Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 305

Ngàn năm thời gian quả là một thời gian quá dài, có một số chi tiết cho dù trí nhớ Thi Vu Vương có tốt thế nào cũng phải hồi tưởng lại cả nữa ngày.
" Đại nhân, trong khi ta ở vong linh vi diện, ta chỉ biết là Thái Luân đại lục có năng lượng sung túc, có rất nhiều mỹ vị máu tươi và linh hồn. Về phần nguyên nhân vì sao thời thượng cổ chổ này phát sinh thần ma đại chiến, tất cả chí cao thần từ các vi diện khác đều ồ ạt tiến vào Thái luân đại lục thì thật sự không rõ ràng lắm!".
Nhìn vẻ nghi hoặc chờ mong của Dương Lăng, Thi Vu Vương La Đức Lý Cách Tư lắc đầu một cách tiếc nuối. Mặc dù thiên tâm vạn khổ thông qua khe hở không gian tối được Thái Luân đại lục, nhưng hắn chưa bao giờ thực sự chú tâm thăm dò, ngay cả Thượng cổ thần ma mộ tràng ở nơi nào cũng không rõ, thì đừng nói đến biết nguyên nhân vì sao diễn ra thần ma đại chiến.
" La Đức Lý Cách Tư, ngươi có… hay không nghe đến cái gì về tình huống của Thượng cổ Vu Sư hay là Thượng cổ triệu hồi sư không?" Thấy Thi Vu Vương không rõ ràng lắm về tình huống của Thần ma đại chiến, Dương Lăng không thể làm gì khác hơn là chuyển qua nghi vấn khác. Chẳng biết vì sao, hắn vẫn có một loại cảm giác tựa hồ như thượng cổ Vu Sư cùng với thần ma đại chiến có một mối liên lạc lớn lao nào đó.
Thượng cổ Vu sư ?
Thi Vu Vương nhíu mày suy nghĩ cả nữa ngày, sao đó lắc lắc đầu nói: "Đại nhân, trong khi ta còn ở vong linh vi diện, ta thực sự không nghe ai nói đến cái gì là thượng cổ Vu Sư hoặc là thượng cổ triệu hồi sư. Tuy nhiên, ta đã từng nghe nói đến ở sâu trong Cốt Hải có một tòa thông thiên tháp, bên ngoài khắc đầy đồ án tế tự cùng ma thú, so với tòa tháp ở đây không sai biệt lắm, chẳng biết theo như lời người nói cùng với thượng cổ Vu Sư ….có mối quan hệ gì không?"
Thông thiên tháp ?
Một tòa tháp khắc đầy đồ án ma thú cùng tế tự, ngoại hình so với Vu Tháp thần bí không sai biệt lắm?
Thông qua Thi vu vương, biết được vị trí thông thiên tháp quả thực hay, có thể là một tòa Vu tháp phóng đại, Dương Lăng không khỏi hoan hỉ ra mặt. Đây là lần đầu tiên mà Dương Lăng nghe được về tin tức của thượng cổ Vu Sư " La Đức Lý Cách Tư, có cách nào đi đến vong linh vi diện?"
" Đại nhân, biện pháp là có, bất quá khó có thể thực hiện" nhìn thấy vẻ kích động của Dương Lăng, Thi vu vương lắc đầu nói: " Chỉ có thần giai cường giả mới có thể thông qua khe hở không gian tự do lui tới Thái Luân đại lục và vong linh vi diện. Nếu không chỉ có thể dựa vào thần khí để ngăn cản không gian loạn lưu kinh khủng, mạo hiểm tánh mạng mà đánh cược một lần!"
Nhớ tới lúc trước xuyên qua khe hở không gian thực sự đầy gian nan và khó khăn, những không gian loạn lưu kinh khủng, Thi vu vương da đầu một trận tê dại. Nếu không phải xuyên qua khe hở không gian bị thương nặng, thực lực không thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, hắn cũng sẽ không bị thần thánh cự long phong ấn.
Thần khí ?
Thi vu vương lắc đầu tiếc nuối, nhưng tinh thần Dương Lăng lại run lên. Thêm một đoạn thời gian ngắn nữa, Dương Lăng có thể tiến giai lên Vu thần hay là thần giai cường giả ở thế giới này. Cơ bản thực hiện được việc này sẽ không quá khó khăn.
