Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 759

"Không ổn rồi, đại nhân, chúng ta rơi vào thượng cổ ma pháp trận của địch nhân rồi!"
Đao Hoàng Cáp Tái mới vừa có cảm giác bất thường, Tài Phán giả Tạp Mạt đi sau đã phát hiện ra tình huống không ổn. Sắc mặt đại biến, hoảng sợ nhìn huyết vụ mênh mông mịt mờ, thần thức khổng lồ phát ra như đá rơi vào biển rộng, cảm ứng không được bất cứ tình huống nào ở bên ngoài.
"Kết trận!"
Đao Hoàng Cáp Tái kinh nghiệm cực kì phong phú, lâm nguy không sợ, quyết đoán hạ lệnh, chỉ huy đám Tài Phán giả thủ hạ kết thành một thế trận phòng ngự dày đặc.Sau khi trầm ngâm một lát, không chút do dự nhằm phía đông bay đi. Thần thức khổng lồ bốn phương tám hướng tản mát ra, kiệt lực cảm ứng động tĩnh chung quanh cùng mây mù biến hóa, không ngờ, sau hơn nửa canh giờ phi hành rất nhanh, mây mù chung quanh vẫn là không có bất cứ thay đổi gì. Vô luận phi hành theo phương hướng nào, tất cả đều nhìn không khác nhau gì cả. Bất tri bất giác, Đao Hoàng đã hoàn toàn bị lạc phương hướng!
"Đại nhân,không ổn, trong không khí có độc!"
"A......, không, không chỉ có không khí có độc, mà ngay cả mây mù đỏ như máu kia, tất cả đều ẩn chứa kịch độc!"
Bị lạc phương hướng cũng đã đủ thê thảm, càng không xong nữa là, đông đảo Tài Phán giả đột nhiên phát hiện không khí cùng huyết vụ tất cả đều ẩn chứa kịch độc trí mạng, thực lực cường đại đến mấy cũng không có cách nào may mắn thoát khỏi. Vừa mới bắt đầu thì không có bất cứ cảm giác gì, về sau thân thể càng ngày càng nặng, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ, bất tri bất giác cũng đã trúng độc. Khi phát hiện được tình huống xấu thì trời đã tối. Đoàn người phi hành tốc độ càng ngày càng chậm, thậm chí, vài tên Tài Phán giả, thực lực tương đối yếu mặt đỏ như ánh tà dương, phảng phất như người say rượu, thân thể lảo đảo, đứng cũng không vững
"Cáp Tái đại nhân, làm sao bây giờ?"
"Đại nhân, nếu hạ xuống, tất cả chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này , làm sao bây giờ?"
Đối mặt với tình huống này, đông đảo Tài Phán giả đều hoảng sợ nhìn Đao Hoàng Cáp Tái, đem hy vọng thoát vây ký thác trên người thủ lĩnh.
"Ảo trận, đây chắc chắn là ảo trận của thượng cổ vu sư!"
Đao Hoàng Cáp Tái đối với yêu cầu của đông đảo Tài Phán giả nghe mà như không nghe thấy, run rẩy thì thào. Sắc mặt càng lúc càng trắng bệch, bá một tiếng liền rút chiến đao sắc bén ra, khẩn trương nhìn chung quanh.
Tài Phán giả khác tưởng rằng lâm vào thượng cổ ma pháp trận của địch nhân. Nhưng là một Tài Phán giả, đã từng tham dự thượng cổ thần ma chiến trường,đã từng tham gia cuộc đuổi giết thượng cổ vu sư trăm ngàn vạn năm trước. Đao Hoàng Cáp Tái cũng hiểu được khi lâm vào ảo trận kinh khủng này thì sẽ như thế nào. Che đậy thần thức như không gian tù lao, huyễn cảnh vô biên vô tận và biến ảo khó lường, khó lòng phòng bị kịch độc....... Tất cả các thủ đoạn so với thủ đoạn của thượng cổ vu sư đều giống nhau như đúc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Năm đó, lúc đuổi giết một thượng cổ vu sư, hắn cùng đông đảo Tài Phán giả cũng đã lâm vào một ảo trận khôn cùng cùng loại. Nếu như không phải lần đó được Chúa tể chí cao vô thượng dùng linh hồn truyền âm. Chỉ sợ ngay cả đại thống lĩnh Ma Quân cũng bị vây cho đến chết ở trong đó.
