Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 130

Dò khắp trí nhớ của lang chu vương cùng thú một sừng, Dương Lăng cũng không tìm được manh mối gì về song đầu mã chu tới cùng là loại kinh khủng gì khiến Hồ tộc trưởng lão hoảng sợ đến thế!
Đám song đầu mã chu dữ tợn rất nhanh cho Dương Lăng kiến thức về thực lực kinh khủng của chúng.
Sau khi rít lên một tiếng lớn, đám song đầu mã chu tăng tốc bay về hướng mọi người đang đứng. Khắp thân chúng tỏa ra quang mang đỏ sậm. Đừng nói trường cung của tinh linh tiễn thủ, ngay những ngọn thương của cẩu đầu nhân khi tiếp xúc với quang mang đỏ sậm đều vang lên những tiếng "Đinh đinh" rồi bật đi, tựa như va chạm phải một tầng bảo vệ vô cùng cứng rắn.
- Ma thuật, phóng ra ma thuật! Mau! Phá ngay tầng huyết thuẫn của chúng! Tuyệt không để chúng tiến đến đây!
Chỉ sau một thoáng, Hồ tộc trưởng lão nhanh chóng lớn tiếng nhắc nhở mấy tên ma pháp sư triệt phá huyết thuẫn ma pháp thiên bẩm của đám song đầu mã chu.
Theo các điển tịch còn lưu lại, song đầu mã chu là một loại biến dị ma thú bị địa ngục Ma thần nguyền rủa. Chúng không chỉ có lực công kích mạnh mẽ mà còn có huyết thuẫn ma pháp trời sinh có thể phản xạ đến một nửa công kích, lợi hại vô cùng. Nếu bị chúng dính phải, hậu quả thật khó tưởng tượng.
Được Hồ tộc trưởng lão nhắc nhở, đám ma pháp sư quanh Cổ Đức liền tận lực khu trừ huyết thuẫn ma pháp trên thân song đầu mã chu. Đáng tiếc, tốc độ của đám song đầu mã chu quá nhanh, số lượng lại quá nhiều, căn bản không thể nhất thời xua tan đi được. Nếu không có thực lực cỡ ma tầm sư, không ai thi triển được tịnh hóa ma pháp trên phạm vi rộng lớn.
Trong thời điểm nguy hiểm, thực nhân ma và ngưu đầu nhân liền ra tay.
Gào lên một tiếng, song đầu thực nhân ma Bố Lạp Tư Gia xuất ra tả hữu hai bên thân người huyết quang hoàn bán kính năm thước, không ngừng chuyển động vùn vụt. Mấy trăm thực nhân ma phía sau thấy máu liền cuồng hóa.
Chỉ thấy thân thể thực nhân ma biến thành một khối cao lớn sừng sững, da tay hiện ra những mạch máu to lớn có thể thấy rõ, phảng phất trong khoảng khắc cả thân chúng đều hóa lớn, mắt xạ huyết quang, cử đại địa lang nha bổng đánh tới. Thường chỉ sau một tiếng "bang", một bổng đã khiến một song đầu mã chu đầu óc choáng váng.
Thực nhân ma vốn đã nổi danh thực lực cường hãn, sau khi cuồng hóa thì thực lực lại đạt tới mức khó đoán định nổi. Một bổng giáng xuống, ngay cả không khí cũng bị ảnh hưởng tạo ra những tiếng xuy xuy. Đám song đầu mã chu dù có huyết thuẫn che chở có thể phản lại tới một nửa lực công kích nhưng hiện thời đã không thể chịu nổi một bổng toàn lực từ thực nhân ma.
Đối mặt với đám song đầu mã chu hung dữ thì cuồng hóa thực nhân ma sử dụng lang nha bổng cường hãn một đập là biến đối phương thành u mê đầu óc, còn ngưu đầu nhân lại dùng đồ đao vô cùng sắc bén để chém giết.
