Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 620

Sau khi dặn dò Ba Đặc Lặc và Y Lỵ Toa vài câu, Dương Lăng tiến vào trong Không gian Vu tháp tĩnh tu, so sánh với Thần Ma mộ tràng đầy nguy hiểm, thì Không gian Vu tháp có điều kiện rất đặc biệt, không những có thể nhanh chóng bổ sung Vu lực và Tinh thần lực tiêu hao, còn không phải lo lắng lúc tu luyện bị người khác quấy rầy.
Tiếng tim đập của Kim Bằng Điểu càng lúc càng mạnh, càng lúc càng ổn định, được làn Sương trắng bao phủ, vết thương hồi phục nhanh chóng. Đám người Thi vu vương và Hắc Long vương đang tận dụng thời gian tu luyện, hy vọng có thể nhanh chóng tiến giai đến Thần Giai. Áo Phỉ Lệ Á bình thường rất là bận rộn cũng tập trung tu luyện, cả người bao phủ trong một vầng sáng trắng, Ma Thần giới chỉ trên ngón tay lóe lên, như người chết khát điên cuồng hấp thu Lực tín ngưỡng của Tín đồ.
Đi xung quanh Vu Tháp một vòng, thấy tất cả mọi người đều đang tận dụng tu luyện, Dương Lăng gật đầu hài lòng, thuấn di đến một khu rừng rậm mênh mông, rút thanh Chiến Hồn Đao ra vung đao lên chém. Vu thuật tu luyện càng về sau càng khó tiến giai, trong thời gian ngắn muốn tiến giai đến Cao cấp Hồn Vu là không thể nào làm được. Cho dù hấp thu Linh hồn năng lượng của mấy tên Thần chức cường giả như Phất Lạp Cơ Thước Nhĩ cũng khó có thể nhanh chóng tiến giai được, càng không cần phải nói đến tiến giai cấp bậc Vu Thần. Trừ phi có thể hấp thu rất nhiều Thần chức cường giả cao cấp, thậm chí Linh hồn năng lượng của Chủ Thần.
Linh hồn Vu thuật khó có thể nhanh chóng tiến giai, trong thời gian ngắn khó có thể đạt đến Cao cấp Hồn Vu. NHhng không phải là trong thời gian ngắn không có cách nào tăng lực chiến đấu của mình lên. Chiến Hồn Đao, thanh đao có được ở Tòa thành dưới nước này mang đến cho Dương Lăng ý chí chiến đấu vô hạn và đầy tin tưởng. Trước khi tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu, phối hợp Không gian Trói buộc một chiêu đã có thể giết chết một tên Thâm uyên Ác ma có thực lực Thượng vị thần. Sau khi tiến giai, có thể chém mười đao một lúc, phối hợp với Không gian Trói buộc đã đạt đến một cấp bậc khác hẳn, uy lực không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
"Lực phách Hoa Sơn"
Sờ sờ lưỡi đao sắc bén, Dương Lăng hét lên một tiếng, hai tay nắm chặt chuôi đao, bay về phía một tảng đá to như ngọn núi nhỏ, cả người hóa thành một bóng đen xẹt qua không trung. Sau khi tiến giai đến Trung cấp Hồn Vu, không chỉ có Vu lực và Linh hồn năng lượng tăng mạnh, mà thân thể lại được cường hóa, cho dù không Thuấn di, tốc độ cũng nhanh như điện.
Xuy.
Không có tiếng nổ như tưởng tượng, không có cú va chạm kinh thiên động địa, Đao mang sắc bén của Chiến Hồn Đao tăng vọt, như dao sắc cắt đậu hủ thành hai nửa, trên mặt đất lưu lại một vết rách rất sâu. Nói về lực công kích, thì mạnh hơn Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức không biết bao nhiêu lần.
"Ai, đao pháp vẫn còn kém một chút, không thể thu phát tự nhiên" Nhìn dấu vết trên mặt đất, Dương Lăng lắc lắc đầu, sau khi tiến giai, thực lực bản thân tuy tăng mạnh, nhưng còn kém xa so với Hỏa Thần Lôi Mông. Lúc trước, một kiếm kinh thiên của Hỏa Thần Lôi Mông, một chiêu giết chết 12 tên Thiên Sứ 12 cánh, vẫn còn rõ trong trí nhớ.
"Hỏa hệ Pháp tắc, lực lượng Pháp tắc, Phong hệ Pháp tắc, một kiếm lần đó của Lôi Mông Đại nhân rốt cuộc dung hợp bao nhiêu loại Pháp tắc mới có tốc độ và uy lực lớn đến thế?" Dương Lăng vừa múa đao, vừa nhớ đến động tác của Lôi Mông.
Một đao, hai đao.
