Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 199

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay
**********

Ký văn tự bán mình xong, Tô Linh Phong nhận được một tờ kim phiếu như ý, nàng không muốn nhìn thấy vẻ mặt âm hiểm được như ý của Tư Đồ Tiêu Sơn nữa, bởi vậy đen mặt quay đi.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

Tư Đồ Tiêu Sơn thoả mãn cất kỹ Khế ước, tâm tình rất tốt.

Tô Linh Phong trở lại Lâm Phong Uyển, nghỉ ngơi thay quần áo một chút rồi dẫn theo Hứa Nặc muốn tới công hội Dong Binh.

Chủ tớ hai người vừa ra khỏi cửa đã thấy Tiếu Minh Lãng đã chờ ở cửa ra vào rồi, trông thấy nàng tới, y liền thi lễ một cái rồi hỏi: "Tiểu tiểu thư, xe ngựa đã chuẩn bị xong rồi, bây giờ xuất phủ sao?"

Tô Linh Phong nhướn mày nhìn Tiếu Minh Lãng, sau đó gật đầu: "Ừ."

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

Lúc tới công hội Dong Binh thì Lôi Uyên cũng vừa dẫn theo mấy người lính đánh thuê tới.

"Tô tiểu thư." Lôi Uyên cười chào hỏi với Tô Linh Phong.

"Lôi thiếu chủ." Tô Linh Phong khẽ gật đầu với Lôi Uyên, sau đó cũng không nói nhiều nữa mà đi thẳng tới trước mặt một nhân viên công tác, bắt đầu thủ tục bố cáo nhiệm vụ cấp độ S.

Nhiệm vụ cấp độ S vừa hiển thị trên bảng thì đã gây ra một làn sóng không nhỏ trong công hội Dong Binh. Mọi người tranh nhau xem nhiệm vụ nhưng lại không ai dám mạo muội nhận.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

Nhưng lại có mấy người tự nhận thế lực không tầm thường đã rục rịch, một vài nhóm người đã muốn đi thử, nhưng chưa đợi bọn họ ra tay thì nhiệm vụ đã bị người ta nhận rồi.

Lôi Uyên là người rất lanh lẹ, đã đồng ý với Tô Linh Phong sẽ làm nhiệm vụ này thì đương nhiên sẽ ra tay, những đoàn dong binh khác thấy thế tuy ghen tị đỏ mắt, nhưng thấy bọn họ đeo huy chương "Binh đoàn Kim Sư" thì không còn ai dám không tự lượng sức mình mà đi khiêu khích nữa, chỉ có thể đứng yên không làm gì.

"Lôi thiếu chủ, chúc mọi người may mắn." Tô Linh Phong nói.

Lôi Uyên mỉm cười: "Có lời chúc của Tiểu thư, hi vọng chúng tôi có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ."

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!


Hai người cũng không khách khí nhiều, lần lượt dẫn người mình ra khỏi công hội Dong Binh.

Tô Linh Phong trở lại phủ thành chủ liền nhốt mình vào tầng hầm, bắt đầu tu luyện thuật luyện kim, nàng vẫn chưa quên rằng mình đã đánh cược với Dịch Thủy Giác đâu!

Về phần khế ước mà nàng đã kí, chuyện phát triển kinh tế thành Lăng Vân cũng không gấp, dù sao ông ngoại đại nhân cũng không giục nàng, trên ấn ký cũng không ghi cụ thể là phải bắt đầu vào thời gian nào.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

Trong thời gian này, ngoại trừ ăn cơm và giải quyết vệ sinh cá nhân ra, thời gian khác Tô Linh Phong đều giam mình trong tầng hầm, ngay cả nghỉ ngơi cũng nghỉ luôn trong hầm.

Nhoáng cái đã qua hơn một tháng hai mươi ngày, vào lúc cách thời gian ước định với Dịch Thủy Giác 3 ngày, cuối cùng Tô Linh Phong cũng xuất quan!

Sau khi Tô Linh Phong xuất quan thì đầu tiên là thong thả tắm rửa sạch sẽ, ăn một bữa cơm thịnh soạn với Đoàn Tử, sau đó liền leo lên giường ngủ.

Một lần ngủ lại đúng một ngày một đêm!

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

Trong khoảng thời gian này, nàng đã dùng quá nhiều tinh thần rồi, tuy rằng tinh thần lực của nàng mênh mông như biển, vẫn chưa có dấu hiệu khô kiệt nhưng nếu sử dụng quá độ cũng sẽ khiến nàng cảm thấy không còn chút sức lực nào.

Ngày thứ ba chính là ngày đánh cược với Dịch Thủy Giác, vào bữa điểm tâm, Tư Đồ Tiêu Sơn gọi Tô Linh Phong cùng ăn cơm, trong bữa ăn, ông đã nhiều lần nhìn Tô Linh Phong vẻ muốn nói lại thôi, nàng chỉ làm như không thấy gì cả mà ưu nhã cúi đầu dùng cơm.


"Khụ!" Cuối cùng Tư Đồ Tiêu Sơn cũng không nén được nữa mà mở miệng trước, "Hôm nay... Là thời gian cháu và tên nhóc họ Dịch kia đánh cược đúng không?

