Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 37

Một làn huyết khí đỏ bừng nhanh chóng từ cơ thể Cửu đầu xà quái bay ra rồi ngưng tụ trong lòng bàn tay của Dương Lăng thành một viên huyết châu đỏ bừng. Từ xa nhìn lại, lòng bàn tay hắn dường như đang hút máu từ cơ thể của Cửu đầu xà quái ra vậy .
Áp súc, tái áp súc!
Dương Lăng linh thai không minh, kiệt lực vận chuyển vu lực trong cơ thể. Huyết châu thể tích càng nhỏ, ngưng tụ ma thú máu huyết lại càng nhiều, giá trị cũng tăng lên. Bình thường mà nói, ma thú cấp bậc càng cao thì máu huyết ẩn chứa năng lượng lại càng cao. Từ cao giai ma thú, Dương Lăng rất chờ mong xem máu huyết của Cửu đầu xà quái rốt cuộc có cái gì bất đồng.
Lúc chỉ huy ma thú đại quân đánh trọng thương cửu đầu xà quái Dương Lăng cũng từng nghĩ tới việc đem nó lấy máu thuần hóa. Nhưng thuần hóa một sừng thú đã kinh hao hết vu lực cùng máu huyết của hắn rồi mà cửu đầu xà quái so với một sừng thú lợi hại hơn, hắn không dám tưởng tượng sẽ cần phải mất bao nhiêu vu lực và máu huyết mới có thể thuần hóa thành công.
Theo lượng máu lưu thất trong cơ thể thân thể cửu đầu xà quái dần khô héo lại, đến cuối cùng, chỉ còn lại có chút da bám vào bộ khung xương.
Không biết qua bao lâu, Dương Lăng cảm giác không thể hấp thu được nữa, chậm rãi mở mắt vừa nhìn, chỉ thấy huyết châu đã tích thành đống bên cạnh hắn. Sau khi dụng chủy thủ mở đầu cửu đầu xà quái ra Dương Lăng lấy ra đúng 9 viên tinh hạch màu sắc khác nhau.
Sau khi tu luyện Vu quyết đến cao giai có thể hấp thụ hết thảy vật thể năng lượng, tự mình bây giờ không cách nào trực tiếp hấp thu tinh hạch năng lượng, nhưng không có nghĩa là sau này cũng làm không được, lưu lại nói không chừng ngày nào đó có thể có tác dụng.
Đại khái Dương Lăng đếm được không sai biệt lắm có năm trăm khỏa huyết châu, thu hoạch so với chính hắn tại Đặc Lạp Tư sâm lâm săn bắt hơn một tháng còn nhiều hơn. Dưới tình huống bình thường ma thú chỉ có thể ngưng kết một viên huyết châu, mà cửu đầu xà quái cư nhiên có năm trăm khỏa, thật không hổ là cao cấp ma thú, trong cơ thể ẩn chứa lượng năng lượng khổng lồ.
Lấy một viên huyết châu đỏ bừng trong suốt, Dương Lăng không hề chần chờ, há mồm nuốt vào. Bây giờ đã tu luyện đến huyết vu hậu kỳ, cách tiến giai linh vu chỉ có một bước, có nhiều huyết châu như vậy có lẽ có thể nhất cử thu được đột phá.
Vừa mới nuốt huyết châu vào Dương Lăng đã cảm giác trong cơ thể phát ra một cổ nhiệt khí. Dần dần rèn luyện toàn bộ cơ thể cùng gân mạch, vu lực vận chuyển trong cơ thể cũng tiến bộ, tốc độ vận chuyển càng lúc càng nhanh.
Dưới sự mừng rỡ, Dương Lăng quyết tâm đem huyết châu nuốt vào, một viên tiếp một viên, chậm rãi, vu lực trong cơ thể càng ngày càng khổng lồ. Nếu nói lúc vừa mới bắt đầu chỉ như một dòng suối nhỏ thì bây giờ đã biến thành một dòng sông chảy xiết, chuyển động theo một quỹ tích huyền ảo trong cơ thể, một vòng lại một vòng.
Mỗi chỗ vu lực chạy qua, Dương Lăng cảm giác đau như bị thiêu vậy. Phảng phất xương cốt toàn thân đều bị tê đoạn,sau đó tự động nối lại rồi lại tê đoạn, cứ như vậy mà tuần hoàn. Dần dần cảm giác đau đớn càng ngày càng ít đi, ý thức cũng càng ngày càng mê hồ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
Không biết qua bao lâu, Dương Lăng chậm rãi mở mắt ra, chỉ thấy đống huyết châu bên cạnh đã bớt đi hơn phân nửa, đại khái chỉ còn lại có hơn hai trăm viên. Cùng lúc đó, vu lực trong cơ thể càng mênh mông, vận chuyển không ngớt. Trên người không biết khi nào chợt xuất hiện một lớp bẩn màu đen hôi thối.
