Ma Pháp Công Nghiệp Đế Quốc (Dịch)

Chương 759 - Chương 759: Rời Đi (2/2)

Chương 759: Rời đi (2/2) Chương 759: Rời đi (2/2)Chương 759: Rời đi (2/2)

Chương 759: Rời đi (2/2)

Nội dung sắc lệnh rất đơn giản, chỉ là một quyết định điều động, với nội dung là xét thấy Bá tước Stark có thành tích xuất sắc trong việc quản lý Thành phố Bontar, Hội đồng Vương quốc sau khi xem xét kỹ lưỡng đã quyết định điều động ông ta đến Thành phố Loren ở phía bắc Vương quốc để đảm nhiệm chức vụ Thành chủ, phát huy năng lực vượt trội của mình trong việc phát triển nông nghiệp, hỗ trợ Thành phố Loren giải quyết các vấn đề về nông nghiệp.

Mặc dù đơn giản, nhưng nội dung sắc lệnh này lại ẩn chứa nhiều điều đáng suy ngẫm.

Đầu tiên là thời gian.

Bá tước Stark được điều động đến Thành phố Bontar để đảm nhiệm chức vụ Thành chủ vào tháng 7 năm ngoái, bây giờ mới là tháng 5 năm sau, tổng cộng mới chỉ đảm nhiệm chức vụ Thành chủ Thành phố Bontar được 10 tháng.

Việc bị điều động đi nơi khác trong thời gian ngắn như vậy, chẳng phải là nói rằng ông ta không phù hợp với vị trí Thành chủ Thành phố Bontar sao?

Tuy nhiên, nếu để ý đến vị trí mà Bá tước Stark được điều động đến, bạn sẽ thấy rằng sắc lệnh này không hề có ý hạ bệ ông ta.

Bởi vì Thành phố Loren là một trong những thành phố lớn nhất ở phía bắc Vương quốc Lanpari, chức vụ Thành chủ Thành phố Loren chắc chắn cao hơn nhiều so với chức vụ Thành chủ Thành phố Bontar. Điều này cũng giống như việc Bá tước Satsuma được điều động đến Thành phố Severre làm Thành chủ, đều có thể coi là một sự thăng tiến.

Vì vậy, nhiều người thắc mắc, liệu sắc lệnh này của Hội đồng Vương quốc là đang phủ nhận hay khẳng định năng lực của Bá tước Stark trong thời gian đảm nhiệm chức vụ Thành chủ Thành phố Bontar?

Điều đáng suy ngẫm hơn nữa là sắc lệnh đặc biệt nhấn mạnh khả năng vượt trội của Bá tước Stark trong việc thúc đẩy phát triển nông nghiệp địa phương. Việc để ông ta đảm nhiệm chức vụ Thành chủ Thành phố Loren cũng là để giải quyết vấn đề phát triển nông nghiệp của Thành phố Loren, còn đối với các khía cạnh khác thì không đề cập đến.

Điều này rất khác so với sắc lệnh bổ nhiệm Bá tước Satsuma trước đây, khi đó, sắc lệnh đã dành những lời khen ngợi có cánh cho Bá tước Satsuma trên mọi phương diện.

Tất nhiên, dù dư luận bên ngoài có bàn tán xôn xao như thế nào, nội tình bên trong có sóng gió ra sao, thì trong những ngày trước khi Bá tước Stark rời đi, Thành phố Bontar vẫn đang phát triển theo quỹ đạo vốn có của nó.

Mặc dù Bá tước Stark không công khai tuyên bố dỡ bỏ việc thắt chặt các hoạt động thương mại, nhưng từ thái độ nới lỏng và tin đồn sắp bị điều động đi của ông ta, các thương hội nhạy bén đã nhanh chóng hành động.

Thành phố Bontar, nơi vốn dĩ gần như rơi vào trạng thái trì trệ, đã dần lấy lại sức sống trong hai tháng qua. Các cửa hàng lớn nhỏ trên đường phố lần lượt mở cửa trở lại, bày bán la liệt đủ loại mặt hàng, đường phố lớn ngõ nhỏ lại tấp nập người qua lại.