Đối với người bình thướng mà nói, thần khí cũng như thần giai cường giả đều hiếm thấy giống nhau, có rất ít hy vọng để đạt được. Nhưng Dương Lăng thì khác, có uy lực cường đại của Băng Phong khôi giáp, thông qua khe hở không gian tự do lui tới Thái luân đại lục và vong lịnh vi diện không phải là không có khả năng. Cứ như vậy, chỉ cần khi thời cơ thuận lợi đến, có thể đi trước tới vong linh vi diện thăm dò bí mật của thông thiên tháp, tìm kiếm di tích của thượng cổ Vu sư.
"Được rồi đại nhân, thực lực của ta ở trong này xem ra trong thời gian ngắn khó có thể khôi phục lại hoàn toàn, chỉ có thể từng bước khôi phục, người xem có thể cho ta ra ngoài trước được không?" Thi Vu Vương vừa nói vừa khát khao nhìn về phía Dương Lăng, vẻ mặt chờ đợi.
Tại vong linh vi diện tràn đầy tử khí mấy ngàn năm, sau đó lại bị phong ấn ở toà thành dưới đất tám ngàn năm, nếu là người bình thường sợ rằng tinh thần đã bị hỏng mất. Mặc dù đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng Thi vu vương cũng không khỏi chờ mong được quay trở lại thế giới bên ngoài đầy hoa lệ.
Nhìn thấy cả người đầy hắc khí của Thi vu vương, Dương Lăng lắc đầu cười khổ : " La Đức Lý Cách Tư, ngươi với bộ dạng này mà đi ra bên ngoài, ngươi không sợ chết nhưng ta lo sẽ có rất nhiều phiền toái a !"
Bởi vì đã thuần hóa Thi vu vương, Dương Lăng rất dễ dàng hiểu được những ý nghĩ trong đầu Thi vu vương, một người bình thường thì cũng sẽ có những suy nghĩ bình thường như vậy. Bất quá, nếu Thi vu vương với bộ dạng thế này mà đi ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến cho trời long đất lở, Giáo đình và Hắc ám hiệp hội hai phương thế lực tuyệt đối trước tiên là nhằm hắn mà ra tay.
" Đại nhân, vấn đề này người cứ yên tâm, người nhìn xem hiện tại bộ dạng ta thế nào?"
Thấy Dương Lăng không có trực tiếp phản đối, Thi vu vương mừng rỡ. Loay hoay vài vòng, hắc khí quanh người hắn nhanh chóng tiêu thất, đừng nói đến vóc người, mà ngay cả ngũ quan đi theo cũng thay đổi. Sau khi phủ lên kiện ma pháp bào, thoạt nhìn cũng ra hình ra dạng.
"Được rồi, sau này ngươi cứ gọi là La Cách, nói là gia tộc ta phái đến một tên Hắc Ám pháp sư. Tuy nhiên, đầu tiên ngươi cũng phải nhớ, không nên tùy ý bên trong lãnh địa của ta động thủ phát sinh chuyện không hay!" Nhìn tướng mạo của
Thi vu vương, Dương Lăng gật gật đầu.
La Đức Lý Cách Tư với bộ dạng này đi ra ngoài, chỉ cần không lộ chuyện hút máu tươi và linh hồn, phỏng chừng không ai có thể nhận ra hắn là thi vu vương. Nếu thực lực Thi vu vương khôi phục lại hoàn toàn thì chính là một cường giả lĩnh vực đỉnh phong, nếu để hắn ở bên ngoài đi lại, kiểm soát mọi chuyện thì còn tốt hơn một gã siêu cấp đả thủ.
" Hắc hắc, đại nhân cứ yên tâm, ta dám chắc sẽ không có động tay động chân gì!" Thi vu vương cười cười tà mị sao đó lại nói tiếp: " Bất quá riêng bọn giáo đình dối trá thì đừng mong được yên, còn có long tộc.. dát dát dát.. phong ấn ta tám ngàn năm, phải để cho bọn chúng nếm một chút thống khổ!"
Tám ngàn năm trước, bị thần thánh cự long phong ấn, vừa thoát được phong ấn lại lọt vào vòng đuổi giết của các thế lực do giáo đình cầm đầu. Cho dù người bình thường cũng có ba phần thống hận, huống chi là Thi vu vương, vốn một thời phong quang vô hạn ở vong linh vi diện.
Bị thuần hóa, hắn tự nhiên không có khả năng đem chủ nhân Dương Lăng ra tính sổ, cứ như vậy, tất cả lửa giận đều phát tiết trên người Giáo đình và Long tộc. Nguồn: http://truyenggg.com
Từ nay Giáo đình chắc chắn không có lấy một ngày yên ổn với hắn.