Phá rồi sau đó lập ?
Nhớ tới loại đau đớn xâm nhập cốt tủy đó, Dương Lăng trong lòng vừa động, đem ý thức chìm vào không gian thần bí trong vu tháp. Trong vu tháp, đông đảo giác phong thú cùng tà nhãn đang nuốt chửng vụ khí mà vu tháp tản mát ra, khô mộc chiến sĩ đều hóa thành đại thụ khổng lồ, vừa điên cuồng hấp thu vụ khí thần bí vừa tản mát ra một vòng lục quang xanh mát. Mỗi nơi có lục quang thân thể giác phong thú cùng tà nhãn đều lớn hơn, tựa hồ lục quang đó đối với bọn chúng có rất nhiều ích lợi.
Rất nhanh, Dương Lăng phát hiện ra hơn hai ngàn con giác phong thú tất cả đều tiến hóa đến đệ nhị giai, tất cả đều có thể bắn châm độc. Về hơn một trăm con được uống tánh mạng nước suối đã tiến hóa đến đệ nhị giai càng tiến hóa tới đệ tam giai. Không chỉ có tốc độ so với trước kia nhanh gấp hơn đôi mà phi hành còn vô thanh vô tức, càng khiến cho địch nhân khó lòng phòng bị.
Hơn nữa, những con tà nhãn bị thương không chỉ đều khôi phục như lúc ban đầu, hơn nữa tất cả đều tiến hóa tới đệ nhị giai, mỗi ngày có thể phóng ra xạ tuyến. Dương Lăng tin tưởng, chỉ cần lợi dụng tà nhãn đã tiến giai đối với toàn bộ ma thú đại quân thực lực tuyệt đối có thể đề cao hơn một bậc.
Sau khi kiểm tra một vòng, Dương Lăng phát hiện trên thân khô mộc chiến sĩ đã có một mảnh phiến lá cây, rõ ràng bọn họ cũng tiến giai, rất có thể chúng cũng đã từng bước cường hóa. Nhưng chỉ tiếc là, thú một sừng thực lực cực mạnh nhưng lại không có tiến hóa gì rõ ràng biến hóa, có lẽ muốn nó tiến giai cần thêm nhiều năng lượng . Dù sao, nếu so cùng giác phong thú và tà nhãn thì chiến đấu lực của thú một sừng mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Dù có chút tiếc nuối, nhưng Dương Lăng vẫn còn hưng phấn không thôi, nhìn đàn giác phong thú, tà nhãn cùng khô mộc chiến sĩ tiến giai, thực lực của hắn cũng tăng cao khác hẳn ngày trước. Hơn nữa hắn tin tưởng, theo vu lực được đề cao, một sừng thú một ngày nào đó cũng có thể tiến hóa theo. Chỉ cần có đủ tánh mạng nước suối cùng ma thú huyết châu, hắn tin tưởng ngày đó cũng sẽ không quá xa xôi.
Thử vài ngụm vụ khí, Dương Lăng cảm giác tâm khoáng thần di, vu lực trong cơ thể rất nhanh vận chuyển. Thông qua sự giải thích trên phương tiêm bi hắn rõ ràng vụ khí từ vu tháp tản mát ra có thể nhanh chóng xúc tiến ma thú tiến hóa, tự mình vu lực càng sâu, vụ khí lại càng nùng, ẩn chứa năng lượng cũng đi theo càng cao.
Kiểm tra trong không gian vu tháp thần bí vài vòng, Dương Lăng không hề lưu loại, trong lòng vừa động, ý thức cũng chậm rãi đi ra. Sau khi đứng dậy hắn cả kinh khi nhận ra thân mình nhẹ như yến, một quyền là có thể tạo một quyền ấn trên lớp huyền vũ nham trên vách tường.
Lúc này, hắn rốt cục xác định, sau khi thành công hấp thu năng lượng của huyết châu năng lượng đã thuận lợi tiến giai tới linh vu cảnh giới.
Đắc thiên địa chi tạo hóa, đoạt nhật nguyệt chi tinh hoa!