Thượng cổ đại vu huyễn cảnh ảo trận đáng sợ đến cỡ nào. Cũng có thể hiểu được!
"Bọn họ, rốt cuộc bọn họ đã trở về!"
Liên tưởng đến tình huống trong vòng một đêm mất đi hai tòa Thông Thiên Tháp. Đao Hoàng Cáp Tái nhanh chóng hiểu được chuyện gì xảy ra. Vốn, hắn còn tưởng rằng Vân Trung Thành thành chủ Cáp Linh Đốn cùng lắm thì chỉ là gặp phải một một tuyệt thế cường giả mà thôi. Không nghĩ tới, tên đần này gặp phải thượng cổ vu sư kinh khủng. Càng không nghĩ đến, chính mình tự nhiên đâm đầu vào rọ, ngây ngây ngô ngô nhảy vào ảo trận do đối phương đã bố trí.
"Tiếp tục hướng phía đông phi, nhanh !" Lặp đi lặp lại suy nghĩ mấy lần, Đao Hoàng Cáp Tái trầm giọng hạ lệnh.
Bị lạc tại thượng cổ vu sư ảo trận, tình huống cực kì không ổn. Nhưng nếu đứng im tại chỗ, tình huống càng thêm tệ thêm. Cắn răng đánh bạc một phen, tùy tiện chọn bừa một phương hướng lao ra, còn hơn đứng ở đây chờ chết.
Hô......
Theo lệnh của Đao Hoàng Cáp Tái, đông đảo Tài Phán giả cắn răng tiếp tục phi tới phía trước. Ai am hiểu phong hệ pháp tắc thì cấp cho mọi người thêm vào phong tật pháp thuật. Tài Phán giả am hiểu tịnh hóa pháp thuật, thì kiệt lực hỗ trợ mọi người xua tan kịch độc trong cơ thể, không cần để ý tới kết quả,liên tục thi triển tịnh hóa pháp thuật. Không cần Đao Hoàng nhiều lời, ai cũng đều hiểu được mọi chuyện vẫn chưa hề kết thúc, chỉ có đoàn kết mới có một đường sinh cơ.
Đông đảo Tài Phán giả tốc độ bay nhanh, kinh nghiệm phong phú, đáng tiếc, còn chưa có bay được bao xa lại đã gặp một màn kinh khủng.
Rống......
Tiếng rít gào rung trời liên tiếp, trong huyết vụ quay cuồng, mơ hồ có thể thấy được một đầu,lại một đầu khát máu cuồng bạo ma thú, rậm rạp, nhìn không thấy đến cuối. Chỉ một thoáng, phảng phất rơi vào hải dương ma thú, lâm vào đông đảo ma thú mai phục.
"Cho bọn hắn một cái chết toàn thây đi!"
Ở chỗ sâu trong Huyết trì, nhìn lướt qua Đao Hoàng đang hoảng sợ, Dương Lăng thản nhiên hạ lệnh.
"Cạp cạp dát, máu tươi và linh hồn của Tài Phán giả a. Ta thích!" Thi vu vương cạp cạp cười lớn, liếm liếm môi theo thói quen, cầm Tử Vong Hào Giác trong tay hô một tiếng bay tới. Giống như một làn hắc quang xẹt qua trong huyết vụ.
Ngao......
Kim Bằng khom người lĩnh mệnh, hóa thành bản thể Nhất Phi Trùng Thiên, huýt một tiếng sáo dài, như tia chớp vọt tới. Phía sau, Mẫu Hoàng, Độc Long vương cùng hắc giác đại mỹ nữ Na Tháp Lị theo sát mà lên, lần lượt gia tốc. Hắc long vương, Cự Viên vương cùng đám người Áo Phỉ Lợi Á cũng không cam lòng là kẻ đến sau, không hẹn mà cùng phi thân lao đi.Đứng ở phía sau Dương Lăng Hậu Thổ cùng Cộng Công hai đại tổ vu tốc độ nhanh hơn, thân hình nhoáng lên đã mất đi bóng dáng, đi sau mà đến trước, dẫn đầu phát khởi công kích hung mãnh.
Dựa vào thần thức khổng lồ, Đao Hoàng Cáp Tái vừa mới động thân, Dương Lăng đã phát hiện hành tung của bọn họ. Đã sớm bày ra cấm chế cùng bẫy rập trập trùng, triệu tập ma thú quân đoàn tinh nhuệ bày ra mai phục, chuẩn bị mượn đại vu thiên địa cùng Huyết trì khôn cùng chém giết Đao Hoàng và hơn mười Tài Phán giả
Phốc......
