Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 717

Oanh.
Ngọn núi chấn động, tiếng rít gào kinh khủng cùng Năng lượng ba động khiến người ta sợ hãi nhanh chóng khiến cho đám binh lính canh giữ chú ý. Bản năng cảm giác một mối nguy hiểm vô cùng mãnh liệt. Đám lính trinh sát hoảng sợ chui ra từ những bụi cỏ và đám loạn thạch, tụ tập lại một chỗ hoảng sợ bàn tán. Mười một tên áo đen cũng nhanh chóng họp lại, khẩn trương suy nghĩ kế sách.
"Chuyện gì xảy ra, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
"A Cổ Tư Đại nhân, làm thế nào bây giờ?"
"Dùng Phong Hỏa lệnh, lập tức cầu viện, chậm nữa là không kịp đâu"
Dù thực lực rất cường đại, nhưng gặp biến động lớn như vậy, đám người áo đen cũng rất khẩn trương. Trăm ngàn vạn năm qua, chưa bao giờ xảy ra chuyện như thế này. Không ai biết Thông Thiên Tháp trên đỉnh núi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nghĩ lại Thần thông kinh khủng của Thượng cổ Vu sư năm nào, không ai dám coi thường.
"A Cổ Tư Đại nhân, lần trước con Mẫu trùng đó đến quấy rối không xảy ra chuyện gì. Lần này, trên lưng nó chỉ có thêm một thanh niên mà thôi. Tên thanh niên thần bí đó, có thể là…." Nhớ đến thanh Chiến Hồn Đao sắc bén và khả năng thuấn di đáng sợ của Dương Lăng, một gã áo đen vô cùng lo lắng.
Các Thế lực lớn sở dĩ phái ra tinh anh cùng canh giữ mười hai tòa Thông Thiên Tháp, chính là lo lắng hậu duệ của Thượng cổ Vu sư đầy thần thông trở lại. Năm đó, vì đối phó Thượng cổ Vu sư, truyền thuyết ngay cả Chúa Tể chí cao vô thượng cũng bị trọng thương nên trăm ngàn vạn năm qua cũng không xuất hiện. Chẳng may Thượng cổ Vu sư đầy thần thông trở về báo thù, thì hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi.
"Mắt đen, tóc đen… các vị, lần này phiền toái thật rồi" Nhớ lại khuôn mặt Dương Lăng, tên áo đen A Cổ Tư cầm đầu nghiêm mặt. Không ngờ rằng, Dương Lăng trúng phải Hàn Băng thương của hắn mà còn làm ra chấn động lớn đến thế này. Trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: "Tạp Nỗ, lập tức khởi động Phong Hỏa lệnh, nhanh chóng xin trợ giúp. Trước khi viện quân đến, mọi người nhất định phải cẩn thận. Hy vọng, tên trẻ tuổi đó không quan hệ gì với Thượng cổ Vu sư, nếu không…"
Phân phó vài câu, A Cổ Tư ngồi xuống mặt đất, không nói thêm gì nữa, hít vào một hơi thật sâu cố gắng giữ bình tĩnh. Mặt ngoài hắn không biểu lộ gì, nhưng trong lòng như đang dậy sóng. Là kẻ duy nhất ở đây đã trải qua Thần Ma đại chiến, không ai hiểu rõ hơn hắn sự đáng sợ của Thượng cổ Vu sư. Năm đó, cho dù các Cường giả từ các Đại Vị Diện tập trung lại một chỗ. Cho dù cả Chúa Tể đích thân ra tay cũng chỉ thắng thảm mà thôi. Miễn cưỡng đem đám Thượng cổ Vu sư ngồi ở trên hai chiếc thuyền đuổi đến sâu trong Vô tận Hải dương mà thôi. Trăm ngàn vạn năm qua, không ai biết tung tích của bọn họ, không ai biết bọn họ đi đến đâu. Chẳng may Thượng cổ Vu sư đã biến mất trăm ngàn vạn năm thật sự quay lại, hậu quả tuyệt đối không thể nào tưởng tượng được. Cái khác không nói, ít nhất các Đại Thần hệ và các Đại gia tộc năm đó đuổi giết bọn họ thì sẽ gặp tai nạn không thể đoán trước.
"A Phù Lan, sang năm là ta hoàn thành nhiệm vụ, có thể trở về đoàn tụ cùng nàng. Nàng nhất định phải chờ ta" A Cổ Tư lấy một chiếc khăn tay nhỏ bé trong lòng ngực ra, khẽ vuốt ve. Không biết vì sao, giờ phút này hắn đặc biệt nhớ đến người yêu ở Sinh mệnh Vị Diện xa xôi. Không biết vì sao, hắn mơ hồ có một cảm giác rất không tốt. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
Trực giác này có được do đã vào sinh ra tử hàng trăm ngàn vạn năm trên chiến trường, khiến hắn cảm thấy rất bất an.