Ngưu đầu nhân tù trưởng chỉ huy thủ hạ gồm mấy trăm danh thủ ngưu đầu nhân nhịp nhàng phát ra từng đợt ba lãng đánh tới địch nhân. Chỉ cần trong khoảng cách chừng vài chục bước với ngưu đầu nhân là song đầu mã chu phải chịu cảnh thân xác bị xẻ đôi.
Hơn thế, ngưu đầu nhân tộc còn có một công kích đặc dị là chiến tranh tàn đạp, lợi dụng sức phản chấn từ mặt đất, bật người phát ra một vòng địa chấn. Chỉ cần trong phương viên tầm ba mươi bước, song đầu mã chu tựa như bị chùy giáng, choáng váng đầu óc, liền bị đám thực nhân ma thừa cơ diệt sát. Nguồn truyện: TruyenGG
Bán thú nhân có rất nhiều chủng tộc. Ngay cả Hồ tộc trưởng lão cũng không rõ là có tất cả bao nhiêu. Nhưng nói về chiến năng đại qui mô nếu như ngưu đầu nhân nguyện đứng hàng đệ nhị thì tuyệt không có chủng tộc nào dám xưng đệ nhất, ngay cả sư nhân Barton dũng mãnh cũng không ngoại lệ.
Hơn hai nghìn năm trước, La Tư đế quốc khai quốc quốc vương A Tư Đốn Duy Lạp từng nói rằng nếu bán thú nhân có đại quân hai mươi vạn ngưu đầu nhân thì dù không có thánh giai cao thủ tọa trấn, đám bán thú nhân cũng đủ lực thành lập đế quốc lãnh địa độc lập; còn nếu bán thú nhân sở hữu đến tám mươi vạn tinh nhuệ ngưu đầu nhân võ sỹ, bán thú nhân tộc có thể nuốt trọn Thái Luân đại lục, chiếm luôn Ba đại lợi á bình nguyên.
Đáng tiếc, hóa công rất đỗi công bằng, ngưu đầu nhân cường hãn vô song nhưng số lượng thực sự quá ít ỏi không đủ gây nghi ngại cho nhân loại.
Hàng nghìn năm qua, chiến tranh liên miên lại phải sinh sống trong môi trường ác liệt, số lượng ngưu đầu nhân không hề tăng lên mà chỉ ngày càng giảm đi. Tính trên toàn bộ Thái Luân đại lục, kể cả lượng già cả yếu đuối, số lượng ngưu đầu nhân phỏng chừng còn lại khoảng một vạn, sống rải rác ở các hoang sơn dã lĩnh.
Trụ vững sau lần phản kích thứ nhất, thực nhân ma và ngưu đầu nhân không hẹn mà cùng kề vai sát cánh xông lên lần nữa tiến hành công kích nhanh chóng, tựa như cảm giác tương thong. Thực nhân ma đảm nhiệm vai trò kìm hãm song đầu mã chu, một bổng khiến đối phương choáng váng, ngưu đầu nhân liền đó lao tới một đao trực tiếp tiễn địch nhân xuống tuyền đài.
Trên chiến trường, song đầu thực nhân ma cùng ngưu đầu nhân tù trưởng thực lực hãn thế, uy mãnh vô song không khỏi làm ngoại nhân chú ý.
Song đầu thực nhân ma gia trì huyết quang hoàn khiến cho bất kể là thực nhân ma hay ngưu đầu nhân đều cuồng hóa lên. Ngưu đầu nhân tù trưởng lại sử dụng nại lực quang hoàn khiến dũng khí cùng chiến ý của võ sỹ chấn hưng cùng tỉnh tảo, thân thể tràn trề khí lực.
Thực nhân ma cuồng hóa một kích trí mạng còn ngưu đầu nhân dùng kích ba cùng chiến tranh tàn đạp, hơn nữa còn có nại lực quang hoàn, phối hợp nhịp nhàng.
Binh chủng vốn từ thế tương khắc nay lại thể hiện sự ăn ý không ngờ trong thời khắc này.
Từ thông đạo trên cao nhìn xuống, tám cước tề phi đánh sâu vào lực lượng song đầu mã chu, một tràng huyết địa. Đám song đầu mã chu giờ nửa bước còn không tiến được, lại bị đồ đao chém giết cơ hồ không có cơ hội nhỏ nhoi chiến thắng nào.