Thình lình xảy ra một tiếng kêu vang dội, một tiếng kêu thê lương thảm thiết đâm thẳng tận trời, một Tài Phán giả bên ngoài còn không kịp phản ứng đã bị Tổ Vu Hậu Thổ bắt được hai chân xé thành hai nửa. Ở bên cạnh Tài Phán giả Tạp Mạt vừa mới chuẩn bị ứng cứu, lồng ngực đã bị tay phải của Tổ vu Cộng Công xuyên thủng. Ngay lập tức linh hồn cảm thấy một trận đau nhức, thần cách đã bị tươi sống niết bạo. Uy lực linh hồn công kích kinh người còn không kịp phát ra, Tài phán giả chuyên tu linh hồn pháp tắc , Tạp Mạt đã chết thảm tại đương trường.
Mười hai tổ vu không am hiểu linh hồn công kích, nhưng nói đến thân thể cường hãn, ngay cả Dương Lăng nếu có triển vọng tiến giai đến Thông Thiên Vu Tôn linh hồn đại vu thì cũng còn kém hơn một chút. Chỉ cần bị Tổ Vu Hậu Thổ cùng Cộng Công đánh giáp lá cà, Tài Phán giả bình thường căn bản là không phải đối thủ.
"Tạp Mạt, Tạp Mạt......"
Sau khi dùng một đao đẩy ra cự trảo sắc bén của Kim Bằng, nhìn thấy Tạp Mạt bị chết thảm tại trận, Đao Hoàng Cáp Tái hai mắt đỏ bừng, khẽ cắn môi quát lên một tiếng lớn, xoay người lao đi, thông qua linh hồn truyền âm ra lệnh đám Tài Phán giả còn lại chia nhau hành động. Chỉ hận không thể đem tổ vu Cộng Công chém thành mảnh nhỏ, nhưng tình thế ác liệt, lại làm cho hắn không thể không hoảng sợ mà lui lại.
"Cạp cạp dát, ngươi không chạy thoát được đâu, đi tìm chết đi!"
Thi vu vương cạp cạp cười lớn, nhìn đúng thời cơ đột nhiên phóng ra. Tử vong hào giác trong tay ngâm khẽ một tiếng, đột nhiên hóa thành một cây trường thương màu đen, hưu một tiếng cả người vọt tới, một bên xoay tròn, một bên như tia chớp đâm thẳng vào ót Đao Hoàng, lần lượt gia tốc. Mỗi một bước đi tới, tốc độ cũng nhanh gấp đôi, trong chớp mắt, tốc độ đã đạt tới một mức kinh khủng. Xuy xuy rung động, tạo nên một tiếng xé gió chói tai cùng từng đạo vết nứt không gian mà khi nhìn thấy không ai không cảm thấy giật mình, nương theo một cỗ năng lượng âm lãnh thấu xương.
Minh nha!
Đối mặt với Đao Hoàng thực lực cường đại, Thi Vu Vương không chút do dự thi triển minh vương tuyệt kĩ. Trải qua đại vu tẩy lễ cùng thời gian dài mò mẫm, uy lực đã khác xa, đừng nói Đao Hoàng Cáp Tái, mà ngay cả Tổ Vu Hậu Thổ cùng Cộng Công đang ở gần đó cũng cảm thấy rung động.
"A......, cùng đi chết đi!"
Mắt thấy Thi Vu Vương hung mãnh lao tới, nháy mắt đã tới ngay trước mặt, Đao Hoàng Cáp Tái không kịp trốn tránh , chợt quát lên một tiếng, chiến đao sắc bén đâm thẳng đến yết hầu Thi Vu Vương, hận không thể đem chặt bỏ đầu lâu đối phương, lấy mạng đổi mạng. Không ngờ, vừa mới chuẩn bị dùng sức vỗ xuống, không khí chung quanh đã rung động vặn vẹo, trước mắt đột nhiên xuất hiện hàng nghìn hàng vạn thân ảnh Thi Vu Vương. Lại càng tệ hơn là, cả người vô lực, đầu óc mê muội, trong nháy mắt đã bị một cỗ công kích vô hình.
Thời không thác loạn!
