Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 25

Như cảm thấy phiền vì Thiên Long cứ mon men đằng sau, tên võ sĩ đô con này lặp tức nằm ngửa ra sau một nửa rồi vặn chân đá một hít, Thiên Long lập tức vận khí vào bụng nhưng vẫn không thể cản hết dư chấn, khiến cậu ta liên tục lùi tầm 10 bước.

Thiên Long nhân lúc tên kia đang ăn mừng thành tích, cậu ta lao lên ôm cánh tay của tên to con gồng hết sức xoay, xoay được hai vòng dưới nền nơi Thiên Long xoay đã chấn nát lõm xuống.

- Rầm.

Thiên Long thả tay ra làm cho tên đô bắp kia đập rầm vào lồng sắt, hộc hộc hai ngụm máu hắn ta lại đứng lên hét lớn lao lại chỗ Thiên Long.

Thiên Long đang gần chỗ lồng sắt cậu ta căn chuẩn cự ly rồi quay người lại lao thẳng vào lồng sắt, sau bó vận khí bật từ lồng sắt trên không trung quay hai vòng chân giơ ra vụt ngay cổ tên cơ bắp kia bất tỉnh luôn, không có gì xảy ra thì thằng đô bắp này gãy mẹ cổ rồi.

- rít...

- yoo...

- tiền của ta...

khán đài nô nức nhộn nhịp hò hét, có kẻ bại sản có kẻ giàu trong giây lát.

Làm nhẹ thêm hai trận nữa Thiên Long lấy win nhẹ nhàng, trời bây giờ mới nửa giờ chiều cậu ta cùng Tuấn về nơi luyện tập.

- bùm bùm sụt....

Tuấn thở dài ngán ngẩm, đã không biết bao nhiêu bao cát loại nhập khẩu từ Mỹ bị Thiên Long nó đấm rách, chỉ biết là điếm không nổi nữa.

Thiên Long tiếp tục luyện không nghỉ hỏi:

- nay thứ mấy?

- ờ thứ năm!

- à.

Thiên Long nhớ không nhầm thì bé Như nay học cả ngày, sáng lên trường chiều đi học thêm hay ngồi nhà ôn lại và phân tích những gì thầy cô ghi trên bảng.

- tối nay mày ra chỗ ngoại ô gần chợ Kim Anh lấy hàng đi, lần này có giao dịch gì đấy lần trước tao sử dụng rồi, hiệu quả phiêu đấy.

Thiên Long nhớ ra tối nay có cái giao dịch, đặt hàng trên web đen được một giọt dung dịch đả thông kinh mạch cho người tu luyện, tuy có chút thôi nhưng cũng ngon rồi.

- ừ! mà bé Như nó có thiên phú tu luyện không?

- không, tao thử rồi, nó không tu luyện được, sau này chữa khỏi bệnh mới tu luyện được.

- ừ vậy ngon rồi.

Hai thằng không hề bàn đến vấn đề lỡ may, họ tin tuyệt đối không có gì không thể làm, bệnh của con bé họ tin sẽ rất nhanh khỏi thôi.

Phòng tập nơi đây là Thiên Long và Tuấn đã thuê được tại ngay căn nhà Thiên Long thuê luôn, nhưng cái này là dưới kho, nói là cái kho thôi chứ cũng to lắm đấy, dư sức cho năm thằng luyện tập.

Tuấn cũng đã chuyển đến đây sinh sống, nó ở ngay phòng đối diện phòng Thiên Long, chủ căn phòng đó bị sức lôi kéo đồng tiền đuổi đi rồi, không có gì xảy ra thì mỗi lần bé Như nấu cơm thì căn sao thêm một miệng ăn siêu cấp nữa.

Quảng trường thi đấu ngầm ngày càng đông hơn, cái tên Hắc Long đang là tâm bão, liên tiếp qua hai ngày sau vẫn giữ thứ hạng chuỗi chiến thắng 31, đã được thăng lên trung cấp khiêu chiến sư, mỗi lần thi đấu lại là một lần vinh quang đi xuống.

Thiên Long lên Trung cấp khiêu chiến cũng phải nâng cấp tầng khiêu chiến lên trung cấp nô lệ rồi, tới đây không có one hít mà có thể chiến thắng, thể loại gì cũng đã bắt đầu xuất hiện.

....

Ở một quảng trường khác, trong một phòng víp một thanh niên tầm 40 đang ngồi ôm hai em đào tươi vô cùng, hắn là Thịnh bén, là một cánh tay đắc lực của boss, hắn được cử đến Quận 5 làm ông lớn, đã nhiều năm sống xa hoa làm hắn nghiện luôn rồi, không ngờ trước Quận 5 lại bị thằng nhóc nào đó quậy làm thằng đang sung sướng nơi đây đi xa, Thịnh bén được cử đến đây để thế chỗ nó.

- kẹt.

Hoàng đi vào bên trong, mẹ hắn đã hết đau và đang sống an nhàn tại vùng quê nào đó mà chỉ riêng hắn biết.

Nhìn thấy thằng Hoàng, Thịnh bén nói:

- mày muốn thế chỗ thằng Thông hả?