Dường như chỉ trong một thời gian ngắn, Thành phố Bontar lại sắp trở về thời kỳ phồn vinh như trước khi Bá tước Stark đến.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Nhìn dòng người qua lại trên con phố bên ngoài Phủ Thành chủ, Bá tước Stark thở dài một hơi, quay người lại nhìn Hứa Dịch, người lần đầu tiên được ông ta chủ động triệu tập, nét mặt trở nên vô cùng phức tạp.

Im lặng một lúc lâu, Bá tước Stark mới chậm rãi lắc đầu nói: 'Hứa Dịch, chúc mừng cậu. Cậu thắng rồi."

Hứa Dịch khẽ động, mấp máy môi nhưng chỉ để lộ một nụ cười hơi bất đắc dĩ, khẽ đáp: "Thành chủ, nếu ngài đang nói đến vụ cá cược giữa tôi và ngài, thì tôi có thể tự tin nói rằng ngài đã thua. Nhưng nếu ngài đang ám chỉ điều gì khác... thì xin thứ cho tôi không dám nhận lời khen."

Bá tước Stark nhướng mày: "Sao? Tôi sắp bị điều đi rồi, cậu vẫn chưa hài lòng sao?"

Hứa Dịch tram ngâm một lúc, nghiêm mặt nói: "Thành chủ, ngài nên biết tôi không có ý đó. Mặc dù tôi không hoàn toàn đồng tình với lập trường và quan điểm của ngài, nhưng tôi rất ngưỡng mộ thái độ và nỗ lực của ngài vì sự phát triển của Thành phố Bontar. Về phương diện này, thực ra việc phân định thắng thua là vô nghĩa, bởi vì mục đích của chúng ta đều giống nhau. Chỉ là... chúng ta có cách làm khác nhau mà thôi."

"Cách làm sao?" Bá tước Stark cười tự giễu, suy nghĩ một chút rồi xua tay: "Thôi, nói những lời này cũng vô ích. Lần này gọi cậu đến, là vì tôi sắp phải rời khỏi đây, nên muốn nói chuyện với cậu lần cuối, hỏi cậu vài câu. Câu hỏi đầu tiên, Hứa Dịch, rốt cuộc cậu tự coi mình là một thương nhân hay là một quý tộc?"

Hứa Dịch hơi nhíu mày, đây là vấn đề mà Bá tước Stark đã nhấn mạnh ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, có vẻ như trong mắt ông ta, ông ta vẫn luôn canh cánh trong lòng về vấn đề này.

"Trước hết, tôi là một con người, sau đó, tôi là một người Lanpari, tiếp theo, hiện tại tôi là một người Bontar, cuối cùng mới là một thương nhân hay một quý tộc, hơn nữa hai thân phận này đối với tôi đều không có ý nghĩa gì quá lớn. Thành chủ, câu trả lời như vậy, ngài đã hài lòng chưa?”

Bá tước Stark khẽ gật đầu: "Tôi đại khái hiểu ý cậu rồi. Có vẻ như tôi đã thực sự đánh giá thấp cậu, mục tiêu của cậu lớn hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Nhưng Hứa Dịch, trước khi đi, tôi phải nhắc nhở cậu một điều. Thương nhân và quý tộc dù sao cũng là hai thân phận khác nhau, sẽ có một ngày cậu phải đưa ra lựa chọn.”

Hứa Dịch nhún vai, không phủ nhận cũng không khẳng định lời nói của Bá tước Stark.

Nhìn thấy phản ứng thờ ơ của Hứa Dịch, Bá tước Stark cũng không bất ngờ, gật đầu hỏi tiếp: "Câu hỏi thứ hai, Hứa Dịch, cậu thực sự không xem trọng Hoàng tử Aerick Điện hạ sao?"

Vẻ mặt thờ ơ ban nãy của Hứa Dịch lập tức trở nên ngưng trọng, khẽ nheo mắt nhìn Bá tước Stark.

Bá tước Stark vào lúc này lại đưa ra một câu hỏi sắc bén như vậy, rốt cuộc là muốn có được câu trả lời gì?

Bình Luận (0)
Comment