Song đầu mã chu thực lực cường đại vô cùng. Nếu chúng gặp phải đối phương không thiện chiến trong cự ly gần như đám tinh linh tiễn thủ thì có thể nháy mắt thu thập một đại cục. Đáng tiếc lần này chúng gặp phải đám thực nhân ma.
Song đầu mã chu sở hữu răng nanh sắc bén không ngại ngạnh chiến với phiến đao sắc bén. Đáng tiếc lần này chúng gặp phải đệ nhất trọng binh ngưu đầu nhân.
Ngao …
Chứng kiến đám song đầu mã chu tổn thất thảm trọng, đội hình rối loạn, nhóm Dương Lăng thở ra một hơi dài. Nhưng ngay khi mọi người mừng rỡ chuẩn bị gạt mồ hôi lạnh, từ sâu trong sơn động bỗng truyền ra một tiếng rít gào phẫn nộ. Tức thì đám song đầu mã chu như bị thúc giục không còn úy kị chuyện sinh tử, dường như điên cuồng muốn cắn xé thực nhân ma cùng ngưu đầu nhân dù có phải thảm tử đương trường.
Thị huyết, điên cuồng, vong mạng …
Bởi tiếng gầm gừ kích động, đám song đầu mã chu hiện nay như mất đi linh trí, điên cuồng tiến công, trên người lại ngưng kết một tầng huyết thuẫn.
Lúc này thực nhân ma có hung hăng một bổng giáng xuống liền phảng phất như đập phải xác một con rùa ngàn năm, cho dù đối phương có choáng váng thì bản thân huyết khí cũng nhộn nhạo. Liên tục chịu lực phản chấn, có thực nhân ma thậm chí huyết dịch đã ứa ra nơi khóe miệng, tựa hồ thụ nội thương nghiêm trọng.
Tình thế dị biến, áp lực đè nặng lên thực nhân ma và ngưu đầu nhân. Có kẻ bị song đầu mã chu sau khi cuồng hóa đánh bay đi, kẻ khác lại bị chúng cắn trước khi chịu chết khiến máu chảy ròng ròng. Thấy sự biến đổi bất lợi, song đầu nhân ma và ngưu đầu nhân tộc trưởng lại càng ra sức, đôn đốc võ sỹ kiên cường giữ vững thế trận.
- Cổ Đức, cứu những chiến binh bị thương! Mau!
Đối mặt với sự phản kích điên cuồng của song đầu mã chu, Dương Lăng không dám chậm trễ xuất ra một nhóm dã man nhân, sau đó chỉ huy một nhóm cẩu đầu nhân mang những thực nhân ma và ngưu đầu nhân bị thương ra khỏi chiến trường cho Cổ Đức cùng ma pháp sư cứu chữa.
Chứng kiến thực lực cường hãn của ngưu đầu nhân, trong lòng Dương Lăng nổi lên một ý niệm. Hy vọng trước khi đại thành với đám ma thú đại quân, hắn có thể thu phục được đám ngưu đầu nhân và thực nhân ma cường hãn thành một binh đoàn. Với năng lực chiến đấu xuất sắc thế này lại bổ sung thêm trọng giáp, thật không nghĩ ra thực lực chiến đấu sẽ đến đâu.
Quát lên một tiếng lớn, dã man nhân giơ xa luân bàn cùng đại tiểu cự phủ gia nhập chiến trường, cứ năm người một tổ liên hợp công kích đám song đầu mã chu hiện đang cuồng phát thú tính.
So với thực lực cường đại của thực nhân ma và ngưu đầu nhân có kém hơn về phương diện tác chiến, nhưng dã man nhân lại nhỉnh hơn về mặt tốc độ và lực bạo phát kinh người. Đám dã man nhân hung bạo này khiến cho đám song đầu mã chu chịu khổ đau ghê gớm.