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

"Vâng thưa ông ngoại." Vẻ mặt Tô Linh Phong bình tĩnh khẽ gật đầu."

"Vậy... Nếu cháu không nắm chắc phần thắng, cháu có thể mua hoặc đổi mấy bản vẽ kia với tiểu tử đó, quý phủ không thiếu kim tệ, nếu muốn đổi bảo vật, quý phủ chúng ta cũng không ít bảo vật, có lẽ còn chưa đến mức khiến người ta không thèm nhìn lấy một cái." Tư Đồ Tiêu Sơn thoáng dừng rồi lại bổ sung thêm: "Đương nhiên là tài vật trong phủ không thể giúp cháu vô điều kiện, cháu có thể tạm thời ký sổ.

Khóe miệng Tô Linh Phong hơi co lại, nàng có thể nói rằng cuối cùng ông già vắt cổ chày ra nước này đã chịu cam lòng nhổ lông rồi sao...

"Tâm ý của ông ngoại, Linh Phong xin nhận, nhưng cũng không cần, cháu sẽ thắng." giọng nói của Tô Linh Phong không chút gợn sóng.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

Tư Đồ Tiêu Sơn nghe vậy thì ánh mắt sáng quắc lập tức nhìn nàng: "Nói vậy thì trình độ luyện kim của cháu đột phá trung cấp rồi hả?!"

"Đúng vậy, ông ngoại." Tô Linh Phong gật đầu bình tĩnh.

"Đúng thật sao?" Giọng nói của Tư Đồ Tiêu Sơn cao lên không ít.


Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

"Vâng, đúng thật là như thế." Tô Linh Phong vẫn bình tĩnh như trước.

"Ha ha ha! Giỏi, giỏi, giỏi! Quả nhiên là cháu gái ngoan của ta, quả nhiên ông ngoại không nhìn lầm cháu." Tư Đồ Tiêu Sơn cười híp mắt.

Tô Linh Phong không nén được mà liếc qua, cũng không biết lúc nãy ai mang vẻ mặt không tin tưởng nàng nữa kìa...

Ăn xong, Tô Linh Phong mang Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng rời khỏi phủ thành chủ, nhưng họ cũng không vội đi tìm Dịch Thủy Hàn, cho dù nàng có thể thắng Dịch Thủy Hàn, có thể giá tiền siêu thấp để mua tài liệu, nhưng thứ thấp nhất cũng đã năm nghìn tệ rồi, trên tay nàng cũng không có nhiều tiền như thế.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

Nàng dặn dò Tiếu Minh Lãng lái xe đến thẳng tiệm vũ khí lớn nhất của thành, bán hết trang bị luyện chế trong khoảng thời gian này đi, cuối cùng thì cũng đã đủ năm nghìn kim tệ, lúc đó mọi người mới tới tiệm thuốc cảu Dịch Thủy Giác.

Cửa hàng bán thuốc nhỏ của Dịch Thủy Giác mở rộng bốn cửa, Dịch Thủy ngồi lười biếng trên ghế giữa cửa ra vào, tay ôm một bầu rượu, tay kia cầm đùi gà, vừ ăn vừa uống đến là tự tại.

Trông thấy chủ tớ ba người Tô Linh Phong đến, Dịch Thủy Giác mới nuốt miếng thịt gà trong miệng xuống rồi cười híp mắt với Tô Linh Phong: "Sao bây giờ mới tới, ta chờ mọi người lâu lắm rồi, còn tưởng cô muốn nhận thua luôn chứ."

Tô Linh Phong liếc Dịch Thủy Giác, nhàn nhạt mở miệng: "Không đánh mà lui cũng không phải phong cách của ta."

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

"Ồ, hóa ra tiểu nha đầu cũng cá tính lắm, ta thích." Nói xong hắn đứng dậy đi vào phòng, vừa nghiêng người mời Tô Linh Phong vừa nói: "Vào đi."

Trong tiệm thuốc vẫn như lần đầu tới đây, đơn sơ tiêu điều, hơn nữa bụi bặm còn dày hơn một lớp, Tô Linh Phong liền buồn bực không thôi, tuy nơi này vắng vẻ nhưng thuốc ở đây đều là hàng tốt, chắc hẳn nếu đã có khách thì sẽ quay lại đây, sao việc buôn bán lại kém thế này?

Lúc Dịch Thủy Giác trở lại, nhìn thấy vẻ mặt của Tô Linh Phong thì liền giải thích vẻ hơi xấu hổ: "Tiệm nhỏ này của ta mỗi tháng chỉ mở cửa một lần, mỗi lần một buổi."

"..." Chủ tớ Tô Linh Phong lặng yên, cộng cả ba tháng lại, tên này tổng cộng chỉ buôn bán đúng một ngày rưỡi thôi!

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen88.vip!

Dịch Thủy Giác tùy ý đặt bầu rượu xuống mặt bàn, ném một cái đùi gà đã gặm hết vào rổ trúc, lôi một mảnh vải rách trong góc ra lau cánh tay đầy dầu mỡ, sau đó khẽ vươn tay ra với Tô Linh Phong: "Lấy ra đi."



Bình Luận (0)
Comment