Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 338

Thiên Long chăm chú nhìn hư ảnh đang đánh từng đạo phù văn vào Ma kiếm thì lấy làm khó hiểu, ma kiếm thì cần gì tôi luyện nữa, chỉ cần cắn nuốt năng lượng là tự nó mạnh rồi a.

~ Ma pháp này là dịch chuyển số mệnh, ta lấy số mệnh văn minh bị hủy diệt của ngươi thêm vào Diệt Thế Kiếm, ngươi không cần phải đau thương, coi như mang theo quê nhà cạnh thân.

~ được.

Thiên Long nhàn nhã gật đầu, tiền kiếp của ta là ở đâu? Nhà ta đang ở đâu? cô gái theo ta năm đó hiện tại cũng đang ở đâu?

~ Ta sẽ luyện một nửa thanh Diệt Thế Kiếm vào, Diệt Thế Kiếm chia làm ba phần, kiếm nhận, kiếm tiên, hiện tại cả nhận và tiên đã hội tụ, chỉ còn thiếu một phần nữa, đó là chuôi kiếm.

~ Sau khi lấy đủ ba phần Diệt Thế Kiếm, kiếm chủ cần phải tôi luyện ra kiếm linh, một khi kiếm linh được thai nghén, uy lực Diệt Thế Kiếm chính thức được thức tỉnh, lực lượng đánh ra cường đại gấp trăm ngàn lần khi không có kiếm linh, thai nghén được kiếm linh khi đó Diệt Thế Kiếm chính thức đã hoàn mỹ, kiếm chủ đã có thể cường thế chấn nhiếp giang hồ ngũ đại văn minh.

Kiếm linh đó là linh hồn của kiếm, bất cứ thần binh lợi khí nào cũng có thể ổn dưỡng ra kiếm linh, kể cả cương kiếm, thế nhưng ngưng luyện được kiếm không thì chưa biết, bởi độ khó của nó là vô hạn.

Ù Ù…

Từ dưới đất nơi khe nứt rẽ ra, chui lên một tảng thiết thạch đầm kình, tảng thiết thạch này có thể so sánh với thứ cứng rắn nhất ngũ đại văn minh, Thiên Long vừa nhìn liền kinh ngạc, đây chính là tảng thiết thạch mà Bất Bại lão tổ để lại, hai loại này đều là một. Tảng thiết thạch này to như một cái ghế nhỏ thôi.

~ Tảng thiết thạch này kiếm ở đâu ngài có biết không? Ta muốn tìm một ít cho Ma kiếm cắn nuốt, năng lượng bên trong quá đậm đặc.

Thiên Long vê cằm gật đầu, hắn cảm giác nếu kiếm được thêm một tảng như thế nữa nhất định có thể cho Ma kiếm đột phá đến tầng cao mới, đây là đồ tốt, cần tìm để sài.

Ảo ảnh trợn tròn mắt nhìn Thiên Long, bộ râu bạc ảnh của hắn run lên:

~ Tiểu tử khẩu xuất cuồng ngôn, đây không phải thiết thạch bình thường, nó là Tinh Vân Hải Thạch, sau khi một nền văn minh bị hủy, năng lượng dư thừa và tinh hoa của văn minh đó sẽ hòa tan phiêu bạt trong vũ trụ, phải mất hàng tỉ năm để cô đọng lại được bằng kích cỡ một trái trứng gà, ngươi tính tìm một tảng như vầy nữa ư? Đừng mơ nữa.

Gắt lên xong ảo ảnh quay lưng về Thiên Long điều động năng lượng dung nạp Diệt Thế Kiếm, mỗi đời Diệt Thế Kiếm Chủ sau khi xuất hiện và chết đi, Diệt Thế Kiếm cũng phân tán làm ba bộ phận khác biệt, nó muốn quên đi những ký ức đẹp các đời kiếm chủ, kiếm cũng có tình có nghĩa, chủ chết chưa bao lâu đã xang tay chủ mới ai chịu nổi, Diệt Thế Kiếm cũng không chịu nổi, vì Tinh Vân Hải Thạch quá hiếm hoi có thể coi như là không có, Diệt Thế Kiếm cũng biết điều đó, nó biết bản thân nó không thể tự hủy theo chủ, số mệnh đã định nó còn phải gánh vác cùng tân kiếm chủ sau này, cho nên nó phân tách ra để quên đi ký ức đau thương.

~ Hiếm thật…

Thiên Long chỉ biết á khẩu, nếu vậy thì Ma kiếm đúng chất Diệt Thế Kiếm rồi, bao nhiêu văn minh bị hủy mới sinh ra được nó, sự hình thành của Ma kiếm đã đem theo số mệnh Diệt Thế từ lúc sinh ra cho đến lúc chết đi.

~ Đầu tiên tan biến nơi này….

