Lấy dây đeo Lựu đạn loại nhỏ lên người, hay là quyết định dùng hai móng giữ lấy?
Tuyển Hấp huyết biên bức, rất nhanh, Dương Lăng lại gặp một vấn đề. Tưởng đột nhiên tập kích từ trên cao xuống, tự nhiên cần phải mang theo hơn một quả lựu đạn, làm thế nào mới có thể giữ chặt lựu đạn trên người Hấp huyết biên bức.
Thân thể Hấp huyết biên bức không lớn, hy vọng chúng nó sử dụng móng vuốt để giữ lấy Lựu đạn phát động công kích, hiển nhiên không phải sự thực. Nói không chừng, trong lúc lao xuống với tốc độ cao hoặc là gặp một trận gió mạnh thì quả lựu đạn rơi xuống mất.
Lấy vài sợi dây làm thí nghiệm, hắn phát hiện khó có thể buộc lựu đạn nhỏ trên người Hấp huyết biên bức. Vòng hơn mười vòng thấy không chỉ không đáng tin cậy, mà còn cực kỳ tốn thời gian. Đối với việc nhanh chóng kiến lập đại quân quy mô lớn thì cũng không thích hợp.
"Lĩnh chủ đại nhân, hay là để cho mấy tên người hầu xếp mấy cái lưới thử xem có thể đeo lựu đạn nhỏ lên người Hấp huyết biên bức không?" Đứng ở một bên quan sát, Trưởng lão địa tinh nhanh chóng hiểu được ý đồ của Dương Lăng, chần chờ nói ra ý kiến của mình.
Tấm lưới?
Được Trưởng lão địa tinh nhắc nhở, nhìn sợi dây vòng hơn mười vòng, Dương Lăng đột nhiên nhớ đến con nhện lông đỏ chuyên môn giăng mạng nhện. Vui mừng, ngay lập tức gọi vài con Lang chu ra, chỉ huy chúng nó giăng một cái lưới nhỏ quanh ngực Hấp huyết biên bức.
Nếu so sánh với sợi dây, thì tơ nhện càng thêm cứng cỏi. Sau khi để lựu đạn nhỏ lên trên cái lưới trước ngực Hấp huyết biên bức, không lớn không nhỏ, vô cùng thích hợp.
Ngoài ra, để cho đám người hầu đan lưới còn phải lãng phí rất nhiều Nhân lực và vật lực, nhưng Tri thù thì khác, mỗi một con Lang chu mỗi ngày đều có thể giăng hơn 10 cái lưới. Nếu thật sự không thể làm kịp, thì còn có thể đến sơn cốc con nhện thuần hóa thêm Tri thù. Về phương diện cung ứng tuyệt đối không có vấn đề.
Sau khi đặt 1 quả lựu đạn lên trên người 10 con Hấp huyết biên bức, Dương Lăng đi đến cái sân rộng bên trong Duy Sâm tòa thành, ra hiệu cho A Cổ Tô thả con thỏ trắng trong tay ra.
Lấy lại được tự do, Thỏ trắng kinh hoàng bỏ chạy, giống như cơn gió lao về phía rừng cây nhỏ cách đó không xa. Trong óc của nó thì rừng rậm chính là Thần bảo vệ lớn nhất, không hề biết rằng trên bầu trời không biết từ lúc nào xuất hiện mười con Hấp huyết biên bức đang bay quanh.
Đợi Thỏ trắng chỉ còn cách rừng cây vài chục bước thì Dương Lăng quyết đoán ra lệnh. Nhất thời, hơn 10 con Hấp huyết biên bức lao nhanh như tia chớp về phía con thỏ, nhanh như điện.
Ô
Nghe được tiếng kêu chói tai phát ra từ phía sau, Bản năng của con thỏ cho nó một cẩm giác nguy hiểm, đột nhiên thay đổi phương hướng.
"Oanh" một tiếng trôi qua, mặc dù may mắn thoát ra được cú đánh tự sát của con Hấp huyết biên bức đầu tiên, nhưng vẫn bị chấn động đánh mạnh vào, hét thảm lên một tiếng, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Hoảng sợ, con thỏ thể hiện ra tốc độ kinh người và bản năng cảm giác, nhún mạnh một cái tránh qua được cú đánh bất ngờ của con dơi thứ hai, lập tức điên cuồng lao về phía rừng cây ngay cạnh đó.
Lẩn được mùng một, không tránh được quá rằm.
Ngay lúc con thỏ chạy được vào rừng cây rậm rạp, thì vài con dơi hung hăng lao đến. Mấy tiếng nổ mạnh liên tiếp qua đi, con thỏ nhỏ đáng thương bị nổ thảm đến mức không muốn nhìn, máu tươi chảy ròng ròng, co quắp lại rồi nằm không nhúc nhích trên mặt đất lạnh như băng.
