Ma Pháp Sư Thiên Tài

Chương 22

“Một phần hoa ninh thần, hai phần cỏ ma hoàng, một phần hoa hồng diệp.” Lâm Huyền Băng thì thầm đọc những nguyên liệu để luyện ra “ngưng khí đan”. Ngưng khí đan có thể phụ trợ người tu luyện sơ cấp tu luyện khí hóa thần, nó có thể trợ giúp người tu luyện nâng cấp đấu khí.

Địa ngục ma hoa nghe Lâm Huyền Băng đọc rồi theo đó lấy ra thảo dược, rất nhanh từ trong đống thảo dược tìm ra phân lượng cần thiết.

“Đây, cái này chính là thảo dược điều chế ngưng khí đan.” Địa ngục ma hoa dùng hai lá cây chụm lại giống hình cái xẻng, đổ thảo dược tới trước mặt Lâm Huyền Băng.

“Trước tiên thêm cỏ mộng diệp, tiếp theo là cỏ ma hoàng, cuối cùng là hoa hồng điệp.” Lâm Huyền Băng dựa theo trình tự ghi lại trong cuốn luyện đan bắt đầu điều chế đan dược.

Tay nàng không ngừng thúc đẩy cho ngọn lửa thêm to, nhìn màu đen bên trong dược đỉnh, cỏ mộng diêp đã dần hóa thành chất lỏng màu xanh lá. Tiếp theo cỏ ma hoàng cũng hóa thành màu vàng cùng màu xanh lá hòa lại với nhau, cuối cùng hoa hồng điệp bị hỏa diễm thiêu đốt biến thành màu đỏ tươi, dần dần hòa với hai chất lỏng trước. Ba loại chất lỏng ở chung vừa dung hợp vừa bài xích lẫn nhau.

Lúc Lâm Huyền Băng đang cho rằng có thể điều chế thành công, dược đỉnh đột nhiên “Oành” một tiếng, thứ thuốc dạng lỏng bên trong toàn bộ nổ tung.

Lâm Huyền Băng tránh không kịp, bỗng chốc trên mặt, trên người của nàng tất cả đều bị nhiễm màu đỏ. Chất lỏng màu đỏ văng lên người nàng từ từ rơi xuống nền nhà, chỉ còn một ít dính lại, lúc này, Lâm Huyền Băng biến thành một con “mèo hoa”.

“Ha ha, ha ha ha, ha ha.” Địa ngục ma hoa nhìn bộ dáng chật vật của Lâm Huyền Băng, nó ghé vào trên bàn, dùng lá cây khoa trương mà đập đập mặt bàn.

Lâm Huyền Băng âm trầm nhìn địa ngục ma hoa hỏi: “Rất buồn cười sao?”

“Ha ha, rất, rất buồn cười, ngươi buồn cười quá.” Địa ngục ma hoa nghe được lời nói của Lâm Huyền Băng, một bàn tay vỗ cái bàn, một bàn tay chỉ vào Lâm Huyền Băng tiếp tục cười to.

“Hừ, ngươi còn cười khoa trương như vậy có tin ta bóp chết ngươi hay không?” Luyện đan thất bại khiến Lâm Huyền Băng vốn ảo não không thôi, nhưng lại nhìn ma hoa cười nhạo nàng không ngừng, vì thế Lâm Huyền Băng cũng không khách khí, hai tay nàng trực tiếp nắm chặt lấy đầu nụ hoa rồi lắc kịch liệt.

“Ai dô, đầu ta choáng váng quá, muốn chết rồi, muốn chết rồi, đừng lắc nữa.” Địa ngục ma hoa kêu thảm hướng về Lâm Huyền Băng giơ hai lá cây lên, cầu xin nói: “Ta đầu hàng, ta đầu hàng, ta đầu hàng còn không được sao?”

“Hừ, lần tới ngươi dám cười ta, ta sẽ đem rễ cây bên dưới cắt đi.” Lâm Huyền Băng buông lỏng tay ra, ánh mắt hung ác nhìn rễ cây ma hoa.

Địa ngục ma hoa nhìn bộ dáng hung ác của Lâm Huyền Băng, rụt nụ hoa về, sau đó nó ôm rễ cây xê dịch ra phía sau. Trong lòng nghĩ: thật là một nữ nhân bạo lực !

“Xèo xèo.” Mà ngay lúc này tiểu ngân hồ không biết ở nơi nào ngậm một cái khăn màu trắng đến, nó nhảy đến bên Lâm Huyền Băng, đem khăn đặt trên tay nàng.

“Ngươi nhìn đi, bé con này ngoan hơn ngươi nhiều.” Lâm Huyền Băng sờ soạng một chút trên đầu tiểu ngân hồ, cái mặt hồ ly nho nhỏ ở trong tay nàng cọ cọ.

