỹ, nên chỉ biết cô gái này có vẻ ngoài ưa nhìn, còn lại thì không để ý lắm.
Lúc này nhìn kỹ lại, phát hiện cô gái kia đã thay một bộ đồ mới, hơn nữa rõ ràng là vừa tắm rửa sạch sẽ, lại thêm một giấc ngủ ngon, cả người trông tràn đầy sức sống, so với dáng vẻ yếu ớt tối qua thì khác hẳn, như thể biến thành một người khác vậy.
Hứa Dịch thâm so sánh cô với Stella và Quận chúa Caroline, hai cô gái xinh đẹp nhất mà anh từng gặp, nhận thấy cô gái trước mặt tuy không có vẻ đẹp thu hút ánh nhìn như Stella và Quận chúa Caroline, nhưng dung mạo thanh tú, ngũ quan tỉnh tế, làn da trắng nõn nà, cũng được coi là một mỹ nữ hiếm có.
Cộng thêm vẻ mặt ngại ngùng và rụt rè, càng khiến người khác nảy sinh lòng muốn che chở, nói chung là sức hấp dẫn cũng không kém Stella và Quận chúa Caroline là bao.
Cô gái bước vào phòng ăn, sau khi lướt qua ba người trong phòng, ánh mắt bất giác dừng lại trên người Hứa Dịch.
Bắt gặp ánh mắt Hứa Dịch đang đánh giá mình, mặt cô gái hơi ửng đỏ, sau đó cúi đầu, bước nhẹ đến trước mặt Hứa Dịch, hơi khụy gối, hành lễ theo đúng chuẩn mực của một tiểu thư khuê các.
"Cảm ơn ngài đã ra tay cứu giúp, nguyện thân Stickala phù hộ cho ngài, câu chúc ngài luôn mạnh khỏe."
Hứa Dịch gật đầu, không nói gì thêm, chỉ chỉ vào chiếc ghế trống bên cạnh bàn ăn: "Không cần khách sáo, mời ngồi. Tôi nghĩ cô chắc cũng đói rồi."
Mặt cô gái lại đỏ lên, sau khi hành lễ với Hứa Dịch lần nữa, dưới sự sắp xếp của Vivian, cô ngồi xuống chỗ bên cạnh Hứa Dịch.
Có thể thấy cô gái này thực sự rất đói, khi Liese và Linda bày thức ăn lên bàn, trong mắt cô hiện rõ vẻ thèm thuồng. Thế nhưng dù vậy, cô vẫn cúi đầu, nhắm mắt, hai tay siết chặt, làm một động tác giống như đang cầu nguyện, sau đó mới mỉm cười với Hứa Dịch, cam dao nia lên ăn.
Tuy rằng động tác của cô vì đói mà có phần vội vàng hơn, nhưng vẫn có thể nhận ra cô gái này được dạy dỗ rất nghiêm khắc, mọi động tác đều rất cẩn thận, lễ nghi chu toàn, lúc ăn gần như không hề phát ra tiếng động nào.
Lúc này Hứa Dịch đã ăn sáng xong, cũng không muốn làm phiền cô gái kia, thấy cô có vẻ như còn muốn ăn thêm một lúc nữa, bèn đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Ai ngờ anh vừa đứng dậy, cô gái kia như thể giật mình, vội vàng buông dao nia xuống, luống cuống đứng dậy theo.
"Cô cứ ăn đi, không cần để ý đến tôi." Hứa Dịch xua tay, định bước ra ngoài.
Cô gái kia định đẩy ghế ra, nhưng vì luống cuống nên đầu gối vô tình va phải cạnh ghế, đau đến nỗi nhíu mày, ngồi xổm xuống.
Hứa Dịch không nhịn được bật cười, lắc đầu ra hiệu cho Vivian đỡ cô gái kia ngồi xuống ghế.
"Sao cô lại vội vàng như vậy?”, Hứa Dịch cười hỏi.'Tôi thấy trông cô vẫn còn yếu lắm, nên ăn sáng nhiều một chút, đừng vội."
Cơn đau dịu đi một chút, cô gái kia ngẩng đầu nhìn Hứa Dịch, mặt đỏ bừng, lại cúi đầu, do dự một lúc, hỏi: "Tôi vẫn chưa biết tên ngài."
"Ồ, tôi là Hứa Dịch”, Hứa Dịch đáp. Còn cô? Cô tên gì?”
"Tôi là Theresa, Theresa... lca...' Nói đến họ của mình, giọng cô gái rõ ràng là nhỏ hơn rất nhiều.
Nhìn vẻ mặt của cô, Hứa Dịch suy nghĩ một lúc, bèn ngồi xuống, hỏi: "Cô lca, có vẻ như cô đang gặp rắc rối, nếu không ngại, có thể nói cho tôi biết, để xem tôi có giúp được gì không."
Theresa lca khẽ lắc đầu, không trả lời.
Hứa Dịch nhún vai, thầm nghĩ có lẽ cô gái này không muốn tâm sự trước mặt mình, bèn ra hiệu bằng mắt cho Vivian, rồi rời khỏi phòng ăn.
Vivian lập tức đi theo, Hứa Dịch kéo cô ra một góc, dặn dò: "Để cô ấy ở lại đây thêm vài ngày nữa, đợi khi nào sức khỏe hồi phục hẳn thì cho cô ấy đi. À mà, lúc cô ấy đi thì đưa cho cô ấy một ít tiền, ừm... để tôi nghĩ xem, cứ đưa cho cô ấy một trăm đồng vàng đi. Cô ấy chắc chắn sẽ từ chối, nên cô cứ lén bỏ vào người cô ấy. Nếu cô ấy còn gặp khó khăn gì mà mọi người không giải quyết được thì đến báo cho tôi, rõ chưa?”