Một kích không trúng, Kim Bằng quyết đoán thi triển thanh long tuyệt kĩ, thông qua ma thần chiến trận trong nháy mắt điệp gia thêm lực lượng của Thi Vu Vương, liên thủ đối phó thực lực cực mạnh của Đao Hoàng. Hai người thân mình vốn thực lực đã mạnh mẽ, hơn nữa có thêm ma thần chiến trận cùng tuyệt kĩ riêng của mỗi người, trong nháy mắt bộc phát ra lực chiến đấu kinh người.
Phốc......
Trong nháy mắt lực lượng cùng tốc độ bị suy yếu trên phạm vi lớn, phảng phất cùng pháp thuật hóa đá giống nhau, Đao Hoàng trơ mắt nhìn lồng ngực bị một cây trường thương lạnh như băng xuyên thủng, trơ mắt nhìn thần cách bị đối phương một tay đào ra. Tiếp, trong đầu truyền đến một trận đau nhức, linh hồn phòng ngự bị công kích tan vỡ trong nháy mắt, ý thức cũng rơi vào một mảnh mơ hồ......
"Đại nhân, đại nhân......"
"Nhanh, lao ra nhanh!"
Mắt thấy Đao Hoàng Cáp Tái cơ hồ trong nháy mắt đã bị chém giết, Tài Phán giả còn lại hồn phi phách tán, không để ý tới tất cả liền cắm đầu chạy trốn. Đáng tiếc, tốc độ mau nữa cũng không thể so với hai đại tổ vu Hậu Thổ cùng Cộng Công, hơn nữa dưới ảnh hưởng của đại vu thiên địa cùng Huyết hải khôn cùng, lại có ma thú đại quân bao vây, không có một người có khả năng chạy thoát. Không tới nửa canh giờ, đám người của Đao Hoàng Cáp Tái đã toàn quân bị diệt. Thần cách bị mọi người đào ra, linh hồn thì bị chưởng thiên khống địa của Dương Lăng dùng linh hồn đại vu cách không thôn phệ, hoàn toàn tử vong, hồn phi phách tán.
"La Đức Lý Cách Tư, đem hơn mười cỗ thi thể này đưa đến Vân Trung Thành cung điện, để cho bọn họ bồi tiếp Vân Trung Thành thành chủ Cáp Linh Đốn lão gia hỏa kia vượt qua một cái buổi tối cuối cùng!"
Một đạo linh hồn truyền âm đột nhiên xuất hiện trong óc Thi vu vương. Sau khi luyện hóa linh hồn hơn mười người Tài Phán giả, Dương Lăng chậm rãi mở hai mắt, lạnh lùng trầm giọng hạ lệnh. Trải qua vài ngày bị hành hạ, đem Vân Trung Thành thành chủ Cáp Linh Đốn lão gia hỏa kia áp bức phát điên, trò chơi này đã không còn cần phải kéo dài nữa. Giờ là lúc chặt bỏ đầu lâu của lão già này, thu hoạch linh hồn của hắn. Mười mấy thi thể Tài Phán giả, không thể nghi ngờ, sẽ làm cho lão già này hoàn toàn sụp đỗ, đây đúng là một bữa tiệc lớn.
"Cạp cạp dát, tốt, ta rất chờ mong, lão già đó sẽ vượt qua một buổi tối cuối cùng này như thế nào, cạp cạp dát!" Thi vu vương nhanh chóng hiểu được ý tứ của Dương Lăng, cạp cạp cười lớn, phất tay cuốn thi thể mười mấy Tài Phán giả vào không gian giới chỉ, suất lĩnh một đội ma thú nghênh ngang rời đi, thẳng đến chỗ đã bị Huyết hải khôn cùng từng bước xâm chiếm,nơi chỉ còn sót lại một tòa quảng trường và cung điện Vân Trung Thành. Nuốt chửng thần cách của hai Tài Phán giả, làm cho Thi Vu Vương có triển vọng tiến thêm một bước,tốc độ tu luyện nhanh hơn. Từng chút từng chút hành hạ thần kinh Vân Trung Thành thành chủ Cáp Linh Đốn, làm cho hắn tâm hoa nộ phóng, so với trực tiếp một đao giết lão gia hỏa kia vẫn thích hơn nhiều. Ngẫm lại lão già này lúc đầu đầy kiêu ngạo cùng cuồng vọng, lại nhìn hắn giờ này ngày càng bất lực cùng hoảng sợ. Ma Thú thần hệ từ trên xuống dưới, tất cả đều cảm thấy thỏa mãn.
[/I]
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Bình Luận (0)
Comment