Dương Lăng quyết định nhắm mắt lại, sảng khoái tận hưởng cảm giác dung hợp làm một với trời đất, tùy ý huy động Chiến Hồn Đao trong tay. Không có chiêu thức cố định, không có quỹ tích cố định, càng múa càng nhanh, khi thì thi triển Không gian Trói buộc, khi thì điệp gia Băng Phong lĩnh vực, khi thì đưa thêm Lôi điện vào trong Chiến Hồn Đao, khi thì thi triển 128 lần trọng lực trong phạm vi hơn 100 mét, từ xa nhìn lại, cả người được bao phủ bởi đao mang.
Hô.
Một cơn gió mạnh thổi qua, cuốn lên một mảnh lá rụng, còn chưa rơi xuống đất đã bị đao mang của Chiến Hồn Đao cắt thành mảnh nhỏ, đao mang sắc bén lướt qua đâu, không gì có thể tồn tại.
"Loạn Phi Phong, đao pháp này về sau gọi là Loạn Phi Phong vậy" sau khi một đao chém một đám lá rụng lướt qua thành mảnh nhỏ, Dương Lăng trong lòng đột nhiên hiểu thêm một điều, dựa vào lực lượng hơn người của mình và Chiến Hồn Đao tốc độ kinh người, sáng tạo ra một loại Đao pháp vô cùng bá đạo.
Trong khi Dương Lăng tập trung tu luyện Đao pháp bên trong, thì ở bên ngoài Không gian Vu tháp, tình hình có chút không ổn. Vì đề phòng bất trắc, Lý Tra Đức Sâm dẫn mọi người bày mai phục ở bên trong địa điểm tạm thời, chuẩn bị dạy cho những tên lén lút đến đây một bài học. không ngờ rằng, đợi mấy canh giờ cũng không thấy tên nào lẻn đến, nhưng lại tiếp một đám khách không mời mà đến.
Cẩn thận quan sát vài ngày, xác nhận Dương Lăng không phải là Cường giả tuyệt thế, một đám lưu lãng giả nghênh ngang đi đến. Có Cung tiến thủ cầm cung tên trong tay, có tên đại hán cầm búa lớn, có Ma pháp sư cầm Ma pháp trận, ánh mắt lạnh như băng. Số người có hơn trăm, trong đó, những tên có thực lực Thượng vị thần chiếm một phần ba, Thượng vị thần đỉnh thì có ba tên.
"Gọi tên Dương Lăng bò ra đây, chỉ cần giao Thần Khí hộ thể trên người ra, Đặc Lạp Duy Tư ta có thể tha các ngươi một mạng, nếu không, hắc hắc" Tên râu rậm cười lạnh, chỉ huy đám người ở phía sau tạo thành hình công kích tam giác chuẩn bị tấn công.
Đương nhiên, mặc dù tận mắt chứng kin Dương Lăng một đao chém chết Thần chức cường giả Phất Lạp Cơ Thước Nhĩ, nhưng bản thân hắn cũng bị thương nặng, người đầy vết máu, mấy ngày liền còn không xuất hiện là chứng minh tốt nhất. Nếu hắn là Cường giả tuyệt thế, thì hai ngày trước lẻn đến đã không thể nào an toàn thoát ra, lúc này không nhân cơ hội cướp lấy Thần Khí trên người hắn, sợ rằng đến khi hắn khỏi thì rốt cuộc không có cơ hội.
"Ác lang Đặc Lạp Duy Tư?"
"Trời ạ, không ngờ rằng, Ác lang Đặc Lạp Duy Tư cũng đến Thần Ma mộ tràng"
Nghe tên râu rậm báo tên, nhìn bộ dạng của hắn, đám Lưu lãng giả vây xem chấn động. Đặc Lạp Duy Tư là một tên cướp, người đến từ Hỗn Loạn Vị Diện hầu hết đều nghe đến tên hắn. Truyền rằng, người này hơn 10 vạn năm trước đã tu luyện thành Thượng vị thần đỉnh, thực lực hơn xa Thượng vị thần bình thường. Bản tính tàn nhẫn, đám cướp bình thường chỉ cướp tài vật, nhưng hắn lại không tha một ai, trực tiếp móc Thần Cách của bọn hắn ra. Đám kẻ cướp thủ hạ có một thời kỳ vô cùng hưng thịnh, cướp được không biết bao nhiêu tài phú, sau này không cẩn thận chọc vào Long Ba Đốn Gia tộc nên mới bị hủy diệt. Đồn đại hắn sớm bị chết ở nơi hoang dã, không ngờ rằng lại dẫn thuộc hạ lẻn đến Thần Ma mộ tràng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ác Lang Đặc Lạp Duy Tư?
Lão già áo đen Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư chấn động cả người, đưa tay cản tên Ba Đặc Lặc lại. Là một gã thường xuyên ở bên ngoài, tin tức của hắn rất nhanh nhạy, hiểu được tên râu rậm này rất mạnh.