“Hừ.” Địa ngục ma hoa phun ra một hơi từ mũi, hai con mắt nhìn chằm chằm tiểu ngân hồ đang bám trên tay Lâm Huyền Băng. Trong lòng nghĩ, có gì giỏi chứ? Không phải chỉ là cầm đến một cái khăn thôi sao !

Lâm Huyền Băng cầm khăn lau đi dược màu đỏ dính trên mặt. May mắn thuốc này không có tác dụng phụ, bằng không khuôn mặt này của nàng sẽ bị hủy dung.

Lát sau, nàng cầm lấy cuốn luyện đan, cẩn thận xem nội dung ghi bên trong một lần nữa, “Không có gì không ổn mà? Rõ ràng là ta dựa theo những gì sách viết mà làm, nhưng vì sao lại thất bại? Sai ở đâu ?”

Lúc này địa ngục ma hoa duỗi dài cổ ra nhìn cuốn sách trên tay Lâm Huyền Băng, sau đó nhịn không được nói xen vào: “Ngươi không thêm thuốc dẫn sao?”

“Thuốc dẫn?” Lâm Huyền Băng nghi hoặc nhìn địa ngục ma hoa.

Địa ngục ma hoa nhìn thấy Lâm Huyền Băng nhìn nó, nụ hoa nhỏ giương lên, nói với Lâm Huyền Băng: “Cái này mà ngươi cũng không hiểu nữa hả? Vậy ngươi làm thầy luyện đan kiểu gì?”

“Có gì mau nói, nếu không muốn nói thì im miệng, ngươi không nói không ai bảo ngươi câm.” Lâm Huyền Băng nhìn bộ dạng nhỏ nhắn khúm núm của địa ngục ma hoa, rồi lấy tay đánh lên cái đầu nụ hoa kia của nó một phát. Trong lòng nghĩ, đúng là đáng đánh đòn.

Địa ngục ma dùng lá cây ôm đầu, nhìn thoáng qua nàng một cách u oán, “Ngươi cứ đánh lên đầu ta như vậy, ảnh hưởng đến dung nhan của ta thì sao.”

“Phốc”, Lâm Huyền Băng nghe lời nói địa ngục ma hoa, xém chút nữa cười ra tiếng, đánh vào mặt người thì mới ảnh hưởng đến dung nhan, cây cũng có dung nhan sao?

“Được, ta không đánh ngươi, vậy ngươi nói xem dược này thêm thuốc dẫn thế nào?” Lâm Huyền Băng thu lại nụ cười, mặt nghiêm trang hỏi địa ngục ma hoa.

“Cái này sao.” Con mắt địa ngục ma hoa đảo qua một vòng, sau đó thong thả đi lại trên bàn vài bước, ra vẻ nói với Lâm Huyền Băng: “Lúc hoa hồng điệp và hai chất lỏng kia dung hợp, ngươi thử cho một chút cỏ phục linh vào xem.”

“Được sao?” Lâm Huyền Băng nghi ngờ nhìn địa ngục ma hoa.

“Không tin thì thôi.” Địa ngục ma hoa túm một chút vào đầu nụ hoa. Nhớ năm đó, nó luôn theo bên người chủ nhân cũ, lúc chủ nhân luyện đan cũng đứng bên cạnh xem, dựa vào kinh nghiệm xem chủ nhân luyện đan nhiều năm của nó, mặc dù chưa ăn qua thịt heo nhưng đã thấy heo chạy. Nói vậy chứ nó cũng chỉ là đã xem, chưa làm thử bao giờ.

Lâm Huyền Băng nửa tin nửa ngờ, trước tiên dựa theo phương pháp sách ghi lại đem ba loại thảo dược nấu thành chất lỏng, sau đó lại dựa theo lời nói của địa ngục ma hoa cho vào một ít cỏ phục linh. Chất lỏng màu đỏ và cỏ phục linh trong suốt, dần dần hòa lại với nhau. Cuối cùng, một viên đan dược màu đỏ xuất hiện trong dược đỉnh.

Lâm Huyền Băng nhìn viên đan dược lần đầu tiên mình điều chế được, vô cùng kích động nói một câu: “Thành công rồi!”

“Hắc hắc, ta nói không sai mà.” Bộ dạng địa ngục ma hoa vô cùng đắc ý, cứ như đan dược này là do nó điều chế ra.

“Đúng, không sai, không sai.” Lâm Huyền cầm lấy đan dược bên trong dược đỉnh. Nhìn trái nhìn phải, màu sắc viên đan dược này thật hoàn mỹ. Luyện đan thật ra cũng không khó khăn lắm. Lúc này nàng dường như thấy được một núi vàng ở cách đó không xa hướng về phía nàng vẫy tay. Tranh thủ thời gian nàng muốn luyện thêm nhiều đan dược để mang đi bán.
Bình Luận (0)
Comment