Hư ảnh thở dài một tiếng, hắn vung tay khuôn mặt lộ ra thần sắc mệt mỏi, Thiên Long không cảm thấy gì vẫn bình thường, nhưng bên ngoài thì khác, bên trên cổ thụ cây cối cỏ dại bắt đầu héo úa, tạo ra một bình nguyên vô tận, một lớp màng trướng khí bao phủ lấy toàn bộ thạch thất này, che dấu đi Thiên Long, Yêu Tôn và Thiết Dực Báo, tất cả đều biến mất không một dấu vết, thủ pháp che dấu bực này đã không còn là con người, hư ảnh bạch y cũng nhạt đi một chút.

~ Phụt…

Ở một nơi cực cực xa xôi, ở Thần giới nhưng nửa mặt bên kia con người sinh sống, một đại năng đang đứng trên tầng mấy thứ 18 khinh phiêu phiêu phun ra một ngụm huyết đen, hắn ôm ngực mâu quang chuyển về hướng Thiên Long vừa biến mất theo trận pháp của hư ảnh, hắn lộ ra thần sắc không thể tin được, Thần Niệm hắn cực lực duy trì cả gần vạn năm nay đột nhiên bị xóa nơi đó, chỉ chưa tới thời gian một chớp mắt hắn đã xuất hiện tại nơi của yêu tôn, đứng trên đỉnh đầu Thiên Long.

Tên này nhất định là Tiểu Thần trong truyền thiết của Thần Giới, thực lực kinh hoàng, phải biết từ nơi hắn đến nơi Thiên Long đang đứng khoảng cách bằng từ Đài Loan tới đất Mỹ, chỉ đâu đó gấp một trăm lần khoảng cách như vậy, thế mà còn chưa tới chớp mắt đã tới nơi, thực lực bậc này đã vượt xa phạm trù thiên đạo có thể quản lý chăng?

~ Thực sự đã bị xóa?

Ngay cả Tiểu Thần như hắn cũng không biết thần niệm của hắn bị xóa như thế nào, bởi vì trên Thần giới này hắn tự ron không kẻ nào qua được thực lực hắn, vậy mà bị xóa Thần niệm sau đó còn biến mất vô ảnh vô tung, ba động linh khí lại quá bình thường đến không thể nghi ngờ, vậy chuyện gì đã xảy ra? Không thể nào thần niệm suy yếu tự biến mất, bởi vì hắn bị dội lực phun máu, đây là phản sát thương chiêu thức.

Nơi này, tuy rất xa xôi, nhưng rất lâu về trước hắn để Thần niệm lại, đó là vì nơi này bài trừ pháp tắc thiên đạo, rất có thể sẽ bị lợi dụng kẻ xấu là trò ác độc, cần phải để lại thần niệm để lâu lâu giám sát, nhưng không ngờ là bị hủy.

~ Không được, ta phải đi thôi, yêu hậu sắp đến.

Tên Tiểu Thần này lập tức bỏ đi, nhưng chậm hơn khi đến không biết bao nhiêu lần, đó là vì hắn đã sử dụng bước nhảy không gian khi đến, lúc về chỉ có thể khinh vân. Khi đến hết mình khi về hết hồn.

Nơi đây thuộc thiên địa của yêu thú, đứng đầu là yêu hậu, với nội tình của một Tiểu Thần như tên bạch y vừa rồi phát ra ba động cũng khiến Yêu Hậu phát hiện, không thể suy nghĩ tiếp chỉ có thể bỏ đi, đợi dịp khác quay lại, để Yêu Hậu xù vảy lên Tiểu Thần như hắn rất khổ, bởi vì sao ư? Đương nhiên là Yêu thú đông hơn tu sĩ, số lượng yêu thú của một chi nhỏ đã hơn gấp mấy lần số tu sĩ của Thần giới, tuy Yêu Hậu không mạnh về thực lực, nhưng dân số nhà nàng lại đông vô kể.

~ Phù… Kinh khủng quá…

Yêu tôn cùng Thiết Dực Báo thở phào nhẹ nhõm, cái áp xuất uy áp của một Tiểu Thần đì xuống khiến họ sợ run cả chân, và hơn hết là khí chất của Tiểu Thần nếu không đủ đẳng cấp sẽ rất khó chịu, sẽ cảm giác bản thân không xứng đối diện với Tiểu Thần, hai bên không cùng đẳng cấp.

Ào….

Từ trên không trung một cái kiệu đỏ xuất hiện, bên ngoài là bốn con Liệt Hổ Bạo Chúa Khiêng kiệu, Liệt Hổ Bạo Chúa Có bờm không khác sư tử, trên gáy có lông bờm, hai nanh trên mọc dài xuống qua cả cằm đang nhỏ rãi, độ dài răng nanh bằng một người trưởng thành, bốn con Liệt Hổ Bạo Chúa không khác bốn tòa thiên sơn tọa trấn.
Bình Luận (0)
Comment