Đối với ý nghĩ của Thi vu vương, Dương Lăng không hề có ý kiến gì, không hoàn toàn ủng hộ, cũng không tỏ ra ý ngăn cản. Chỉ cần Thi vu vương tay chân sạch sẽ một chút, không để cho Ma thú lĩnh gặp phiên toái, hắn không ngại chứng kiến giáo đình vốn cao ngạo dối trá gặp thật nhiều phiền toái. Thậm chí, nếu có thể, thì để cho Thi vu vương đem lãnh địa của giáo đình nắm giữ phá hủy.
Một người với thực lực đạt đến lĩnh vực đỉnh phong cường giả, có thể triệu xuất đại lượng vong linh tác chiến như Thi vu vương, cho dù Giáo đình thực lực có cường thịnh trở lại, tin tưởng tuyệt đối cũng làm cho bọn họ khốn khổ không thôi.
Sau khi lựa chọn thời gian thích hợp giới thiệu Thi vu vương với mọi người, nói hắn chính là hộ vệ do gia tộc mình phái đến, Dương Lăng bận rộn không ngừng.
Lúc cùng với Cổ Đức thương lượng việc phát triển trên Duy Sâm Trấn, phái người thăm dò và khai thác tư nguyên tại tòa thành bị phong ấn dưới đất. Lại có lúc cùng với A Tư Na Ma thương lượng việc huấn luyện hải quân, phái người do thám tìm hiểu vẽ lại hải đồ, tra xét các hải đảo chung quanh tìm kiếm tung tích của bọn hải đạo, tiến hành thông thương hải tuyến từ Ma Thú Lĩnh đến Ba Phát Lợi Á, một đại thành thị của loài người. Lại cố gắng khẩn trương tu luyện để nhanh chóng củng cố cảnh giới trung cấp Thần vu của mình.
Quá bận rộn với nhiều việc, Dương Lăng hoàn toàn không chú ý đến việc Thi vu vương mấy ngày nay ở bên ngoài. Thậm chí có khi cả ngày không thấy một cái bóng của Thi vu vương, cũng không biết Thi vu vương đang làm gì ở bên ngoài.
Rốt cuộc đến một ngày, tửu quán lão bản Tái Thiết Phu phu nhân tự mình tìm đến cửa, hắn mới hiểu được chuyện xảy ra nghiêm trọng đến cỡ nào.
Nguyên lai, cũng không biết vốn là tính tình háo sắc hay là do cả 8000 năm không có đụng đến đàn bà, mà Thi vu vương suốt ngày cứ lẫn quẫn ở tửu quán hay lữ quán. Nếu Thi vu vương có gặp một phụ nữ xinh đẹp rồi ra sức tán tỉnh, thì thực sự cũng không có vấn đề gì quá nghiêm trọng, nhưng ở đây hắn hết lần này đến lần khác làm cho người ta khóc cười không thôi, quả thật rất khó nhìn.
Hắn đến nay cũng tính ra đã là một lão sắc quỷ hơn cả vạn tuổi, vậy mà đối với Tái Thiết Phu phu nhân, một thiếu phụ xinh đẹp mê người hay là các cô gái xinh đẹp khác đều không có cảm giác, hết lần này đến lần khác chỉ thích những cô nương nhỏ tuổi, vóc người đang vào thời kì phát triển thành thiếu nữ. Thi vu vương bảo các tiểu cô nương này gọi hắn là thúc thúc, còn mới các nàng ăn cánh gà nướng hay lấy danh nghĩa chỉ giáo các nàng về ma pháp đem người ta ra ngoài, sau đó……
" Lĩnh chủ đại nhân, người nhất định phải giúp..giúp ta, ta có đứa con gái tên là Bối Ti, nàng năm nay mới có 12 tuổi.. nếu con gái ta có mệnh hệ nào ta cũng không sống nỗi!" Thật vất vả mới có thể gặp được Dương Lăng, Tái Thiết Phu phu nhân khóc lóc như nước sông Trường Giang, thao thao bất tuyệt.
Nghe Thi vu vương tự xưng là ma pháp sư từ gia tộc mà Dương Lăng lớn lên, thấy hắn cũng không có gì âm hiểm gian trá, lúc đầu Tái Thiết Phu phu nhân đối với hắn nhiệt tình không thôi. Vô luận Thi vu vương uống nhiều ít bao nhiêu rượu đều không dám thu tiền, thậm chí còn đặc ý giới thiệu cho Thi vu vương con gái của mình, hy vọng hắn có thể giúp con gái mình học tập những ma pháp thần bí của ma pháp sư.