Được cẩu đầu nhân, Mỹ đỗ toa và tinh linh tiễn thủ bảo vệ, Cổ Đức cùng Hồ tộc trưởng lão các ma pháp sư tận tình thi triển các loại ma pháp tùy ý công kích nhưng đáng tiếc không ảnh hưởng mấy đến song đầu mã chu. Hỏa tường, băng chùy, lôi điện … tầng tầng bất tận.
Thân là Đại ma pháp sư, Cổ Đức và Hồ tộc trưởng lão ma lực bất phân cao thấp, hai người thay phiên hành động thi triển hoàn nguyên thuật chữa trị cho những thực nhân ma và ngưu đầu nhân bị thương.
Ma thú huyết châu ngưng tụ từ sinh mạng của ma thú không chỉ tức khắc bổ sung tinh huyết và vu lực mà còn có thể bổ sung tính mạng lực và ma lực. Cho nên thấy không ít thực nhân ma cùng ngưu đầu nhân trọng thương, Dương Lăng không chút do dự móc ra một vốc đầy ma thú huyết châu để cho bọn Cổ Đức dùng vào việc trị thương.
Khi kịch chiến mới nổ ra, song đầu thực nhân ma Bố Lạp Gia Tư vận dụng thị huyết quang hoàn phóng ra tia sáng kì dị, sau đó đến lượt ngưu đầu nhân tù trưởng dùng nại lực quang hoàn khiến mọi chiến binh đều trở nên dũng mãnh.
Ngưu đầu nhân tù trưởng không ngừng di chuyển, bất kể là thực nhân ma, dã man nhân hay ngưu đầu nhân, chỉ cần tiếp xúc với nại lực quang hoàn đều cảm thấy tinh thần rung động, trong nháy mắt khôi phục được tuyệt đại bộ phận khí lực.
Thị huyết cuồng hóa, nại lực quang hoàn, lại có ma pháp sư tận tình cứu chữa thương thế, trợ chiến và hậu thuẫn, nên đám dũng sỹ vẫn vững vàng, dần dần giành ưu thế.
Chờ khi cánh tay Dương Lăng vừa vung lên, Medusa tộc cũng xông vào gia nhập chiến trường. Đám song đầu mã chu tức thì chiến bại chỉ còn đường lui, mặc tình cho tiếng rít gào phẫn nộ sâu trong hang động thỉnh thoảng vẫn truyền ra, giờ cũng không còn mấy tác dụng!
Tổn thất nghiêm trọng, đương trường lưu lại mấy ngàn thi thể song đầu mã chu, sau đó chúng như thủy triều đồng loạt rút lui, trong khoảng khắc đã mất bóng.
Khi Dương Lăng còn đang do dự có nên phái ra một đội dũng sỹ đuổi theo truy sát hay không, đột nhiên từ bên trong mé hữu thông đạo nhảy ra một con chó nhỏ, trông lại thì hóa ra một con cữu vĩ hồ, chín cái đuôi cực đẹp cứ sáng lên, nháy mắt đã không biết biến mất đi đâu. Dương Lăng dù đã tiến vào địa vu cảnh giới vẫn không có cách nào nhìn rõ bóng cửu vĩ hồ biến về đâu.
- Cửu vĩ hồ! Trời ạ, ta cư nhiên được thấy cửu vĩ hồ trong truyền thuyết a!
Dụi dụi đôi mắt vài lần, Hồ tộc trưởng lão toàn thân kích động đến run rẩy khi nhớ tới viễn cổ truyền thuyết của bộ tộc, trải qua bao nhiêu gian lao hy vọng tìm ra nguyên nhân biến mất của cửu vĩ hồ. Trong tình cảnh thất thần vì sự đột nhiên biến mất của đám song đầu mã chu, nay lại chứng kiến sự trọng xuất của cửu vĩ hồ, một lúc lâu sau lòng lão mới trấn tĩnh lại được. Thế nhưng nhớ tới viễn cổ truyền thuyết, Hồ tộc trưởng lão trong lòng máy động, thoáng chốc sắc mặt đại biến.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Bình Luận (0)
Comment