Đám người áo đen canh giữ quanh Thông Thiên Tháp đang khẩn trương bố trí, thì cùng lúc đó, Dương Lăng lại đang lột xác hoàn toàn. Từng đạo Tinh quang từ trên trời giáng xuống, hóa thành Năng lượng hỗn độn nguyên thủy nhất, vào trong gân mạch của hắn. Vu lực và Tinh thần lực khổng lồ kết hợp lại một cách hoàn hảo. Thân thể liên tục được cường hóa, tẩy cân phạt tủy. Còn cứng rắn hơn cả Thần Khí cấp cao nhất, còn mềm dẻo hơn cả Thiên Tàm Ti. Linh hồn xuất khiếu, tự do bay lượn trên trời cao, lập tức bay đến một chòm sao mênh mông. Lạnh lùng nhìn Không gian li tử phong bạo sinh ra rồi biến mất, quan sát chúng sinh, lạnh lùng nhìn các Vị Diện sinh ra rồi mất đi. Băng Phong pháp tắc, Đại Địa Pháp tắc, lực lượng pháp tắc… đến từ truyền thừa của Thượng cổ Vu sư, hiện lên trong lòng, hắn có nhận thức hoàn toàn mới đối với các hệ Pháp tắc.
Thân thể được cường hóa, Linh hồn đang thăng hoa.
Dương Lăng đón nhận sự lột xác khó có thể tưởng tượng ra, thực lực tăng lên vô hạn. Trong hư không vô tận, làn sương trắng như thực chất hóa, giống như một vách tường không có giới hạn. Một cái hắc động sâu thẳm, giống như một đôi mắt khắc trên vách tường vô tận, tản mát ra một cỗ hơi thở cuồng bạo. Tinh thần, gió lốc, bụi bặm, thậm chí ngay cả ánh sáng mặt trời cũng bị Hắc động cắn nuốt hết.
Vù vù.
Linh hồn xuất khiếu vô tình nhìn chăm chú cái hắc động sâu không lường được này. Dương Lăng đột nhiên chấn động, đầu như bị đánh trúng ong ong. Kêu lên một tiếng đau đớn, ý thức trong nháy mắt trở lại trong đầu, từ tử mở mắt ra.
"Lợi hại, Hắc động đó rốt cuộc là gì?" Dương Lăng lắc lắc đầu, cẩn thận quan sát biến hóa trong cơ thể, từ từ hiểu ra sự kì diệu của thân thể.
Vu Thần Sơ cấp.
Rất nhanh, theo giải thích của Phương tiêm bi, Dương Lăng đã hiểu được cảnh giới hiện tại. Hắn vốn còn nghĩ rằng tu luyện Thông Thiên Vu quyết là có thể đột phá đến Hồn Vu đỉnh. Không ngờ rằng lại đột phá vượt cấp, trực tiếp tu luyện đến cảnh giới Vu Thần Sơ cấp.
"Tu luyện một đoạn Thông Thiên Vu quyết đã lợi hại đến thế, nếu tìm được mười một tòa Thông thiên tháp, tìm được đầy đủ mười hai đoạn Thông Thiên Vu quyết rồi thuận lợi tu luyện thành công, vậy thì?" Cảm giác một chút sự mạnh mẽ của thân thể và thần thức khổng lồ, Dương Lăng mừng rỡ. "Hưu" một tiếng bay ra ngoài, đưa tay ấn nhẹ lên một tảng đá, một cơn gió nhẹ thổi qua, tảng đá bay theo gió, hóa thành bụi bặm.
"Chưởng thiên khống địa, Thiên địa Đại Vu"
Vui mừng, Dương Lăng quát lên một tiếng, thi triển tuyệt chiêu của Thông Thiên Vu quyết. Chỉ trong nháy mắt, hoàn cảnh xung quanh đột nhiên biến đổi, xuất hiện một Không gian thần bí, mưa bụi lất phất. So sánh với Không gian Trói buộc thì phạm vi lớn hơn, uy lực cũng mạnh hơn mấy trăm lần. Theo giải thích của Phương tiêm bi, tu luyện đến cao nhất thì phạm vi có thể mở rộng ra cả Vị Diện, thậm chí có thể nắm trong tay Trọng lực và các loại Pháp tắc, hình thành một không trung mà mình có toàn quyền khống chế.
"Thông Thiên Vu quyết, quả là lợi hại"
Nhắm hai mắt lại cảm nhận sự biến hóa của thân thể. Dương Lăng hưng phấn không thôi. Phương tiêm bi ở trước mặt không chỉ có ghi lại Thông Thiên Vu quyết uy lực khôn cùng, mà còn truyền lại sự lĩnh ngộ và ý chỉ của Thượng cổ Vu sư. Tiếp theo, chỉ cần bế quan tu luyện một lát là sẽ hiểu được, không chỉ có thể củng cố cảnh giới Vu Thần Sơ cấp, thực lực còn có thể tăng lên rất nhanh. Đến lúc đó, cho dù không có Mẫu Hoàng và Kim bằng hỗ trợ, hắn cũng tự tin chém Thành chủ Vân Trung Thành thành hàng trăm vạn mảnh.