Thông qua Thi vu vương có thể giao hảo cùng với Dương Lăng lĩnh chủ đại nhân, tương lai ai còn dám đến quán rượu của mình gây sự?
Mặc dù trượng phu của Tái Thiết Phu phu nhân đã mất, nhưng nàng đã học trên người trượng phu một thân bản lãnh về sinh ý, tinh minh hơn người. Từ lúc bị vài tên Đức Lỗ Y Tạp quấy phá một lần, ngoài ý muốn là Dương Lăng vô tình có mặt ngay lúc đó, được nhận lại tiền bồi thường, thời khắc đó nàng tâm niệm là phải từng bước từng bước tăng mạnh mối quan hệ với vị lĩnh chủ Dương Lăng này.
Thông minh quá hóa ra dại !
Tái Thiết Phu phu nhân vốn muốn tính toán làm một cái sinh ý, nhưng không ngờ trong lúc vô ý đã tự tay đem nữ nhi của mình vào tay đầu đại hôi lang, quả thật dâng cừu non đến miệng sói già.
Biết được Thi vu vương cùng với nữ nhi của minh đi ra ngoài mua sắm, nàng hoàn toàn không hề có chút lo lắng, nhưng đợi đến cả ngày nữ nhi cũng chưa quay về, cũng loáng thoáng nghe được những lời đồn về Thi vu vương chuyên gây ra những chuyện như thế này, mới cảm giác có một chút lo sợ. Không tìm được Thi vu vương ở xung quanh, không thể làm gì khác hơn là trước mặt lĩnh chủ Dương Lăng lệ rơi đầy mặt.
Thích tiểu cô nương?
Sau khi hiểu được chuyện gì xảy ra, Dương Lăng không khỏi một trận nhức đầu, đần mặt ra cả nữa ngày cũng nói không ra lời. Cho dù Thi vu vương có phóng hỏa giết người, cũng có thể dễ dàng xử lý, không ngờ lại làm ra một chuyện như vậy, quả thật là rất mất thể diện của chính mình, vậy cũng làm mất thể diện của gia tộc.
Một lão sắc quỷ hơn 8000 năm không có đụng đến đàn bà, gặp phải một tiểu cô nương nhỏ tuổi, hai người lại đi với nhau cả ngày, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra?
Lắc lắc đầu không dám nghĩ tiếp, Dương Lăng lập tức đi xuống an ủi Tái Thiết Phu phu nhân đang khóc ròng vài câu sau đó nhanh chóng rời đi.
Người khác không tìm được Thi vu vương ở nơi nào, nhưng đối với Dương Lăng thì không cần tốn nhiều công phu. Dựa vào việc dung hợp linh hồn với Thi vu vương, Dương Lăng nhanh chóng phát ra thần thức, dùng thổ độn thuấn di đến một ngọn núi nhỏ vắng vẻ trong Đặc Lạp Tư sâm lâm, tìm được bóng dáng của Thi vu vương và một tiểu cô nương.
" La Cách thúc thúc, ta thật sự đói bụng á, ta muốn ăn cánh gà nướng!"
" Dát dát dát, tốt tốt, cố gắng kiên trì một chút nữa chúng ta sẽ trở về! ngươi không phải muốn biết tiểu hài tử như thế nào sanh ra ư? Chút nữa thúc thúc chậm rãi nói cho ngươi biết!"
" A, La Cách thúc thúc, mau thay đổi tư thế đi, cái tư thế này thật không thoải mái a!" ( chảy máu mũi)
" Nga, thật tốt qua, đừng nhúc nhích, sẽ xong ngay thôi!"
Tránh ở phía sau một khối cự thạch, nghe những lời đối thoại không chịu nỗi của hai người lọt vào tai, Dương Lăng thực sự không thể nào tiếp tục nghe được nữa. Nếu tùy ý để cho Thi vu vương cứ làm như vậy, vậy tất cả danh tiếng lĩnh chủ mà mình đã vất vả tạo nên sẽ nhanh chóng bị nổ tung như bong bóng, Dương Lăng giận dữ bước ra ngoài. Nhìn thấy tình huống kinh người bên trong động, Dương Lăng không khỏi trợn mắt há mồm, ngay cả con ngươi cũng muốn rớt ra ngoài.
(Lời của devilbat: Muốn biết chuyện đã khiến Dương Lăng bất ngờ như thế, câu chuyện về Lolita có xảy ra hay không? mời các lão chờ chương tiếp theo sẽ rõ, còn giờ ta đi cầm máu mũi đã, chảy nhiều quá híc híc)
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Bình Luận (0)
Comment