Sau khi tiến giai đến cảnh giới linh vu, có hai đặc điểm lớn. Một là hắn đã có thể kiến tạo pháp trận, nhanh chóng hấp thu thiên địa linh khí, đẩy nhanh tốc độ tu luyện, hai là có thể dụng các loại phù thuật công kích.
Huyết vu ngoài viêccj có thể lấy máu để thuần hóa ma thú cùng ngưng kết ma thú máu huyết thì không hề có cách nào trực tiếp công kích nhưng tu luyện đến linh vu thì hoàn toàn không thành vấn đề. Căn cứ phương tiêm bi giải thích, cao giai phù thuật không những công kích địch nhân thân thể, thậm chí có thể trực tiếp đả kích tinh thần cùng linh hồn địch nhân, lợi hại vô cùng.
Hỗn độn phù thuật ?
Nhớ tới đủ loại cổ quái phù thuật trên phương tiêm bi, Dương Lăng không khỏi vội vàng, hắn đi nhanh ra ngoài, chuẩn bị phân phó lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ thu tập các loại tài liệu. Không ngờ, mới vừa đi ra khỏi mật thất đã nhìn thấy một đám người ở ngoài cửa lo lắng đi tới đi lui.
-Dương Lăng, ngươi không sao chớ ? Suốt nửa tháng một chút động tĩnh cũng không có khiến chúng ta vội muốn chết!
Vừa nhìn thấy Dương Lăng , Tác Phỉ Á không để ý hết thảy chạy tới, hai mắt đỏ bừng.
Nửa tháng rồi sao ?
Dương Lăng lắc đầu, không ngờ đã vượt qua nửa tháng. Phương tiêm bi ghi lại rằng tu luyện vu quyết về sau mỗi lần nhập định liền nửa năm, thậm chí vài năm thời gian. Tự mình trước còn có chút không tin, bây giờ xem ra quả nhiên không giả.
-Hắc hắc, mỹ nữ đại tiểu thư của ta, nửa tháng không thấy có phải nhớ ta đến chết đúng không?
-Nhớ cái đầu ngươi á !
Tác Phỉ Á mắc cở khiến mặt đỏ bừng, thừa dịp mọi người không chú ý, đấm lên lưng Dương Lăng một cái, sau đó vội chạy qua một bên.
-Dương Lăng, ngươi nếu không ra, ngay cả rượu ta cũng chưa từng uống !
Lao lên phía sau, ải nhân Lỗ Thước vốn định vỗ vỗ lên bả vai Dương Lăng không ngờ kiễng cả mủi chân lên cũng còn chưa đủ cao, không thể làm gì khác hơn là đấm vào ngực Dương Lăng vài cái. Không nghĩ tới "Bình " một tiếng, dường như đấm lên trên hòn đá cứng rắn vậy, mà Dương Lăng vẫn tỏ ra bình thường, nói:
-Ngươi đúng là đồ tửu quỷ, muốn chết a !
Thấy Lỗ Thước đau đến chau mày, Dương Lăng cười cười. Tiến giai đến linh vu, thân thể hắn dường như toàn phương diện cường hóa, hơn nữa hắn còn chủ động vận vu lực lên ngực, tên Lỗ Thước động chân động tay không chịu thiệt mới là lạ.
Nhìn Lỗ Thước đau nhăn nhó, Tác Phỉ Á bật cười, nói :
-Dương Lăng, ngươi nếu không ra, Lỗ Thước suýt đem bình Bồ đào tửu cuối cùng uống nốt, cái này tử tửu quỷ !
-Chỉ uống có một chút mà thôi, ta là giúp các ngươi tiêu thụ rượu thôi a! Ai, Tác Phỉ Á, lúc nào trở nên nhỏ nhen như vậy ?
Lỗ Thước lớn tiếng phủ nhận, nhăn mặt nói tiếp :
-Có phu quân thì quên ngay bằng hữu, ta tối đáng thương a !
Vừa nháy mắt vừa nói xong, Lỗ Thước đã co cẳng chạy đi, tự nhiên ma pháp của Tác Phỉ Á đã đến mức lô hỏa thuần thanh, hắn cũng không nghĩ bị một đống rễ cây vây lấy, hồn nhiên chưa phát giác ra Dương Lăng đã lặng lẽ triệu hồi một khô mộc chiến sĩ đi ra. Kết quả không gặp gỡ rể cây, nhưng lại đập đầu lên một bên chân của khô mộc chiến sĩ đến choáng váng cả đầu , khiến hắn kêu ầm ĩ lên.
Chúc mọi người bữa sáng ngon miệng.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Bình Luận (0)
Comment