Thằng Thông là dưới trướng hắn, Thịnh bén cũng rất kỳ quái tại sao thằng bị nó đè ép làm cho sa đọa hôm nay lại đến đây, chả lẽ nó bị điên?

- tao muốn thế chỗ nó hả? thế chỗ nó để mày cầm đầu tao sai đi lung tung hả?

Nghe vậy Thịnh cảm thấy sai sai, ra hiệu nhẹ cho bọn đàn em tiến lên, hắn cảm thấy từ lời nói thằng Hoàng có gì đó không đúng.

- vị trí của thằng Thông ai vào ngồi cũng là ngồi trên miếng mỡ, tiền đến rất nhiều đấy!

Vẫn cố thuyết phục thêm một câu làm cho thằng Hoàng nghĩ lại, ai cũng biết vào chân đó là béo, nếu không thằng Thông nó cũng chả làm phản Thiên Long mà làm anh đại.

- ý tao mày vẫn chưa hiểu hả? chỉ vì mày là thằng nào mà có quyền chỉ tay năm ngón cho bọn tao nghe theo mày?

Hoàng cố nói lớn cho anh em trong phòng nghe thấy, tất cả mọi người trong phòng cũng rất đồng tình, chỉ vì một câu nói của boss mà bọn họ phải lao đầu phục vụ thằng này, như vậy không đáng. Sự im lặng là đồng tình với ý kiến của thằng Hoàng.

- bọn mày muốn làm phản hả?

Thịnh bén đứng phắt dậy, không ngờ gã bây giờ trong mắt chúng không ra gì, có lẽ cuộc sống xa hoa bên cạnh Boss làm cho gã quên đi rằng gã đang sống ở đâu, ở đây chả ai quan tâm đến quá khứ mà luôn lấy thực lực hiện tại làm giá trị đo lường cho quyền lực, nắm tay kẻ nào mạnh hơn thì kẻ đó sẽ thống trị.

- Hừ… phản… mày có tư cách để bọn tao phản?… tao muốn quyết đấu 1-1 với mày … Thịnh bén… nhận lời chứ?

Hoàng rút cây mã tấu sáng bóng lên nhìn thằng Thỉnh hét to.

Nhìn Hoàng nắm chặc cây mã tấu nhìn mình, Thịnh bén khẽ run người, đã lâu rồi gã chưa tham gia một cuộc chiến sinh tử nào, tự nhiên lúc này gã cảm thấy mình đã già đi, quét qua xung quanh, ánh mắt của đám đàn em thân tín làm hắn hiểu cuộc chiến này không thể tránh khỏi nếu hắn còn muốn tồn tại ở cái thế giới này.

Sài Gòn xe cộ tấp lập, nhưng bên trong phòng lại là không gian yên tĩnh tới đáng sợ, hai thằng Hoàng và thịnh cầm hàng đi quanh nhau, đứa nào cũng là cáo già trong làng chém giết, kinh nghiệm đầy mình chứ không phải cái bọn vắt mũi chưa sạch trẩu tre ngày nào cũng mõm chó ra oai trên mạng.

Trên tay Hoàng là cây mã tấu mà gã ưng ý nhất, không có sống dao mà là hai lưỡi dao dài hơn 1 mét khiến người ta lạnh gáy, nhưng mà thu hút hơn là cái cán bằng thép chạm trổ hình rồng màu đỏ như máu và ở đuôi cũng được mài nhọn, tất cả chỉ vì một mục đích là hạ gục đối phương một cách nhanh nhất.

- phù… phù Thịnh hít sâu từng ngụm một để lấy bình tĩnh và tụ lực chuẩn bị ra đòn, hắn biết chỉ cần sơ sẩy thì cây mã tấu kia sẽ không do dự chém ngang qua cơ thể mình, hai tay hắn nắm chặt cây naginata (đao cán dài), sống dao uốn lượn như thân rồng, lưỡi dao mài sáng bóng dài 7 tấc, cán dao bằng gỗ sơn màu đen dài hơn một mét, Thịnh cực kì thích dùng cây này chém đôi người kẻ thù.

- Vù… vù…

Một cơn gió đêm nhẹ nhàng thổi qua khiến con người ta mát rượi nhưng mà lúc này đây lại báo hiệu cho máu nóng của người trong cuộc sôi lên, không hẹn nhau cả Thịnh và Hoàng đều sấn tới vung vũ khí lên.

Vút…

Hoàng chém chéo một phát mạnh xuống đầu Thịnh, chém ngang hay dọc quá dễ để đỡ nên hắn chém chéo xuống, quả là quá kinh nghiệm, nhưng mà Thịnh cũng phải dạng vừa.

- Bộp…

Đạp mạnh xuống đất lấy đà nhảy ra sau né cú chém, Thịnh nắm đuôi đao đâm tới bụng Hoàng tận dụng độ dài của cây nagina so với cây mã tấu của Hoàng.

- Choang… hấp…

Hoàng biến thế, tay cầm mã tấu quét xuống dưới chặn lại cây đao của Thịnh, tiếng kim loại va chạm khiến tất cả mọi người hít sâu một hơi vì độ nguy hiểm của trận chiến, đã có vài thằng cóc ké sợ xanh mặt sắp chảy đái trong quần.

.
Bình Luận (0)
Comment