"Đặc Lạp Duy Tư Đại nhân, trên người Dương Lăng huynh đệ của chúng ta không có Thần Khí gì, các ngươi có hiểu lầm hay không?" Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư cười cười, muốn cố gắng đến lúc cuối cùng. Nếu đối phương đường đường chính chính tìm đến tận cửa, hiển nhiên đã rõ ràng thực lực nhóm mình, rất là tự tin. Không đến lúc cuối cùng, hắn quyết không muốn cứng đối cứng với đối phương.
"Hắc hắc, hiểu lầm?" Ác Lang Đặc Lạp Duy Tư cười cười, nháy mắt ra hiệu cho đám người phía sau ra tay, lạnh lùng nói: "Chỉ cần để chúng ta tìm một lần, không tìm được Thần Khí thì là hiểu lầm thôi"
Hô.
Làm một tên kẻ cướp nổi tiếng tàn ác, nhóm Đặc Lạp Duy Tư có thực lực cường đại, kinh nghiệm rất phong phú. Vừa ra tay đã nhanh chóng chiếm giữ địa điểm có lợi, phối hợp ăn ý, phát động công kích mãnh liệt với mọi người. Trong nháy mắt đã bao vây đám người Lý Tra Đức Sâm lại.
"Giết chết hai người này, giết, nhanh" Ác Lang Đặc Lạp Duy Tư quát lên một tiếng, dẫn hai tên Thượng vị thần đỉnh lao vào lều của Dương Lăng. Hai gã thuộc hạ tinh anh ở hai bên, phân biệt cuốn lấy Ba Đặc Lặc và Y Lệ Toa.
Y Lệ Toa có thực lực Thượng vị thần còn đỡ, dựa vào xúc tu cứng rắn rậm rạp đánh ngang hàng với đối phương, nửa bước không lùi. Nhưng Ba Đặc Lặc chỉ có thực lực Trung vị thần lại rất là không ổn, ngực một đao đã bị một vết thương sâu đến tận xương, thiếu chút nữa bị giết chết.
"Kiếm nhận phong bạo"
Nhìn thấy tình hình không ổn, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức ra tay, đáng tiếc, kiếm khí ngập trời bị một tên Thượng vị thần áp chế hoàn toàn. Không chỉ công kích mất công, còn bị đối phương đánh trọng thương, cả người bị đám Địa thứ chui từ mặt đất đâm thủng, ngực thiếu chút nữa bị xuyên qua.
Hơn 100 tên Thần Giai cùng ra tay, lực công kích rất là đáng sợ, nhất là hơn 30 tên Thượng vị thần, lập tức ép mọi người vào tuyệt cảnh, ngoại trừ Lý Tra Đức Sâm và Y Lệ Toa, những người khác rất là nguy hiểm, tình hình càng lúc càng không ổn. Không ai ngờ rằng đám lưu lãng trong doanh địa lại ra tay vào đêm nay, càng không ngờ rằng lại là một đám thực lực kinh người đến thế.
Một kiếm chém đứt vài chiếc xúc tu của Y Lệ Toa, Đặc Lạp Duy Tư không ham chiến, quyết đoán nhảy vào trong lều, chuẩn bị giết chết Dương Lăng đang bị thương nặng, cướp lấy Thần Khí của hắn rồi chạy thật xa. Thần Ma mộ tràng vô cùng nguy hiểm, vô số tên có thực lực rất cao thâm, hắn không muốn Thần Khí khó khăn lắm mới cướp được lại bị kẻ khác cướp lấy trong tay mình.
"Ồ, sao lại không có ai?"
Chém rách tấm mành cửa, nhảy vào trong, nhìn căn lều trống trơn, Đặc Lạp Duy Tư kêu lên sợ hãi, không hề phát giác ra chân giẫm phải một viên đá đen nhánh, không hề phát hiện ra trong lúc vô ý xúc động Cấm chế mà Dương Lăng bày ra, làm Dương Lăng đang múa đao trong Không gian Vu tháp tỉnh lại.
Không tốt.
Đặc Lạp Duy Tư giàu kinh nghiệm, sau cơn khiếp sợ liền nhảy lùi lại, tốc độ rất nhanh, đáng tiếc đã chậm một bước.
Ông.
Trong không trung đột nhiên truyền ra một tiếng động, lập tức một cỗ sát khí ngập trời bao phủ trong làn sương trắng dày đặc. Cả người chấn động, cất bước khó khăn, như là không cẩn thận rơi vào một vũng lầy, càng không ổn là ý thức cũng cảm thấy mơ hồ, bị một cỗ Linh hồn công kích đáng sợ đánh vào.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Bình Luận (0)
Comment