"Sau khi lĩnh ngộ mười hai đoạn Thông Thiên Vu quyết, có lẽ không cần cái Thời không chi luân kia cũng có thể phá vỡ Vong linh vị diện" Nhìn Phương tiêm bi không biết trở nên tối om từ lúc nào, tất cả ký hiệu và đồ án trên nó cũng đã biến mất. Dương Lăng không thể không bội phục thần thông của Thượng cổ Vu sư. Trầm ngâm một lát, hắn bắt Vu Ấn, mang theo Mẫu Hoàng tiến vào Không gian Vu tháp, đi thẳng đến tầng thứ sáu của Vu Tháp.
Vu Tháp là suối nguồn của lực lượng, có lẽ, tiến giai lần này sẽ mang đến vui mừng và bất ngờ lớn hơn nhiều. Quả nhiên, cánh cửa đóng chặt ở tầng thứ sáu Vu Tháp đã mở ra từ lúc nào rồi. Mười hai bình ngọc trong suốt phía sau Phương tiêm bi tản mát ra từng đợt Năng lượng ba động mênh mông mà thân thiết. Ở giữa Không gian có khắc một Trận pháp thần bí, hồng quang loe lóe, mơ hồ có thể thấy được từng con Mãnh thú Hồng hoang. Chu tước, Bạch hổ… thậm chí còn có một con Ngũ Trảo Kim Long đang giương nanh múa vuốt. Mơ hồ, truyền ra những tiếng rít gào nho nhỏ.
"Nguyên thần của mười hai Tổ Vu, tu luyện Thông Thiên Vu quyết và dung hợp với Linh Tinh hồn của mười hai Thần Vực, là có thể thi triển Chiêu hồn thuật làm sống lại mười hai Tổ Vu…"
Khác với Phương tiêm bi ở tầng thứ năm, Phương tiêm bi ở tầng thứ sáu này không ghi lại Cấm chế và Vu thuật. Chỉ có một đoạn giải thích đơn giản, nhưng càng đọc xuống bên dưới, Dương Lăng càng lúc càng hưng phấn.
Thì ra, mười hai cái bình ngọc phân biệt chứa đựng nguyên thần không đầy đủ của mười hai Tổ Vu. Các Thông Thiên Tháp ở các Đại Vị Diện thì phân biệt thờ phụng một giọt máu của mười hai Tổ Vu. Trăm ngàn vạn năm qua, dựa vào Cấm chế và Ma pháp trận trên Thông Thiên Tháp, không ngừng hấp thu hồn phách Tổ Vu tản mát ở các Vị Diện. Khi Nguyên thần và máu huyết có ẩn chứa Hồn phách dung hợp lại thì có thể thi triển Vu thuật vô thượng làm sống lại mười hai Tổ Vu cường đại. Ở giữa Ma pháp trận, là một tòa Cấm chế Nhiếp hồn khổng lồ, phong ấn rất nhiều Tinh Hồn của mãnh thú hồng hoang. Sau khi lĩnh ngộ Thông Thiên Vu quyết, có thể hút hồn phách của Mãnh thú vào trong Cấm chế, cũng có thể đem Tinh Hồn của Mãnh thú vào trong cơ thể một mãnh thú khác, đoạt xác sống lại. Hoặc là giữ lại ý thức, dung hợp thiên phú thần thông của mãnh thú khác.
"Chẳng lẽ, sở dĩ các Thượng cổ Vu sư đi khắp nơi, chính là vì thu thập hồn phách Tổ Vu ở các Vị Diện, để có thể làm sống lại mười hai Tổ Vu cường đại?" Nhìn những chiếc bình ngọc trong suốt dưới đất, Dương Lăng trong lòng vừa động.
Nhiếp hồn Cấm chế rất cường đại, dựa vào Tinh hồn của Mãnh thú phong ấn trong đó, có thể chế tạo ra một đại quân do Lưu Lãng Thần Thú tạo thành. Nhưng so sánh sánh với Nhiếp hồn Cấm chế thì tinh hồn của mười hai Tổ Vu càng quý giá hơn. Chỉ cần sống lại một tên Tổ Vu thì dù cho thực lực có bằng một phần trăm lúc mạnh nhất, thì cũng đã mạnh hơn cả Lưu Lãng Thần Thú và Chủ Thần bình thường mấy lần.
Tổ Vu Hậu Thổ.
Nghĩ đến đồ án ở phía sau Phương tiêm bi trong Thông Thiên Tháp, nghĩ đến bộ dạng thân người đuôi rắn, Dương Lăng nhanh chóng tìm được chiếc bình ngọc tương ứng. Lập tức ra khỏi Không gian Vu tháp, bay về phía Thông Thiên Tháp ở tận trong mây xanh.
P.S: Dạo này hơi bận rộn với lại khá mệt mỏi, nên khi biên có thể vẫn còn sót lỗi hoặc câu văn không được suôn sẽ, ae có phát hiện lỗi thì vào nhàn đàm báo giúp 1 tiếng nhé. Tks
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Bình Luận (0)
Comment