"Sách, sách, lợi hại. Tốc độ nhanh như vậy, địch nhân cơ bản không thể tránh kịp""Đúng, chỉ cần có một đội Ma thú phi hành như vậy, Địch nhân cho dù mặc trọng giáp cũng không thể nào ngăn cản được"Thấy còn vài con Hấp huyết biên bức bay xung quanh, lại nhìn con thỏ nằm không nhúc nhích trên mặt đất, mọi người sợ hãi than. Nhất là A Tư Na Ma kinh nghiệm phong phú, càng nghĩ ngay ra tác dụng của Đại quân biên bức trên chiến trường.
Sau khi ở lại Duy Sâm Trấn, hắn càng ngày càng hài lòng đối với Ma thú lĩnh. Thực lực của Dương Lăng bây giờ rất mạnh, nhưng tiềm lực kinh người, dựa vào tài nguyên của lãnh địa, chỉ cần kinh doanh thỏa đáng thì tuyệt đối sẽ phát triển với tốc độ rất cao.
Phát triển với tốc độ cao, tự nhiên có thể kiếm được rất nhiều Tinh tệ, có thật nhiều Tinh tệ là có thể phát triển lực lượng võ trang của Lãnh địa. Tài nguyên dư thừa, đại lượng thợ thủ công lành nghề, võ sĩ cường hãn, và Ma thú đại quân khổng lồ, hiểu được ưu thế và tiềm lực của Ma thú lĩnh, hắn chính thức thấy được hy vọng báo thù.
Thế lực của Đại công tước vô cùng hùng hậu, cho dù tìm thấy Tộc nhân may mắn còn sống sót, thì mình cũng khó có thể báo thù; nhưng đi theo Dương Lăng thì khác, chỉ cần được hắn coi trọng và tín nhiệm, là có thể có một ngày dựa vào thế lực của hắn trở lại La Tư đế quốc, huyết tẩy tòa thành của Đại công tước.
Hiểu được thực lực và tiềm lực phát triển của Dương Lăng, hắn biết mình đã chọn được một con đường chính xác, thực lực của Dương Lăng càng mạnh, hy vọng báo thù của hắn càng lớn. Huống chi, Dương Lăng còn là hy vọng để cứu sống lại người vợ Tây Nhĩ Duy Á của hắn, mặc kệ là ở phương diện nào, thì đi theo Dương Lăng cũng là lựa chọn chính xác nhất.
Đáng tiếc, uy lực vẫn còn kém một chút.
Mọi người sợ hãi than, nhưng Dương Lăng lại lắc đầu hiểu được uy lực của Lựu đạn nhỏ vẫn còn không đủ. Ngay cả một con thỏ nhỏ còn phải mất công như vậy, thì gặp gỡ cao thủ như Lưu Độc, cần phải bao nhiêu Hấp huyết biên bức cùng tiến lên mới có thể giải quyết vấn đề?
Thương lượng nửa ngày với đám người Trưởng lão địa tinh và A Tư Na Ma, vì điều kiện không thể gia tăng thể tích và sức nặng của Lựu đạn nhỏ, Dương Lăng quyết định nhét vào bên trong quả lựu đạn rất nhiều châm sắt loại nhỏ. Chỉ cần nổ mạnh, châm sắt sẽ ngay lập tức có thể bắn ra ngoài, lưu lại thật nhiều lỗ hổng trên người địch nhân.
Ngoài ra, vì để từng bước gia tăng uy lực, còn bôi nọc rắn lên trên châm sắt. Trừ phi cả người đối phương đều bao phủ bên trong áo giáp cứng rắn, nếu không, chỉ cần bị rậm rạp châm sắt là ngay lập tức mất đi năng lực hành động và chiến đấu.
Bắt vài con thỏ nhỏ làm thí nghiệm, sự thật chứng minh, sau khi cải tiến Tự bạo biên bức vô cùng kinh khủng, thường là chỉ cần một con là có thể giải quyết vấn đề.
Thực tiễn, là phương pháp duy nhất để kiểm nghiệm chân lý.
Chuẩn bị thỏa đáng, Dương Lăng mang theo mấy trăm con Hấp huyết biên bức lên đường, chuẩn bị ở Đặc Lạp Tư rừng rậm tìm các loại Ma thú thí nghiệm uy lực chính thức của Tự bạo biên bức. Vì chế tạo mấy trăm quả Lựu đạn nhỏ này, hắn hao phí mấy trăm bình Ma thú máu huyết, khiến cho đám người Trưởng lão địa tinh và Lỗ Thước rơi vào tình trạng kiệt sức.
Tiến vào Đặc Lạp Tư sâm lâm, Dương Lăng như cá gặp nước, đằng vân giá vũ nhảy từ cây này sang cây khác, nhanh chóng lao vào sâu trong rừng.
Trước kia, bởi vì thực lực có hạn, hắn cơ bản không dám tiếp xúc với đám Ma thú cao cấp hoành hành sâu trong rừng rậm. Nhưng bây giờ thì khác, sau khi tiến giai đến cảnh giới Trung cấp địa vu thì thực lực của hắn đã khác xa ngày xưa, gặp phải Ma thú cường đại cho dù không cách nào chiến thắng, cũng có thể dựa vào Thổ độn pháp thuật hoặc là Không gian Vu tháp để chạy thoát.
Căn cứ theo Ma thú đại quân, Đặc Lạp Tư sâm lâm chính là khu rừng rậm nguyên thủy thần bí và lớn nhất từ trước đến nay của Thái Luân đại lục, không ai biết diện tích của nó lớn như thế nào, cũng không rõ ràng bên trong có bao nhiêu Ma thú.
Ngoại trừ kiểm nghiệm uy lực của Tự bạo biên bức, chuyến đi này của Dương Lăng còn có mục đích khác. Thực lực của địch nhân càng ngày càng cường đại, tiếp xúc với các thế lực càng ngày càng nhiều, đám Ma thú cấp thấp như Giác phong thú, Tri thù tiến giai rất khó khăn đã không cách nào thỏa mãn được yêu cầu. Phải nhanh chóng tìm được và thuần hóa càng nhiều Ma thú cấp cao, nếu có một đám Thú một sừng cường hãn, thì lúc trước tên Lưu Độc cũng không bị động như vậy.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGGNgoài ra, theo đám Thương đội vào Lãnh địa, theo sự kiến thiết trên quy mô lớn của Lãnh địa, Ngũ thải quáng mạch bên trong Sơn cốc càng cần phải cẩn thận phòng ngự. Nếu chẳng may bị các thế lực đối địch biết bên trong lãnh địa có một mỏ quáng mạch Ngũ thải khổng lồ, ai cũng không hề tưởng tượng được gặp phải chuyện gì, đến lúc đó cho dù chính mình có một đám Thú một sừng cường hãn thì sợ rằng cũng không thể ngăn cản đông đảo địch nhân điên cuồng.
Muốn từng bước phong tỏa tin tức của mỏ quáng mạch, tăng tính bí ẩn của việc khai thác âm thầm, thì Ma pháp truyền tống trận sẽ là không thể thiếu; muốn thiết lập Ma pháp truyền tống trận ở trong Sơn cốc và Duy Sâm tòa thành, cần phải có đủ máu của Ma thú hệ Không gian, ủng hộ cho việc vẽ Ma pháp trận của bộ tộc Địa tinh.
Muốn có được máu của Ma thú hệ không gian, cũng chỉ có thể vào sâu bên trong Đặc Lạp Tư rừng rậm thử vận khí.
Trong khi đi ngang qua lang chu cốc, Dương Lăng vốn không định dừng lại, nhưng nhìn đông đảo lang chu, nhớ đến Không gian Vu tháp càng lúc càng lớn, và rừng tre mới hình thành, trong lòng vừa động, dừng lại thu hơn 1000 tiểu lang chu vào trong. Chuyển quanh một vòng, lại chuyển vài trăm cây đại thụ màu máu vào, chuẩn bị ở cạnh rừng trúc nuôi dưỡng con nhện.
Nếu chuẩn bị thành lập một tòa Ma thú cơ địa ở trong Không gian Vu tháp, thì các loại thực vật mà Ma thú cần phải có để sinh tồn là không thể thiếu. Ngoại trừ Lang chu, thì còn có thể chuyển vào đại lượng Giác phong thú, Tà nhãn, Hấp huyết biên bức…
Cứ như vậy, vừa có khả năng cung cấp thực vật cho Ma thú đại quân, mà còn có thể bổ sung Ma thú cấp thấp tiêu hao. Gặp phải tình huống đặc thù còn có thể nhanh chóng tăng quân, ở trong thời gian ngắn nhất, ở rộng được quy mô và thực lực của Ma thú đại quân.
Liên tục chuyển hơn 1000 tiểu lang chu và mấy trăm cây đại thụ màu máu vào, cho dù Tinh thần lực cường thịnh hơn nữa, Dương Lăng cũng cảm thấy uể oải. Vì đảm bảo sự sung túc của Tinh thần lực và thể lực, hắn gọi một đội Giác phong thú ra hộ thể, sau đó khoanh chân ngồi xuống cố gắng khôi phục, một bên hấp thu Năng lượng tinh tú, một bên hấp thu Sinh mệnh năng lượng không bao giờ cạn kiệt bên trong sâm lâm.
Ở sâu trong Đặc Lạp Tư sâm lâm Ma thú hoành hành, sau khi tiêu hao Tinh thần lực quá lớn, hắn không muốn hành động lỗ mãng, để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Dù sao bất kể là sử dụng Thổ độn pháp thuật hay là tiến vào Không gian Vu tháp thì vẫn phải tiêu hao Tinh thần lực, nếu vạn nhất ở thời khắc quan tọng Tinh thần lực không đủ, vậy hối hận không kịp nữa rồi.
Ma Thú Lĩnh Chủ.